Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1045 - Nguyền rủa người vào chỗ chết ngoài nghìn dặm! (1)

Hôm sau, bên trong phòng tư vấn Thiên Cơ.
"Yên tâm, cô không cần mua loại thuốc này nữa, cô không sao rồi."
"Không sao, thật sự không cần sợ."
"Cô nói cô vẫn còn sợ à?"
"Không cần lo lắng, mấy ngày nữa xem tin tức sẽ không sợ nữa đâu..."
Từ Huyền cúp điện thoại, sắc mặt bình tĩnh nhìn ra bên ngoài.
Ngón tay gõ nhẹ lên bàn một cái.
Vừa nãy, lúc Vương Giai gọi điện thoại cho Từ Huyền, sự sợ hãi đã thể hiện ra trong giọng nói. Rõ ràng cô cũng đoán ra.
Tai nạn xe này từ đầu tới cuối không phải là trùng hợp. Ông chủ Hoắc đó cũng là người tàn nhẫn!
Vì cứu anh cả của mình, sau khi biết Vương Giai từ chối bán thận, không chút do dự lập tức sắp xếp chuyện lần này. Tài xế đụng trúng cô là do tổng giám đốc Hoắc đặc biệt mời đến.
Tìm người lái xe đụng cô bị thương trước. Sau đó đưa đến bệnh viện đặc biệt.
Tất cả bác sĩ y tá phẫu thuật đều là đặc biệt mời đến. Lúc phẫu thuật nhất định sẽ động tay động chân.
Nếu vận may tốt.
Đợi phẫu thuật kết thúc, có lẽ sẽ nói cho cô biết lần này không may mắn bị thương, một quả thận của cô đã bị hỏng. Nhưng cũng may đã thành công bỏ đi, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống sau này.
Nếu như vận may không tốt, thật sự đụng hỏng một quả thận.
Vậy chỉ sợ đợi cha mẹ nuôi của cô đến, sẽ là
"Chúng tôi đã cố gắng hết sức, người bệnh bị thương quá nặng, không qua nổi…"
"Ông chủ, anh chắc chắn lần này ông chủ Hoắc đó thất bại, lần sau sẽ không tiếp tục ra tay chứ?"
Tống Sở Sở ở bên cạnh cũng nghe rõ nguyên nhân hậu quả. Cô cũng tò mò.
Vừa nghe ông chủ Hoắc đó đã biết là có tính tình không dể gì bỏ qua. Lẽ nào lần này lại dễ dàng từ bỏ như vậy?
Từ Huyền cười nhạt: "Đương nhiên là sẽ ra tay."
"Đáng tiếc, ông ta không có cơ hội này..."
Từ Huyền đứng dậy, đi đến bên cạnh đá vá trời.
Ánh mắt của hắn nhìn kỹ đá vá trời, trong ánh mắt còn lộ ra vẻ suy tư. Tiểu Ngũ cũng vui mừng, không ngừng thay đổi màu sắc.
"Đừng quậy!"
Từ Huyền vỗ nhẹ lên thân Tiểu Ngũ, lúc này nó mới yên tĩnh trở lại.
"Tiểu Ngũ, vi sư muốn con phối hợp một chuyện."
Soạt!
Trên thân Tiểu Ngũ chợt hiện ra một hàng chữ lớn màu đen.
"Sư phụ, làm gì vậy?"
Kiểu chữ của hàng chữ này còn là phỏng Tống thể xuất bản in ấn thông dụng… Từ Huyền mỉm cười: "Con nghe kỹ đây..."
"Nghe hiểu thì biến thành màu đỏ."
Sau khi Từ Huyền nói mấy phút với Tiểu Ngũ. Tiểu Ngũ mới lóe ra màu đỏ.
Trong lúc đó, màu sắc trên người nó lại bắt đầu thay đổi kịch liệt. Thay đổi thần bí lại phức tạp.
Trong sự thay đổi còn mang theo pháp tắc vận luật như có như không... Từ Huyền ở bên cạnh hết sức chăm chú nhìn thay đổi màu sắc này.
Trong mắt hắn, trên thân Tiểu Ngũ có một tia sáng màu vàng kim.
Tia sáng màu vàng kim đó hướng thẳng lên trên, xuyên qua nóc nhà, cao không thấy đỉnh, một mực thông lên bầu trời! Rất lâu sau… Từ Huyền giật mình, đặt tay lên trên thân Tiểu Ngũ.
Đồng thời rót một phần công đức lên trên thân Tiểu Ngũ... Cùng lúc này.
Mấy nghìn dặm bên ngoài.
Trong một chiếc xe sang trên đường lớn.
Một người đàn ông trung niên mặc đồ tây phun điên cuồng vào điện thoại!
"Tôi mặc kệ vì nguyên nhân gì mà cậu không làm được!"
"Tôi đã đưa tiền! Chỉ muốn thấy kết quả!"
"Không làm được? Không làm được thì cậu tự cắt thận của mình đi!"
"Cái gì? Đến phòng tư vấn của bác sĩ Từ nổi tiếng trên mạng ư?"
"Cô ta đến đó thì có liên quan gì đến tôi? Bác sĩ Từ đó lợi hại hơn nữa, cũng không đến nổi chuyện cỏn con này cũng quản đúng không?"
"Cút đi làm việc nhanh lên!"
Người đàn ông trung niên giận đùng đùng cúp điện thoại, nằm trên chiếc ghế bằng da thật rộng lớn.
"Tức chết tôi rồi!"
"Một đám ngu xuẩn!"
"Đã dặn dò rõ ràng như thế, còn không làm xong chuyện gì cả!"
Tài xế trước mặt cũng cười ha ha nói: "Dù sao cũng không phải là mọi người đều có năng lực như tổng giám đốc Hoắc anh."
"Phải cho người trẻ tuổi thêm mấy cơ hội."
Người đàn ông trung niên vừa muốn mở miệng, đột nhiên nhìn thấy có một chiếc xe đầu mất khống chế ở phía đối diện xiêu vẹo đụng đến.
Đồng tử ông ta chợt co rụt lại, sợ hãi rống lên: "Cẩn thận!"
Ầm!
Xe đầu phía đối diện xiêu vẹo lướt sát qua chiếc xe của bọn họ. Nhưng tránh được đầu xe, lại không tránh được đuôi xe.
Đuôi xe nghiêng nghiêng vừa hãy đụng phải ghế sau của chiếc xe sang, lực đạo cực lớn trực tiếp khiến cả chiếc xe bị lật! Sau khi chiếc xe đó lật mấy vòng thì cửa buồng lái mở ra.
Tài xế máu me đầy mặt, lảo đảo bò ra bên ngoài.
"Cứu người!"
"Bên trong xe là tổng giám đốc Hoắc!"
Sau khi người đi đường xung quanh nghe thấy cái tên này, đều nhiệt tình đi đến giúp đỡ. Xe cứu thương cũng chạy đến rất nhanh.
Nhân viên y tế khiêng người từ trong xe ra ngoài.
"Người bị thương đã hôn mê, mất đi ý thức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận