Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 222 - Huyết thư vạn người, ngày mai lúc đi làm, xin Sở Sở mặc đồng phục y tá livestream (2)

"Bác sĩ Từ không nghe máy chắc chắn là không muốn nghe? Còn cần nghĩ sao?"
"Không phải, anh ấy còn không nhìn số điện thoại..."
"Thân là bác sĩ tâm lý, không nhìn số điện thoại cũng biết là ai gọi đến là điều rất bình thường đúng không?"
Đúng lúc này!
Một chiếc điện thoại khác ngoài phòng live của Tống Sở Sở cũng vang lên! Cô không khỏi ngẩn ra, theo bản năng nhận điện thoại: "Alo?"
Bên trong điện thoại là âm thanh lạnh lùng của đàn ông: "Là Tống Sở Sở à?"
Tống Sở Sở gật đầu: "Là tôi, anh là ai?"
Âm thanh không có cảm tình của người đàn ông trong điện thoại lại vang lên: "Tôi muốn tìm Từ Huyền, cô hãy nói lại với anh ấy."
Chậc… khán giả xem live trong phòng live đều hít một hơi khí lạnh. Ai vậy chứ!
Hình như có chút không đơn giản...
Cuộc điện thoại có thể tùy ý tìm hai streamer lớn.
Quan trọng hơn là âm thành này còn quen thuộc một cách khó hiểu ở bên tai của không ít người.
Tống Sở Sở chần chờ nhìn Từ Huyền.
Dùng ánh mắt hỏi hắn xem có nên nghe điện thoại hay không.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Cúp máy đi.”
Tống Sở Sở rất nghe lời, không chút do dự ấn cúp điện thoại.
Lúc này, giọng nam trong điện thoại nói với giọng điệu uy nghiêm nói: “Tôi là Lưu Kiện Hùng.”
Sau khi ông ta nói ra cái tên của mình, Tống Sở Sở hoàn toàn ngây ngẩn cả người, miệng há thật to. Trong phòng live của cô, số lượng bình luận cũng gia tăng mãnh liệt!
“Vãi beep! Khó trách giọng nói này lại quen thuộc như vậy! Thì ra là vị đó à!”
“Bác sĩ Từ có mặt mũi đến thế sao? Đến cả tổng giám đốc Đại Lưu cũng đều đặc biệt tới tìm anh ta!”
“Khó trách có thể dễ dàng lấy được số điện thoại của bác sĩ Từ và Sở Sở, người thường ở trước mặt loại đại lão như thế này rốt cuộc có còn bí mật cá nhân gì không thế hả!”
“Ặc, giảng đạo lý, tui ngược lại thật ra nghĩ người thường ở trước mặt bác sĩ Từ càng không có bí mật cá nhân…”
“Trên lầu không phải fan của bác sĩ Từ đúng không! Vị này gọi điện thoại đến, nhất định là vì sự kiện kia của con trai ông ta rồi!”
Lưu Kiện Hùng này, được coi là một trong những phú hào lớn nổi tiếng khắp cả nước.
Tài sản vượt quá trăm tỷ! Đương nhiên rồi.
Đương nhiên, ông ta còn có một thân phận khác!
Chính là cha… cha trước của [Một Đao Chém Rồng] !
Trong buổi livestream vào hai ngày trước, vô số fan của Từ Huyền đều nhớ rõ gương mặt này khi [Một Đao Chém Rồng] kết nối thì. Lúc này, ánh mắt của không ít bạn xem live khi nhìn Lưu Kiện Hùng đều có chút không đúng.
Dù sao đại lão bình thường, đều là đội nón xanh cho người khác.
Còn đại lão bị người khác đội nón xanh, vẫn là tương đối ly kỳ...
Lưu Kiện Hùng mở miệng hỏi: “Từ Huyền, cậu có thể nghe được đúng không?”
“Cậu bảo cô ta tắt livestream đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cậu một lát.”
Từ Huyền thở dài: “Con người của ông thật đúng là vô vị.”
“Không nghe điện thoại, đương nhiên chính là có ý không muốn trò chuyện với ông rồi, điều này cũng không biết sao.”
“Tôi biết ông muốn nói cái gì, thế nhưng không cần thiết phải làm thế.”
“Cúp máy đi.”
Đông đảo bạn xem live trong phòng live đều kinh ngạc.
“Vãi beep, bác sĩ Từ làm vậy... khí phách vênh váo ghê đấy!”
“Điệu thấp thôi, bác sĩ Từ chúng ta khiêm tốn một chút, vị này ta không thể trêu vào được...”
“Lầu trên đừng kinh sợ! Sói chọn bạn mà đi, ai kinh sợ người đó là chó!”
“Trong lúc xem livestream lần trước tôi vẫn còn lo lắng bác sĩ Từ sẽ chọc cho Lưu Kiện Hùng tức giận. Xem ra ông đây lo lắng vô ích, bác sĩ Từ là trâu bò thật!”
Lưu Kiện Hùng cảm thấy cũng có chút bất ngờ, hiển nhiên là không nghĩ tới Từ Huyền sẽ “ngang ngược càn rỡ” như vậy. Không sai, chính là ngang ngược càn rỡ!
Ông ta dầu gì cũng là đại lão cấp bậc trăm tỷ.
Ở bất kỳ địa phương nào trên toàn thế giới, không ai là không cho ông ta mấy phần mặt mũi.
Bất kể như thế nào ông ta cũng không không nghĩ tới, một streamer nhỏ như Từ Huyền lại đến cả một cái cơ hội nói chuyện cũng không cho, thật sự làm cho ông ta cảm thấy có chút tức giận.
“Từ Huyền, cậu biết tôi muốn nói gì không?”
Giọng điệu Từ Huyền thản nhiên nói: “Đơn giản chính là cho tiền, để cho tôi lên mạng công khai xin lỗi, tuyên bố nội dung trong livestream là giả dối.”
“Ngại quá, tôi từ chối.”
Phía bên kia điện thoại, Lưu Kiện Hùng im lặng trong chốc lát. Hẳn là ông ta có chút buồn bực vì Từ Huyền biết ý nghĩ của mình.
Cũng hơi có chút tức giận vì Từ Huyền không cho mình mặt mũi như vậy.
Ông ta hít sâu một hơi, tiếp tục mở miệng: “Trước khi từ chối cậu tốt nhất là nghe thù lao tôi đưa ra trước đi.”
Từ Huyền bật cười,
“Ba mươi triệu tệ (gần 100 tỷ VND) đúng không, tôi nói rồi tôi không có hứng thú gì hết.”
Lưu Kiện Hùng hoàn toàn cạn lời. Ông ta đột nhiên cảm thấy có chút sai lầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận