Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 546: Đã nói với cậu là phải tin tưởng khoa học.

Vô số khán giả trong phòng live đều bị chuyển hướng này làm cho trật eo.
Vừa nãy bọn họ còn cho rằng nhất định là do Đường Tăng. Hiện tại Từ Huyền lại nói với bọn họ là không liên quan đến điều này?
Đây chẳng phải là đùa à…
Từ Huyền nhìn thấy màn đạn chửi bới trên màn hình thì không khỏi mỉm cười: "Tôi chưa từng nói điều này liên quan đến Đường Tăng."
"Đều do các người đoán, không thể trách tôi được?"
"Đã nói là tôi là bác sĩ tâm lý. Phải nói khoa học."
"Ai bảo các người hở tí là đoán về mấy cái phương hướng thần thần quỷ quỷ chứ..."
Đông đảo khán giả xem live đều cạn lời nghẹn họng.
Từ Huyền nói quả thật là không sai...
Chỉ là vừa rồi mấy thợ xăm nói như vậy, cộng thêm chủ trước đó. Nên đương nhiên bọn họ cũng cho rằng là như vậy.
Đậu phộng ai mà ngờ lại không phải chứ?
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] thấp thỏm nói: "Bác sĩ Từ, vậy thì do nguyên nhân gì?"
"Không phải tôi đụng phải con ma xăm hình đáng ghét nào đó chứ?"
"Hay là thợ xăm cho tôi có vấn đề..."
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Điều không liên quan đến những thứ này."
"Chủ yếu là có liên quan đến cha mẹ cậu..."
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] không khỏi ngây ra.
Cậu ta chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, cha mẹ tôi đều là người đứng đắn... bọn họ đều là nhân viên công chức."
"Hơn nữa bọn họ cũng không biết mấy trò thần thần quỷ quỷ này đâu, có lẽ không liên quan đúng không?"
Từ Huyền cười nhạt, có ý sâu xa nói: "Chính vì bọn họ là người đứng đắn."
"Cho nên cậu mới gặp những gập ghềnh này..."
"Tôi hỏi cậu, trước khi cậu xăm hình, có hỏi ý kiến của cha mẹ cậu không?"
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] xấu hổ lắc đầu: "Chắc chắn là tôi không dám hỏi rồi."
"Cha mẹ tôi luôn nói với tôi, lúc lên đại học chơi nhạc thì không sao."
"Nhưng hy vọng sau khi tôi tốt nghiệp thì kiềm chế lại, chuẩn bị đi thi công chức."
"Sau đó làm nhân viên công chức giống như bọn họ."
"Sau đó đợi tôi xăm hình, qua một thời gian nữa mới dám nói với bọn họ..."
"Cha tôi suýt chút nữa thì phát bệnh tim rồi!"
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] nói đến đây, trong lòng vẫn còn sợ hãi: "Từ sau khi tôi học tiểu học, cha tôi chưa từng đánh tôi."
"Nhưng lần này thật sự rất giận."
"Còn cầm lấy côn đánh tôi!"
"Từ nhỏ tôi đã sợ cha tôi, cũng không dám trả đòn."
"Lần đó, ông ấy suýt chút nữa thì đánh gãy chân tôi..."
"Nhưng từ đó về sau, ông ấy không quản tôi nữa, để cho tôi tự dằn vặt."
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] cười hi hi nói: "Dù sao thì các người cũng biết."
"Sau khi xăm hình, không thể thi nhân viên công chức nữa."
"Cha mẹ tôi cũng chết tâm rồi."
“Tôi có thể yên tâm đi làm rapper…”
Từ Huyền cười nhạt: “Cậu suy nghĩ nhiều rồi."
"Lẽ nào cậu không biết tính cách của cha mẹ cậu."
"Cậu từ nhỏ đến lớn, tất cả những chuyện bọn họ quyết định muốn làm, có chuyện nào là bỏ dở nửa chừng chứ?"
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] nghe thấy lời này, trong lòng không khỏi hiện lên một suy nghĩ đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận