Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 716 - Nhiều thần ở cùng một chỗ, sẽ không đánh nhau đấy chứ? (1)

Quả nhiên nhìn thấy làn da trên bàn tay bà vẫn rất trơn mềm giống như phụ nữ trẻ hơn ba mươi tuổi. Gương mặt già trên cổ hình thành nên sự đối lập rõ ràng…
Vẻ mặt Triệu Khả Nhan bất đắc dĩ, nói: "Tôi cũng đã đến các bệnh viện lớn, còn có chuyên gia y học nước ngoài, toàn bộ đều xem qua."
"Cũng đã làm tất cả kiểm tra có thể làm."
"Từ đầu đến cuối đều không tìm ra bệnh..."
Bà nói xong thì thở dài: "Bác sĩ Từ, cậu nói xem rốt cuộc đây là nguyên nhân gì vậy?"
"Gương mặt này của tôi còn cứu được không?"
Trên mặt của Từ Huyền vẫn là nụ cười thản nhiên, không chút nào bị dọa.
Hắn gật đầu nói: "Cứu được, tất nhiên là cứu được."
"Nhưng... chỉ có thể hồi phục một phần."
"Muốn hoàn toàn trở về dáng vẻ trước đó thì rất khó."
Triệu Khả Nhan cười khổ: "Có thể biến trở lại một phần tôi cũng rất cảm kích rồi."
"Dù như thế nào, cũng là tốt hơn hiện tại."
"Bác sĩ Từ, vậy làm phiền cậu rồi..."
Từ Huyền lắc đầu: "Chị đừng vội, tôi vẫn chưa nói hết."
"Biến trở lại thì rất đơn giản."
"Nhưng chị vẫn chưa giải quyết ngọn nguồn của chuyện này."
"Cho dù tôi biến mặt chị trở lại, cũng là giải quyết phần ngọn chưa giải quyết tận gốc."
"Mấy tháng đến một năm sau, chị lại hồi phục thành dáng vẻ hiện giờ."
"Thậm chí còn đáng sợ hơn bây giờ..."
Những lời này lập tức khiến Triệu Khả Nhan thay đổi sắc mặt.
Hoàng Hâm vội vàng nói: "Bác sĩ Từ, rốt cuộc là có chuyện gì."
"Cậu có thể cứu cô ấy không..."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Chuyện này thật ra do bản thân Triệu nữ sĩ tạo thành."
"Triệu nữ sĩ, tôi hỏi chị, có lẽ trong nhà chị thờ không ít Thần Phật đúng chứ."
Triệu Khả Nhan hơi sững sờ, thản nhiên gật đầu nói: "Bác sĩ Từ nói không sai."
"Trong nhà tôi đúng là có thờ mấy tượng thần."
Hoàng Hâm không khỏi ngây ra.
Ông ấy luôn cho rằng chỉ có người không có văn hóa, thực lực kinh doanh bình thường giống ông ấy mới mê thứ mê tín phong kiến này.
Không ngờ nữ kỳ tài giới kinh doanh như Triệu Khả Nhan cũng như thế.
Triệu Khả Nhan lắc đầu, tự giễu nói: "Dù sao các người cũng biết tôi lập nghiệp như thế nào."
"Người đột nhiên giàu có như tôi dễ lo được lo mất."
"Rất sợ ngày nào đó vận khí không tốt, lại trở về điểm xuất phát ban đầu."
"Cho nên tương đối mê tín mấy thứ thần thần thao thao này..."
"Nhưng mà tôi thờ đều là những thần linh đứng đắn."
"Hơn nữa tôi cũng không làm chuyện khinh nhờn thần linh gì cả."
"Bác sĩ Từ, như vậy không đến nỗi có vấn đề gì chứ?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Vấn đề lớn."
"Chị biến thành như hiện tại là vì mấy vị thần mà chị cung phụng."
"Như vậy đi, tôi nói sợ chị cũng không hiểu."
"Bây giờ chúng ta đi xem thì chị sẽ hiểu ngay thôi."
Hắn vừa nói lời này, Hoàng Hâm và Triệu Khả Nhan cũng vội vàng đồng ý. Bọn họ đứng dậy rời khỏi phòng tư vấn với Từ Huyền. Đón xe đến nhà của Triệu Khả Nhan.
Ô tô nhanh chóng dừng lại tại một khi biệt thự.
Triệu Khả Nhan mở cánh cổng nhà ra.
"Bác sĩ Từ, ông chủ Hoàng, mời vào."
Tuy nhà bà lớn, cũng ở ngay khu biệt thự xa hoa, nhưng trang trí tương đối đơn giản. Hoàng Hâm vừa vào cửa thì đã đờ ra.
Nhìn thấy ở cửa chính bày song song ba tượng thần cao khoảng một người. Một vị là Quan âm Bồ Tát.
Một Quan Công...
Còn có một bức tượng thái quá hơn, đó là Chúa Giêsu... Hoàng Hâm không khỏi cạn lời.
Đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy cách thờ thần như vậy.
Hơn nữa, Chúa Giêsu còn là của nước ngoài, quả thật có thể quen mùi nhang à?
Ông ấy quay đầu, cạn lời, nói: "Em thờ ba vị này chung với nhau, không cảm giác có chút không hợp à?"
Triệu Khả Nhan giải thích nói: "Không có."
"Tuy địa vị ba vị này có cao có thấp nhưng đều là phù hộ bình an."
"Tôi đặt ở cửa, mỗi ngày trước khi ra ngoài vừa hay lạy một cái."
Hoàng Hâm: "..."
Từ Huyền cũng không thèm để ý, mỉm cười: "Đi thôi, chúng ta vào trong trước đi."
Ba người họ cùng đi về phía trước mấy bước, sau khi vòng qua góc thì đi đến một phòng khách. Hoàng Hâm lại ngạc nhiên.
Nơi này càng khoa trương hơn.
Song song bày mười mấy tượng thần. Mười mấy vị này đều là thần tài!
"Thần tài chính" Triệu Công Minh, "Thần tài văn" Phạm Lãi, "Thần tài chuẩn" Lưu Hải Thiềm, "Thần tài quân" Sài Vinh... Còn có mấy thần tài khác có danh tiếng trong lịch sử, không có danh khí…
Đều bày chung với nhau.
Bên trong có một thần linh có chiếc mũi voi.
Hoàng Hâm hỏi thăm Triệu Khả Nhan mới biết vị này là Tỳ-nại-da của đất nước voi trắng (Myanmar), cũng là đại lão phụ trách tài vận…
Cũng không lo lắng những thần tài này nhìn thấy nhiều vị cùng ngành cướp việc làm ăn mà đánh nhau...
Tiếp tục đi vào bên trong thì Hoàng Hâm càng chết lặng.
Triệu nữ sĩ này thật sự là thờ thần đến cực hạn. Hình như mỗi căn phòng hoặc là đại sảnh đều bày mấy tượng thần. Sức khỏe, tài vận, bình an, các loại…
Bạn cần đăng nhập để bình luận