Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 567 - Chuyện này… chuyện này cũng vãi chưởng quá đi…

“Cho dù người anh trai có mua thì cũng căn bản sẽ không mang theo ở trên người.”
“Bán ba cái cho bọn họ, cũng là lãng phí.”
Tống Sở Sở không khỏi ngạc nhiên, theo bản năng hỏi: “Tại sao thế? Có phải ông ta bị ngu không vậy?”
“Tôi thấy số tuổi của ông ta cũng không nhỏ, thân thể khỏe mạnh một chút không tốt à?”
Từ Huyền nói đầy thâm ý: “Ông ta vốn không ngu ngốc, chẳng qua hôm nay sau nay sau khi nghe thấy lời tôi nói thì mới đột nhiên thay đổi suy nghĩ.”
“Về phần nguyên nhân ấy hả, cô có thể đoán một cái.”
Vẻ mặt Tống Sở Sở ngớ ra.
Hoàn toàn không đoán ra suy nghĩ của người kia.
Nếu là fan của Từ Huyền thì chắc chắn biết hiệu quả của thuốc này kinh người. Vì sao còn không muốn chứ?
Đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ khó mà tin tưởng được. Cô không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, thốt ra một câu chửi bậy.
“Định mệnh!”
Cô trừng to mắt nói: “Ông chủ, ông ta không phải là... không phải là có ý nghĩ kia chứ...”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Cô đoán không sai, trong lòng của ông ta chính là nghĩ như vậy đấy.”
“Dù sao cho dù cha của ông ta có chết hay không, cũng chẳng qua là chuyện mấy năm nay thôi.”
“Ông ta vẫn chờ đợi được.”
(Suy đoán của người dịch là ông anh đợi bố qua đời rồi muốn cưới dì Lưu kia)
Khóe miệng Tống Sở Sở co giật.
Đây cũng quá vãi beep thật...
Buổi tối.
Từ Huyền mang theo khỉ và tiểu loli trang điểm mắt khói là Tiểu Si đi xuống núi Tiểu Cô. Lúc này thời gian còn chưa tới giờ Tý, Quỷ Môn quan còn chưa xuất hiện.
Một vòng xung quanh nơi này vẫn là trống rỗng, một con ma cũng không thấy đâu.
Từ Huyền lấy tài liệu ra, bắt đầu bố trí trận pháp.
Đây rõ ràng là một trận pháp truyền tống!
Hơn nữa địa điểm bày trận còn nằm ngay trước cửa Quỷ Môn quan!
Hầu như có thể nói là dán chặt chẽ gần sát, một khe hở cũng không có.
Với cả trận pháp truyền tống này không giống với lối đi nhỏ nối liền núi Tiểu Cô và phòng tư vấn, mà nó khổng lồ không gì sánh được, hoàn toàn tương đương với cả Quỷ Môn quan cao trăm mét!
Sau khi bố trí xong trận pháp này, Từ Huyền cũng không có ngừng lại.
Ngay sau đó hắn lại bố trí một trận pháp truyền tống khác ở càng gần hơn bên trong truyền tống trận này! Hai trận pháp truyền tống bên trong bên ngoài dựa gần nhau, chặn miệng của Quỷ Môn quan cực kỳ gắt gao.
Tiểu Si ở bên cạnh chờ đến có chút gấp gáp nóng nảy: “Sư phụ, có gì cho con làm không?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Có.”
“Bây giờ con triệu hồi quỷ thành ra đi.”
Tiểu Si không chút do dự nghe theo phân phó của Từ Huyền, triệu hồi quỷ thành ra.
Trong chớp mắt, một con quái vật lớn dài rộng mấy ngàn mét xuất hiện ở phía trên núi Tiểu Cô. Thình lình chính là quỷ thành vừa mới xuất thế không bao lâu trước, “Phong Đô” chân chính.
Nếu như bây giờ không phải là đêm khuya, sợ rằng đã có vô số người thấy được cảnh này, đồng thời chụp ảnh đăng lên trên mạng rồi.
Từ Huyền mang theo Chu Yếm và Tiểu Si bay đến trên quỷ thành.
Sau đó lại bắt đầu bố trí một trận pháp truyền tống ở bên trong cổng của quỷ thành. Rất nhanh, trận pháp bố trí xong.
Từ Huyền nhẹ nhàng cười, khởi động trận pháp truyền tống cạnh ngoài Quỷ Môn quan. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Si tràn đầy nghi hoặc: “Sư phụ, ngài đang làm gì thế?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Con sẽ biết ngay thôi.”
Lúc này, giờ Tý cũng đã đến.
Bên dưới núi Tiểu Cô lại xuất hiện cảnh tượng vô số quỷ vật tụ tập. Chỉ là tình huống lúc này đây so với trước kia thì có chút bất đồng.
Sau khi vô số con ma bị Quỷ Môn quan hấp dẫn đến, thế mà lại không có một ai thành công cất bước tiến vào Quỷ Môn quan... Mà là đều bước vào trong truyền tống trận rồi biến mất không thấy gì nữa...
Tiểu Si thấy một màn như vậy, sắc mặt của cô không khỏi có chút kỳ lạ. Thân thể của cô nối liền với quỷ thành.
Lúc này cô phát hiện, bên trong quỷ thành hình như có thêm không ít “hộ ngoại lai”.
Những “hộ ngoại lai” này thình lình chính là mấy con ma mới chạy đến từ xung quanh.
Đồng thời số lượng còn càng ngày càng nhiều.
Vẻ mặt Tiểu Si vô cùng nghi hoặc, không biết Từ Huyền có tính toán gì không. Chỉ là cô không hỏi tiếp nữa.
“Đi, chúng ta cũng đi vào.”
Từ Huyền nhẹ nhàng cười, mang theo Tiểu Si bước vào trong truyền tống trận.
Thân hình của một người một quỷ một khỉ trong nháy mắt biến mất, khi xuất hiện lần nữa thì đã tiến vào bên trong quỷ thành.
Chu Yếm tò mò quan sát khắp bốn phía.
Nhìn từ bên ngoài thì tòa quỷ thành này rộng chỉ có mấy cây số. Mà ở bên trong lại hoàn toàn không chỉ như thế!
Dưới chân bọn họ là một vùng đất đai hoang vu, liếc mắt không nhìn thấy bờ bến.
Kiến trúc duy nhất nhìn thấy trong tầm mắt là một cung điện đã sụp đổ. Trong cung điện còn có một quan tài đá to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận