Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 366 - Người mà cô cho là cao nhân ở trên mạng, thật ra có thể là ma mới đang làm màu (2)

Sau khi dò hỏi Từ Huyền thêm một lúc, anh ta lại tiêu một vạn tệ để mua loại “thuốc” tăng cường mức độ khỏe mạnh của cơ thể bình thường, tiếp đó rời đi mà vô cùng cảm tạ trong lòng.
Khi Vương Hợp Tân rời đi.
Tống Sở Sở dường như nhìn thấy một tia sát khí mơ hồ trong mắt anh ta...
“Ông chủ, trên web có dạy cái thứ đó thật à?”
Tống Sở Sở hiếu kỳ hỏi.
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Có.”
Tống Sở Sở chớp mắt: “Hở? Thứ như vậy, không phải đều là bản lĩnh giữ nhà của người khác ư?”
“Vẫn nguyện ý đăng lên mạng dạy tùy tiện à?”
“Chẳng phải là không phải ai cũng có thể học được ư?”
Từ Huyền mỉm cười: “Có người dạy cái thật sự.”
“Ở thời đại này, đại sư cũng có các loại nhu cầu mà.”
“Có người muốn mời chào khách hàng, có người muốn làm màu ra vẻ, còn có, có người khác thì muốn một ít nhu cầu kỳ quái.”
“Đương nhiên là sẽ lên mạng giao lưu.”
“Có đôi khi thỉnh thoảng gặp được ma mới, thuận miệng chỉ điểm hai câu cũng là chuyện bình thường.”
“Còn nếu cô muốn học thì chưa chắc đâu.”
Tống Sở Sở sửng sốt: “Vì sao thế?”
Từ Huyền hỏi ngược lại: “Làm sao cô biết vị “cao thủ” mình gặp phải là thật hay là giả?”
“Làm sao có thể biết, đối phương có bản lĩnh thực sự hay là giả vờ như có hiểu biết, ngồi đó chém gió khoác lác?”
“Dù sao trong ngành nghề này, ngư long hỗn tạp loại người gì cũng có.”
“Mà lại nói thật thật giả giả, thần thần bí bí, vốn chính là ma mới, đương nhiên sẽ càng thêm không phân biệt rõ.”
“Theo học qua mạng, gặp phải người giả thì còn tốt.”
“Chuyện gì cũng không có, nhiều nhất là tốn ít tiền và tinh lực.”
“Sợ nhất là gặp phải loại người nửa vời, hiểu một chút nhưng lại không hiểu đầy đủ, hoặc là người có tâm tư ác độc cố ý muốn gài bẫy cô.”
“Vậy thì dễ dàng xảy ra vấn đề nhất.”
Tống Sở Sở: “...”
Từ Huyền lại bổ sung: “Giống như bạn trên mạng kia đã nói cho Mã đại sư người giấy không thể vẽ mắt.”
“Chỉ là một kẻ yêu thích huyền học thuần túy thôi.”
“Vì sao ông ta lại biết đến cái này chứ?”
“Khi ông ta còn bé, bên cạnh nhà vừa lúc có một nghệ nhân bán người giấy, trong lúc nói chuyện phiếm thì biết được tri thức này.”
“Ngày đó ông ta vừa hay nhìn thấy có người đang hỏi trên mạng, vì vậy thuận tiện đăng bài trả lời nhằm ra vẻ một phen.”
“Về phần những thứ khác thì ông ta dốt đặc cán mai.”
“Còn không bằng Mã đại sư kia, tuy bản lĩnh hơi yếu chút nhưng ít nhất là ông ta đã miễn cưỡng bước vào nghề được.”
“Có điều vị Mã đại sư kia, trái lại còn tưởng rằng kẻ yêu thích kia là cao nhân.”
“Sau đó ông tay hay dùng một ít vấn đề tương đối chuyên nghiệp inbox riêng hỏi thăm.”
“Kẻ yêu thích kia đáp không được, lại không muốn phá hư hình tượng cao nhân của mình.”
“Vì vậy chỉ có thể giả chết, cuối cùng vẫn còn chặn Mã đại sư nữa.”
Tống Sở Sở cảm thấy có chút sa mạc lời.
Không phải cô cảm thấy cạn lời về độ sâu của nước trong ngành nghề này, mà là đang cảm khái vị Mã đại sư kia.
Ban đầu cho rằng, đây là một tên lừa đảo mới hơi học được chút da lông đã dám ra ngoài lừa dối khách hàng. Hiện tại mới phát hiện, vị này không chỉ có gan lớn.
Hơn nữa nghe vậy thế mà còn rất chuyên tâm nữa... là nhân tài thực sự bên trong ngành nghề này...
Vài ngày sau, lại đến thời gian phát sóng trực tiếp.
Bên trong phòng live của Từ Huyền lại náo nhiệt lên.
“Có thể thấy dung nhan tuyệt thế của bác sĩ Từ rồi, vui vẻ ghê ~”
“Mẹ ơi, có chút không cẩn thận mở trang cá nhân của lầu trên, mịa nó là nam nữa chứ...”
Lúc này, Từ Huyền xuất hiện ở trong màn hình, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt. Một đống bình luận lập tức xuất hiện rậm rạp trên màn hình.
“Khỉ đâu? Khỉ đâu? Vài ngày không được gặp khỉ! Nhớ nhung cực kỳ luôn!”
“Ủa, sao lại đổi sang một con khỉ khác rồi? Trông còn có chút u buồn nữa, không có hoạt bát như con khỉ trước gì cả.”
“Lầu trên bị ngu à, rõ ràng là bác sĩ Từ đem khỉ đi nhuộm lông mà.”
“Bác sĩ Từ đẹp trai quá đi, tui muốn sinh khỉ con cho bác sĩ Từ ~”
Từ Huyền mỉm cười mở miệng: “Các vị bệnh hữu, đã lâu không gặp.”
“Quy củ cũ, không dài dòng, trực tiếp rút thăm đi.”
“Nhắc nhở ấm áp.”
“Không có tiền giao phí cố vấn, nhân phẩm kém, không chịu nổi áp lực, có bệnh tâm thần hãy cân nhắc kỹ rồi hẵng rút thăm.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live, đều là cười ná thở.
“Bác sĩ tâm lý bảo người bị bệnh tâm lý cẩn thận đến khám bệnh cũng được nhỉ!”
“Bác sĩ Từ anh rớt áo choàng rồi kìa!”
“Tui vẫn thích bộ dạng nghiêm trang trước đó của bác sĩ Từ hơn, có thể khôi phục một chút được không?”
“Tam Giới Phục Ma Đại Đế Thần Uy Viễn Chấn Thiên Tôn Quan Thánh Đế Quân, phù hộ con không trúng!”
“Lầu trên đang cầu ai thế? Tui nhìn mà ngớ cả người.”
“Có phải bị ngu không thế, đây không phải là Quan nhị gia sao!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận