Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 879 - Cái gì cơ? Đại đệ tử của bác sĩ Từ là cái thứ này á? (1)

Hoàn toàn chẳng có thẩm mỹ gì cả... Nếu để đó làm đá cảnh, sợ là không có ai muốn cũng nên.
Từ Huyền nhìn cô, thản nhiên nói: “Đá cảnh gì chứ.”
“Đây là sư bá của cô đó!”
Tống Sở Sở tức khắc ngớ người: “Sư sư... Sư bá?”
Hai tiểu loli đều đồng loạt quay phắt sang nhìn chăm chú.
Trong lúc nhất thời ánh mắt của Tống Sở Sở có chút mê man.
Thậm chí cô còn hoài nghi là mình đã nghe nhầm.
“Ông chủ, có phải ban nãy anh nói là... thạch bá không?”
“Ặc, đây là nickname gì à?”
Từ Huyền lắc đầu, mỉm cười nói: “Cô không có nghe lầm, chính là sư bá mà cô nghĩ đấy.”
“Cũng chính là đại đệ tử của tôi, đại sư huynh của sư thúc và sư phụ cô sau này...”
Ba người đều đứng hình.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí bên trong phòng cố vấn có chút im ắng.
Đại đệ tử trên danh nghĩa của Từ Huyền - chưởng môn [Thiên Cơ Môn] bọn họ cho đến bây giờ vẫn luôn chưa từng xuất hiện. Tử Nam là nhị đệ tử, Tiểu Si là tam đệ tử.
Ba người các cô vẫn luôn cảm thấy tò mò, không biết danh ngạch đại đệ tử mà ông chủ giữ lại sẽ được đưa cho kiểu người ra sao. Cho dù như thế nào bọn họ cũng không ngờ tới đó sẽ là một tảng đá...
Tống Sở Sở cũng biết, đệ tử mà Từ Huyền thu nhận ít nhiều gì đều có chút không đáng tin cậy. Sư phụ cô chính là một xác ướp cổ hai nghìn năm.
Sư thúc cũng là từ ma thành đạo.
Có điều mặc kệ hai vị đó có bản thể là gì, dù sao nhìn bề ngoài vẫn như là một loli. Hơn nữa còn có thể nói chuyện có thể làm bài tập, có thể chơi điện thoại di động.
Con mẹ nó giờ bảo một tảng đá lên làm sư huynh, có phải là hơi bất hợp lí rồi không...
Khóe miệng Tống Sở Sở co giật: “Ông chủ, anh sẽ không định nói với tôi là trong này có một con khỉ đấy chứ...”
“Chính là con khỉ trên có thể tay đấm Ngọc Đế, dưới có thể chân đá Diêm Vương, còn có Hỏa Nhãn Kim Tinh nữa ấy...”
Từ Huyền không khỏi bật cười: “Cô suy nghĩ nhiều rồi.”
“Sư bá của cô chính là hình thể như này, sau này cũng sẽ không biến thành hình dạng khác đâu.”
“Có điều bây giờ nó còn có chút ngại ngùng, không thích nói chuyện.”
“Sau một khoảng thời gian lát nữa, khi đã quen thuộc rồi thì chắc sẽ tốt hơn một chút.”
Tống Sở Sở: “...”
Cô lại cẩn thận quan sát vị “sư bá” kia với ánh mắt kỳ lạ. Anh nói một tảng đá không nói lời nào là vì “ngại ngùng” á?
Ông chủ có phải anh có hiểu nhầm gì về “ngại ngùng” không thế? Chuyện này, bất hợp lý quá đi mất...
Từ Huyền mỉm cười: “Đúng rồi, sư bá cô nằm trong đất một khoảng thời gian rất dài, có chút bẩn thỉu.”
“Cô dẫn nó đi phòng tắm giúp sư bá cô tắm rửa đi.”
“Đúng rồi, thuận tiện nói một chút.”
“Dù sao sư phụ sư thúc của cô còn nhỏ tuổi, sau này tạm thời do cô chiếu cố sư bá của cô.”
“Vừa lúc nhân cơ hội này làm quen nhiều một chút, tương lai nó cũng có thể chiếu cố cô.”
Mặt Tống Sở Sở sạm lại.
Cô với một tảng đá còn làm quen với nhau thế nào được? Gặm đất à?
Còn chuẩn bị để cô tẩy bùn đất trên người “sư bá” nữa đúng không?
Sư bá có hình thể lớn như thế, muốn tẩy hết sợ là không dễ dàng...
Có điều mặc kệ cô than thở thế nào trong lòng, nếu Từ Huyền đã lên tiếng rồi thì cũng đành phải đáp ứng thôi.
“Đi thôi, sư bá. Ta mang ngài đi tắm đi...”
“Cũng không biết lão nhân gia ngài là gái hay là trai nữa, ngài đừng để ý hạng nữ lưu như ta nhé.”
Tống Sở Sở vỗ lên trên tảng đá với vẻ mặt bất đắc dĩ, thuận miệng than thở vài câu.
Sau đó cô hít vào thật sâu dồn hết sức lực muốn dời lão nhân gia đi. Ngay sau đó, trên mặt cô lộ ra vẻ lúng túng.
“À ừm... Ông chủ, sư bá nặng quá đi, tôi mang không nổi.”
Một lát sau.
Vẫn là Tử Nam ra tay dời đại sư huynh của cô đi, để Tống Sở Sở tắm cho nó.
Từ Huyền khẽ bật cười. Hắn không đợi Tống Sở Sở trở về, trực tiếp mở điện thoại di động lên.
Ngày hôm nay, lại đến thời gian phát sóng trực tiếp.
Từ Huyền là người đúng giờ, đương nhiên sẽ không cho các bạn xem live leo cây rồi.
Hôm nay phòng live Ma Âm của hắn vẫn giống như mọi khi, hơn triệu khán giả xem live dũng mãnh tràn vào phòng.
“Người đầu tiên!”
“Cà thẻ!”
“Vui ghê, hôm nay có thể nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của bác sĩ Từ rồi, hì hì.”
“Chờ mong xem bệnh hữu xui xẻo hữu duyên hôm nay là kiểu người như thế nào.
[đầu chó.jpg]”
Lúc này, thân hình của Từ Huyền xuất hiện trên màn hình.
Hắn mỉm cười mở miệng nói: “Các vị bệnh hữu, đã lâu không gặp.”
Trên màn hình xuất hiện vô số bình luận chào hỏi Từ Huyền, rậm rạp chiếm hết cả màn hình.
Đúng lúc này có mấy bình luận xuất hiện.
“Bác sĩ Từ, gần đây anh có coi tin tức trên mạng không?”
“Mấy tin tức ly kỳ cổ quái đó là thật hay là giả thế?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận