Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1033 - Con trai học khoa học tự nhiên mới là người trọng tình nhất.

“Đôi khi, vào giai đoạn mấu chốt của dự án online, tôi làm suốt đêm liên tục một tuần là chuyện không thể bình thường hơn.”
Rất nhiều khán giả xem live nghe vậy cũng thấy dễ chịu hơn nhiều.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Bệnh hữu, bây giờ nói về vấn đề của anh đi.”
[Người Đập Nát Bug] trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Bác sĩ Từ, gần đây tôi gặp phải chuyện khá là khó xử.”
“Cấp trên của tôi trong công ty là một người rất có năng lực.”
“Anh ấy cũng xem như người dẫn đường cho sự nghiệp của tôi.”
“Những năm qua, anh ấy giúp tôi rất nhiều ở công ty.”
“Vị tiền bối này cày cuốc trong ngành nhiều năm, tích lũy đủ mối quan hệ và thực lực.”
“Gần đây, anh ấy định từ chức, sau đó dẫn theo nhóm cấp dưới chúng tôi ra ngoài lập nghiệp.”
“Đến cả dự án cũng đã tìm xong.”
“Hơn nữa, quan trọng nhất là đã kéo được nguồn đầu tư.”
“Anh ấy đảm bảo tôi chỉ cần đi cùng anh ấy, đãi ngộ sẽ tăng gấp đôi!”
“Ngoài ra còn cho tôi cổ phần công ty.”
“Nếu công ty lên sàn, có lẽ sẽ trị giá hơn trăm triệu!”
“Mà anh ấy còn hứa hẹn với tôi.”
“Anh ấy vẫn luôn nhìn rõ năng lực của tôi.”
“Đến lúc đó, anh ấy có thể cho tôi làm CTO của công ty mới, cũng chính là giám đốc công nghệ.”
“Đồng nghiệp trong bộ phận chúng tôi đều đã nhận lời.”
“Nhưng tôi vẫn hơi do dự.”
“Bác sĩ Từ, anh có thể nói cho tôi biết liệu tôi có nên nhảy việc không?”
Rất nhiều khán giả trong phòng live nghe anh ta mô tả đều không nhịn được cà khịa.
“Phắc, lương một năm tăng gấp ba là 150 vạn đấy! Còn có cổ phần! Chỉ có thằng ngu mới không nhảy!”
“Đãi ngộ tốt như vậy mà anh còn không đi, anh nghĩ gì thế? [Ngoáy mũi.jpg]”
“Bệnh hữu, nếu anh đã làm trong ngành Internet thì chắc cũng biết đường tắt để tăng lương chủ yếu là đi ăn máng khác chứ?”
“Trong đời người chỉ có vài cơ hội tốt như vậy thôi. Anh không nắm chắc, sau này nhất định sẽ hối hận.”
[Người Đập Nát Bug] cười khổ, thở dài nói: “Chuyện mọi người nói, tôi cũng biết.”
“Nhưng tôi nghe nói công ty khởi nghiệp rất rắc rối.”
“Mấy năm nay, tôi thật sự quá mệt mỏi rồi.”
“Lần kiểm tra sức khỏe trước đó còn lòi ra một đống bệnh.”
“Tôi rất muốn nghỉ ngơi một thời gian.”
“Nếu tiếp tục làm việc cường độ cao như vậy, đến cả tôi còn tự nghi ngờ mình có thể sống đến năm bốn mươi tuổi được không? Có khi nào tôi đột tử không?”
Nghe anh ta nói thế, đông đảo khán giả xem live chìm vào im lặng.
Họ đúng là từng thấy tin tức không ít lập trình viên đột tử trên thời sự. Suy cho cùng, dù kiếm tiền cần thiết cách mấy cũng không quan trọng bằng mạng sống.
Người đã không còn, có kiếm được nhiều tiền hơn cũng vô dụng...
[Người Đập Nát Bug] khẽ thở dài nói: “Còn một nguyên nhân rất quan trọng nữa...”
“Nếu người của cả bộ phận đều rời chức, có một phần nghiệp vụ sẽ không thể hoàn thành.”
“Công ty sẽ bị tổn thất rất lớn.”
“Nói gì thì nói, công ty này là nơi đầu tiên tôi làm việc sau khi tốt nghiệp.”
“Tuy có lúc ông chủ hơi hố người, nhưng cũng nhờ nơi đây mà tôi mới có thể mua nhà, mua xe.”
“Cứ dứt áo ra đi như thế, ít nhiều gì trong lòng tôi cũng khá băn khoăn.”
Nhóm khán giả trong phòng live đều thở dài.
Bệnh hữu này đúng là người có tư duy của con trai khoa học tự nhiên điển hình. Bên ngoài lý trí nhưng cũng trọng tình nghĩa!
Nói một cách dễ hiểu chính là không quên sơ tâm. Nói khó nghe một chút thì là ngốc nghếch...
Vì một ít bối rối trong lòng mà từ bỏ tiền đồ tốt hơn.
Lúc này, Từ Huyền mỉm cười nói: “Vị bệnh hữu này.”
“Nếu anh cảm thấy băn khoăn, vậy anh càng phải đi theo vị tiền bối kia của anh ra ngoài lập nghiệp...”
[Người Đập Nát Bug] nghe bác sĩ Từ nói vậy, lập tức ngạc nhiên.
Anh ta nghi ngờ hỏi: “Bác sĩ Từ, có phải vừa rồi... anh nói ngược không?”
Anh ta lắc đầu nói: “Có thể do lúc nãy tôi không giải thích rõ ràng, tôi nói cụ thể một chút.”
“Tôi đã xem bản kế hoạch lập nghiệp cấp trên đưa cho tôi.”
“Nói nôm na chỉ là thay áo mới cho nghiệp vụ hiện tại của công ty chúng tôi.”
“Lại lợi dụng mối quan hệ giao thiệp anh ấy đã tích lũy nhiều năm trong nghề để tạo dựng mạng lưới riêng.”
“Đến cả khách hàng cũng đã có sẵn.”
“Chỉ cần tìm từ danh sách khách hàng vốn có của công ty chúng tôi là được.”
“Giá cả rẻ hơn 30%, dịch vụ tương đương, người cũng quen biết suốt nhiều năm.”
“Xác suất lôi kéo khách đi rất lớn!”
“Bằng không cũng sẽ không có nhà đầu tư nào chấp nhận rót vốn vào.”
“Tôi đã xem thỏa thuận đầu tư của công ty, vị kia vừa ra tay đã bỏ ra hai ngàn vạn!”
Vô số khán giả trong phòng live đều hít vào ngụm khí lạnh.
Khó trách vừa rồi bệnh hữu này lộ vẻ khó xử như vậy. Đào góc tường thế này đúng là rất đáng sợ...
Nếu tổng giám đốc công ty hiện tại biết, e rằng sẽ tức điên đến muốn đánh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận