Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1024 - Tìm cho cha tôi một khối phong thuỷ bảo địa, có thể làm giàu

“Có điều bác sĩ Từ à, công ty của tôi là gần đây mới xảy ra vấn đề mà...”
“Mười năm qua mọi chuyện đều rất thuận lợi, cũng không có gặp phải phiền toái gì.”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng thế.”
“Cũng là bởi vì phụ thân anh qua đời mười năm rồi, cho nên mới sẽ ảnh hưởng đến anh đấy...”
Hắn mỉm cười nói: “Tôi hỏi anh.”
“Ông chủ Phùng, hẳn là anh... cảm thấy rất hứng thú về phong thủy nhỉ.”
“Nhất là... phong thuỷ về phương diện mồ mả.”
Tiền Huy vui vẻ, chen miệng nói: “Bác sĩ Từ, cậu nói chuẩn thật đấy.”
“Mỗi lần chúng tôi đi đến nhà một người nào đó lão Phùng đều sẽ chỉ trỏ, bảo chúng tôi đi xem có vấn đề gì về phong thủy hay không.”
Phùng Bằng cũng gật đầu nói: “Quả thực là như vậy.”
“Năm đó lúc cha tôi còn trẻ chỉ là một thợ mỏ bình thường phổ thông, rất nghèo khó.”
“Sau đó khi ông nội tôi chết.”
“Có mời một vị cao nhân chỉ điểm cho vị trí hạ táng.”
“Nói là có thể làm phúc cho đời sau.”
“Và rồi không lâu sau khi ông nội tôi được chôn cất, đúng là cha tôi lập tức phát tài luôn!”
“Lại còn càng ngày càng giàu nữa chứ.”
“Khi truyền vào trong tay tôi thì đã có khối tài sản không nhỏ rồi.”
Phùng Bằng nói đến đây, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ tức giận: “Không nghĩ tới sau này mảnh đất ấy bị người khác nhìn trúng!”
“Gia đình nhìn trúng mảnh đất kia đã mua lại nó.”
“Họ dời di thể của ông nội tôi đi, đổi thành nhà mình...”
“Sau đó đúng là sự nghiệp của cha tôi đột nhiên trải qua một lần đại kiếp...”
Tiền Huy ở bên cạnh đều nghe đến choáng váng cả người.
Vãi chưởng!
Con mẹ nó vậy mà cũng được hả...
Từ Huyền mỉm cười: “Cho nên từ đó về sau, anh với cha của anh bắt đầu tìm thầy phong thủy.”
“Muốn kiếm cho cha anh một bảo địa phong thủy tốt hơn phải không?”
Phùng Bằng gật đầu: “Đúng rồi!”
Nói đến đây ông cũng thấy tỉnh táo hơn, vô cùng phấn khích nói: “Lúc cha tôi còn chưa qua đời có dặn dò tôi.”
“Sau khi ông ấy chết, chuyện khác đều không quan trọng, điều quan trọng nhất chính là nhất định phải tìm được chỗ chôn cất nào có phong thủy tốt.”
“Từ đó về sau, hai cha con chúng tôi bắt đầu tìm rất nhiều đại sư hỗ trợ.”
“Chỉ cần là lúc đang nghỉ ngơi.”
“Cha tôi đều mang theo tôi, kể cả thầy phong thủy nữa, đến khắp ngọn núi lớn trên mọi miền đất nước để tìm ra một nơi tốt.”
“Cho tới sau này, có lần tôi đi khảo sát mỏ ở bên ngoài thì bất ngờ phát hiện ra một bảo địa tuyệt đỉnh!”
Phùng Bằng đang hưng phấn kể.
Tiền Huy đột nhiên nói một câu: “Lão Phùng, vậy anh có nghĩ đến chuyện.”
“Có phải mảnh đất chôn cất lệnh tôn cũng giống như là ông nội của anh, bị người chiếm mất không...”
Phùng Bằng hừ một tiếng: “Tôi có bị ngốc đâu!”
“Sao tôi có thể không nghĩ ra loại chuyện đó được!”
“Sau khi tìm được mảnh đất kia, tôi còn đưa cho vị đại sư kia một số tiền lớn để ông ta giữ miệng nữa.”
“Vị đại sư kia ở trong vòng cũng rất chi là nổi danh, không có khả năng chẳng có liêm sỉ như thế được.”
“Lúc hạ táng cha tôi năm đó tôi còn không mời quá nhiều người, chỉ tìm một tâm phúc để vác lên trên núi thôi.”
“Hơn nữa để phòng ngừa bị người khác phát hiện, tôi cũng không cố ý xây cất một ngôi mộ khoa trương gì.”
“Chỉ là chôn cất đơn giản mà thôi.”
“Ngay cả mộ bia đều vô cùng tầm thường. Dù sao nó chỉ nhìn đẹp thôi chứ thật ra không quan trọng gì.”
“Sau khi thấy công ty của tôi liên tiếp gặp chuyện không may, tôi còn cố ý chạy đi kiểm tra xem nữa.”
“Mộ của cha tôi vẫn còn nguyên vẹn, hoàn toàn không bị đụng vào...”
“Mai sau tôi mất rồi, tôi cũng định để con tôi chôn cất tôi ở nơi đó nữa cơ.”
Tiền Huy: “...”
Phùng Bằng giật mình, chần chờ hỏi: “Bác sĩ Từ, cậu nói như vậy, chẳng lẽ là bởi vì mộ của cha tôi có vấn đề thật à?”
Từ Huyền cười nhạt, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Nơi mà các anh tìm... có vấn đề.”
Phùng Bằng nhất thời há hốc mồm: “Hở?”
“Thế nhưng... Thế nhưng vị đại sư kia nói, nơi mà ông ta tìm thật sự rất không tệ kia mà?”
“Với cả mấy năm nay đúng là tôi cũng rất thuận nữa...”
“Khoảng thời gian cha tôi mới qua đời kia, toàn bộ tài sản của tôi còn chưa đến một phần mười bây giờ...”
Từ Huyền cười nhạt: “Nơi anh tìm lúc đó đúng là một vùng bảo địa phong thủy.”
“Có điều, bây giờ nó không còn như vậy nữa.”
Phùng Bằng ngạc nhiên: “Bác sĩ Từ, bây giờ không phải là có ý gì thế?”
Từ Huyền liếc nhìn ông, ung dung nói: “Tôi hỏi anh, anh nói là lúc đó đi khảo sát quặng mỏ thì phát hiện ra mảnh đất ấy.”
“Vậy sau đó anh có đi khảo sát quặng mỏ đó không?”
Phùng Bằng gật đầu: “Đương nhiên là có khảo sát rồi!”
“Sau khi chôn cất cha tôi xong thì tôi phát hiện ở xung quanh có một vùng mỏ lớn!”
“Quặng mỏ kia có khoáng sản vô cùng phong phú!”
“Cho đến bây giờ, nó vẫn là một trong những nơi cung cấp hiện kim lớn của tôi đấy!”
Từ Huyền thở dài: “Vậy không phải đúng rồi à!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận