Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 556 - Lúc 8 tuổi tôi nhìn lén dì hàng xóm tắm, có phải đời này tôi toi luôn rồi không? (1)

Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều rất kinh ngạc.
Trông bề ngoài [Gọi Tôi Nữ Vương Đại Nhân] cười toe toét, rặt một dáng vẻ bất cần. Không ngờ trong lòng cô lại rất nhạy cảm và tinh tế.
Quả nhiên bản tính con người vẫn khá phức tạp.
“E rằng ngoài “bác sĩ tâm lý” như bác sĩ Từ đây thì người bình thường sẽ không bao giờ thấy rõ chân tướng.”
Lúc này, Từ Huyền lần nữa lên tiếng: “Đúng rồi, vị bệnh hữu này, tôi nhắc nhở cô một chút.”
“Tôi đã gửi tin nhắn riêng qua wechat cho cô.”
“Lát nữa sau khi ngắt kết nối, tốt nhất cô nên tắt tin nhắn riêng trong vòng ba tháng đi.”
[Gọi Tôi Nữ Vương Đại Nhân] ngạc nhiên: “Tại sao thế bác sĩ Từ?”
Từ Huyền chỉ mỉm cười chứ không giải thích.
[Gọi Tôi Nữ Vương Đại Nhân] lóe lên ý nghĩ trong đầu, cô nhìn thoáng qua màn hình và không nhịn được cười khúc khích.
“Hiểu rồi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ Từ đã nhắc nhở.”
Nhóm khán giả trong phòng live đều kêu rên.
“Bác sĩ Từ, anh không nói võ đức!”
“Tôi chỉ muốn ghẹo em gái một tẹo thôi, có lỗi gì chứ!”
“Hu hu hu, tại sao lại đối xử với tôi như vậy!”
“Tin giật gân! Nhằm cản trở fans tìm bạn gái mà streamer làm ra loại chuyện này trước mặt đám đông...”
Tâm trạng của [Gọi Tôi Nữ Vương Đại Nhân] tốt lên rất nhiều.
Cô cười ha ha rồi thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền. Sau đó offline với vẻ mặt thoải mái.
“Khụ khụ.”
Từ Huyền vừa định nói chuyện.
Đám khán giả xà lơ trong phòng live đã bắt đầu phát bình luận như mưa lên màn hình.
“Được rồi, livestream hôm nay tới đây thôi, bác sĩ Từ, chúng ta hẹn gặp lại vào lần livestream tiếp theo nhá.”
“[Bác sĩ Từ gõ bàn.GIF]”
“Cười chết tui, mấy bệnh hữu hài hước này có đủ kiểu meme luôn á.”
“Gan to tày trời! Dám cướp lời thoại của bác sĩ Từ! [Buồn cười.jpg]”
Từ Huyền lắc đầu bất đắc dĩ.
“Nếu mọi người đều biết hết rồi, vậy tôi không nói nữa, gặp lại sau.”
Nói xong, hắn kết thúc livestream.
Màn hình phòng live biến thành màu đen.
Để lại hơn ngàn vạn khán giả xem live trong đó nói chuyện phiếm, đánh cái rắm.
“Mọi người mau đi xem kệ hàng kìa, có rượu giả mới lên rồi~”
“Tôi tuyệt vọng vờ lờ, đoạt nhiều lần quá trời mà chả lần nào cướp được tới tay.”
“Mọi người ơi mọi người, hình như tôi tìm được quy luật mua rượu giả rồi nè. Tôi thống kê một chút tất cả những người có quen biết mua được rượu giả xung quanh tôi, toàn là người tương đối hiền lành không à.”
“Phắc, có vẻ đúng là có khả năng này á, mọi người nhớ lại [Haha-kun] tí đi, với cả [Một Mét Ánh Nắng] nữa, hai người đều là streamer phát ra năng lượng tích cực.”
“Hiểu hiểu, giờ tôi lập tức ra ngoài tìm bà lão muốn qua đường để cày nhiệm vụ lặp đi lặp lại có được hông dạ [Đầu chó.jpg]”
“Bộ lầu trên cho rằng có thể chơi thẻ bug hay gì? [Cười khóc.jpg]”
“Toang thấy mợ! Lúc 8 tuổi tôi nhìn lén dì hàng xóm tắm, có lẽ nào đời này tôi mãi mãi không mua được luôn không [Khóc lớn.jpg].”
Trong phòng tư vấn.
Từ Huyền mở wechat ra, thêm bạn tốt với ba bệnh hữu vừa kết nối.
Sau khi liên lạc xong, hắn ném chuyện liên hệ với bên chuyển phát nhanh để giao hàng cho Tống Sở Sở.
Đúng lúc này, wechat đột nhiên có thông báo.
Người gửi tin nhắn cho hắn chính là vị đạo trưởng Khưu chân nhân mặc áo bào tím của phủ Thiên Sư thuộc Long Hổ Sơn.
“Từ đạo hữu, gần đây bần đạo chuẩn bị đến chỗ cậu quấy rầy một chút, không biết có thuận tiện không...”
Từ Huyền mỉm cười, nhanh chóng trả lời: “Đương nhiên hoan nghênh.”
Không lâu sau.
Khưu chân nhân của phủ Thiên Sư dẫn theo vài đệ tử Long Hổ Sơn gió bụi dặm trường chạy tới núi Tiểu Cô.
“Từ đạo hữu, núi Tiểu Cô này thật sự được cậu phát triển đến hệt như tiên cảnh vậy.”
Sau khi lên núi. Khưu chân nhân không khỏi ngạc nhiên thán phục khi đối diện với cảnh tượng trước mắt.
Những người theo sau ông ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm và choáng váng hết cả.
So với lần Chu chân nhân của Mao Sơn đến trước kia. Giờ đây, Từ Huyền lần nữa gia cố trận pháp, cảnh tượng trông càng thêm được thiên nhiên ưu đãi.
Thậm chí, rõ ràng so với Long Hổ Sơn, thánh địa của Đạo giáo trong thiên hạ bọn họ còn lợi hại hơn không chỉ một bậc. Quả thực chính là cmn không hợp lẽ thường!
Khưu chân nhân không hề ngốc.
Nếu địa điểm tốt như nơi này được hình thành một cách tự nhiên, khẳng định đã sớm bị người ta chiếm cứ từ vô số năm trước. Sao có thể đến bây giờ vẫn chưa có tí danh tiếng nào được?
Cộng thêm dấu vết trận pháp rõ rệt khắp xung quanh, thế thì không cần nghĩ cũng biết, tất nhiên hết thảy đều là bút tích của vị Từ đạo hữu này.
“Từ đạo hữu, cậu có hứng thú làm khách khanh trưởng lão của phủ Thiên Sư chúng tôi không?”
“Cậu sẽ nhận được tất cả đãi ngộ ưu đãi.”
“Hơn nữa còn có thể hưởng thụ phụ cấp đặc biệt dành cho nhân tài quốc gia, được thanh toán toàn bộ chi phí ở bệnh viện, con cái được cộng điểm khi thi đại học...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận