Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 390 - Bác sĩ Từ, tôi còn có thể nổi tiếng được mấy năm? (2)

"Dù sao thì nếu như tôi có thể mượn lần này nhập vào quốc tế, vậy thì lợi ích sẽ không tưởng tượng được…"
Từ Huyền mỉm cười nói: "Chẳng phải vừa nãy cô hỏi tôi, cô còn có thể nổi tiếng bao lâu à?"
"Đợi đến lúc quay xong bộ phim này chiếu lên, thì cô sẽ không còn nổi tiếng nữa."
Dương Thanh Thanh vốn mỉm cười lắng nghe, sau khi nghe thấy Từ Huyền nói những lời này thì lập tức kinh ngạc. Cô khẩn trương.
"Bác sĩ Từ, chẳng lẽ là bộ phim này sẽ bị vùi dập à?"
“Không đến mức đó chứ? Đây là đạo diễn lớn quốc tế chỉ đạo, hơn nữa còn là chế tác lớn, đầu tư mấy tỷ đô đó."
Cái thể loại như phim điện ảnh, có thể nổi tiếng hay không, có lúc phải cần đến vận may.
Không nhất định là đạo diễn và diễn viên tốt, đầu tư tài chính đầy đủ thì nhất định sẽ nổi tiếng. Chỉ là sẽ có tính liên quan nhất định.
Phim điện ảnh có mức đầu tư ít, công ty sản xuất nhỏ, tại sao lại trở thành tin tức được báo chí đưa tin? Chính là vì quá hiếm!
Bao nhiêu năm không nhất định có một lần, tất nhiên sẽ khiến người ta chú ý. Nên Dương Thanh Thanh khẩn trương là điều đương nhiên.
Trước đây cô tranh thủ đã lâu, mới có được cơ hội trở thành nữ phụ của bộ điện ảnh này. Dù sao thì ngôi sao nữ trong nước có nổi tiếng đi chăng nữa, cũng phải dựa vào tư bản để kiếm cơm.
Nhưng một khi nổi danh ở quốc tế thì hoàn toàn không cùng cấp bậc với hiện tại.
Ngay cả lúc người mê phim xem bạn, đều sẽ tự động mang theo một tầng hào quang "Siêu sao quốc tế". Mấy tiền bối từng ra nước ngoài thành công, không ai mà không như vậy.
Chỉ cần bộ phim điện ảnh này có thể thành công, thì Dương Thanh Thanh có khả năng thoát khỏi trạng thái chỉ có thể kiếm cơm dựa vào vận may. Tương tự như vậy.
Nếu như cho cô điều kiện và tài nguyên tốt, mà phim điện ảnh cũng bị ngã vùi.
Nhân vật chính là cô tất nhiên phải phụ trách trách nhiệm nhất định. Tư bản sẽ cho rằng cô không gánh nổi phòng vé. Sau đó dù có tài nguyên tốt đi chăng nữa, có lẽ sẽ dành cho người khác.
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Không bị vùi dập."
"Bộ phim này sẽ hot, hơn nữa còn là rất hot."
Dương Thanh Thanh không khỏi ngây ra: "Bác sĩ Từ, anh chắc chắn không đùa tôi chứ?"
"Phim điện ảnh hot thì tại sao nhân vật chính là tôi lại bị vùi dập?"
Từ Huyền mỉm cười: "Cô bị vùi dập, cũng là bởi vì bộ phim này quay quá hot."
Dương Thanh Thanh ngạc nhiên.
Hoàn toàn không nghe hiểu.
Phim điện ảnh hot, nhân vật chính là cô, không nói mượn chuyện này tiến thêm một bước.
Ít nhất cũng không đến mức bởi vì phim điện ảnh mà mình đóng hot, lại khiến cô ngã vùi?
Cô bất đắc dĩ cười khổ: "Bác sĩ Từ, tôi hơi ngốc, có thể chỉ điểm tôi đôi chút hay không?"
Từ Huyền nói: “Hẳn là cô còn chưa xem qua kịch bản của bộ phim này nhỉ?”
Dương Thanh Thanh gật nhẹ đầu.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Vậy cô có nghĩ tới tại sao lại không cho cô xem qua không?”
Dương Thanh Thanh sững sờ, vội vàng nói: “Bác sĩ Từ, có lẽ anh không hiểu lĩnh vực này lắm.”
Nàng cười khổ, nói: “Anh đừng nhìn vào địa vị của tôi, tuy trong nước tôi đã là đỉnh lưu.”
“Nhưng trước mặt nhà sản xuất lớn quốc tế kiểu này thì vẫn chưa đủ tầm đâu.”
“Nhà sản xuất chắc chắn sẽ không đưa kịch bản hoàn chỉnh cho tôi xem trước khi khai máy, để tránh bị rò rỉ thông tin.”
“Tôi đã xem sơ qua sườn kịch bản đại khái và tài liệu về nhân vật này.”
“Chỉ có thể nói... thật sự rất tuyệt!”
“Hơn nữa thiết lập nhân cách của nhân vật này cũng rất thú vị, tuyệt đối sẽ được người xem hoan nghênh.”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Đúng là rất được hoan nghênh.”
“Chẳng qua đáng tiếc rằng chính vì rất được hoan nghênh, nên cô mới có thể bị vùi dập.”
Dương Thanh Thanh và trợ lý bên cạnh đều ngơ ngác.
Rốt cuộc đây là tình huống thế nào?
Từ Huyền nói xa xăm: “Bộ phim này đặc sắc thì có đặc sắc đấy, đáng tiếc... nó sỉ nhục quốc gia.”
Dương Thanh Thanh sửng sốt, “Bác sĩ Từ, có phải anh nhầm lẫn gì rồi không.”
“Tôi hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ điều gì trong tài liệu cả...”
“Hơn nữa đến tận bây giờ đạo diễn Mellon luôn rất thân thiện với người khác...”
Từ Huyền bình tĩnh nói: “Điện thoại của trợ lý cô có thể lên mạng không?”
“Tôi cho cô một tài khoản twitter, cô mở nó ra xem thử đi.”
Trợ lý bên cạnh vội vàng vào twitter của ID tài khoản mà Từ Huyền báo tên. Mở tài khoản này ra xem xét mới phát hiện đây là một acc clone không biết tên.
Không có cả fan hâm mộ.
Trợ lý mở chế độ tự động phiên dịch của trang web.
Trên đó có vài bài phát biểu lẻ tẻ, hầu như đều là nội dung thù địch với nước nào đó. Ngoài ra còn có mấy tấm ảnh chụp liên hoan đơn giản.
Có điều đều không lộ mặt.
Dương Thanh Thanh nhìn về phía Từ Huyền với nét mặt hết sức ngờ vực.
Chủ nhân tài khoản này quả thực khá khó chịu với một đất nước nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận