Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 900 - Cầu con cái bằng số tiền lớn đều là âm mưu, cô không biết à? (2)

“Đều là cần người giao tiền thành ý, phí kiểm tra gì gì đó.”
“Chị ta... chị ta cũng có đòi tiền gì với người này đâu?”
“Hơn nữa không phải còn chủ động đưa tiền à? Một lần 500 lận đấy!”
“Như vậy sao lại là lừa gạt được?”
Sắc mặt Từ Huyền có chút vi diệu: “Lừa mà tôi nói không phải cái này.”
“Mỗi lần bà sếp đó đi tìm bạn của của [Rong Biển Xốp Giòn] ‘cầu con’ đều sẽ uống thuốc tránh thai từ sớm.”
Khóe miệng Tống Sở Sở co giật.
Coi như cô hiểu rồi.
Nếu như lấy giá cả mấy nghìn một lần của vũ nam để tính, phỏng chừng nhiều lần như vậy cũng đã tổn thất mấy chục ngàn khối rồi. Hừm, nếu như tính như vậy thì đúng là lừa gạt người ta tổn thất nặng nề mà...
Vài ngày sau.
Từ Huyền đi đến Quỷ thành thăm “Đại đệ tử” của mình.
Trải qua mấy ngày thích ứng, đá năm màu càng hoạt bát hơn không ít so với lúc mới được Từ Huyền dẫn dắt “khai khiếu”.
Sau khi Từ Huyền đi tới, nó thậm chí còn lấp lóe thay đổi màu sắc trên người mình, giống như là đang vui vẻ vì Từ Huyền đã đến.
Từ Huyền không khỏi mỉm cười.
Tuy lai lịch của tảng đá kia khá lớn, nhưng trăm triệu năm qua đều là hỗn độn nằm trong đất.
Nếu như không có Từ Huyền, e là còn phải hơn trăm triệu năm sau mới có một khả năng nhỏ nhoi sinh ra linh trí. Từ Huyền lại là người cho nó có linh trí, nên đương nhiên nó trời sinh vô cùng thân cận hắn.
Có thể nói.
Từ mức độ nào đó nó giống như là gà con mới chui ra ra vỏ trứng, coi người đầu tiên nó nhìn thấy là mẹ của mình...
Từ Huyền đi đến bên cạnh đá vá trời, dùng tay gõ nhẹ lên trên thân nó. Đá vá trời lập tức luân chuyển mấy loại màu sắc.
Như đèn LED trên mấy tấm biển quảng cáo trên đường vào ban đêm… Quả thực có thể làm chói mắt người!
Hình như không như thế, không đủ để thể hiện sự kích động trong nội tâm.
Từ Huyền mỉm cười nói: "Được rồi được rồi, ta biết con nhìn thấy vi sư trong lòng rất vui."
“Đừng lóe sáng nữa.”
Đá vá trời lập tức ngoan ngoãn nghe lời, không nhúc nhích nữa.
Từ Huyền mỉm cười nói: "Đến bây giờ vẫn chưa đặt tên cho con."
"Sau này gọi con là Tiểu Ngũ đi…"
Hắn vừa thốt ra, đá vá trời lại vui vẻ lóe sáng. Hình như đang mừng rỡ vì bản thân đã có tên.
Tính cách này nhìn qua hoàn toàn giống như một đứa trẻ. Ngây thơ!
Hoạt bát!
Chậc, còn có chút nghịch ngợm...
Từ Huyền mỉm cười: "Tiểu Ngũ, ta muốn con giúp vi sư một việc, phối hợp với ta làm một chuyện."
"Tiểu Ngũ, nếu như con đồng ý, vậy thì đổi thành màu đỏ đi."
"Không muốn thì biến thành màu xanh."
Soạt!
Từ Huyền vừa dứt lời, toàn bộ tảng đá trong nháy mắt phát ra ánh sáng màu đỏ vô cùng mãnh liệt! Trên dưới toàn thân ngoại trừ màu đỏ thì không còn thứ khác!
Từ Huyền gật đầu: "Nếu con đồng ý thì được, vậy vi sư sẽ dạy con nên làm thế nào."
"Con làm theo như lời dặn dò của ta..."
Nói xong, hắn bắt đầu căn dặn tỉ mỉ. Vừa nói, chính là cả ngày...
Cả ngày này, ngay cả phòng tư vấn Từ Huyền cũng không đến, mà trực tiếp bảo Tống Sở Sở tiếp đãi khách hàng giúp hắn. Sở dĩ phí một ngày.
Một phần là vì đá vá trời vừa mới sinh ra linh trí.
Trí lực vẫn chưa cao lắm, đại khái gần giống một đứa trẻ...
Có rất nhiều thứ phức tạp, vẫn chưa cách nào giải thích hết, cần Từ Huyền dạy từ từ. Nguyên nhân khác quan trọng hơn là...
Chuyện mà Từ Huyền muốn đại đệ tử này làm là một chuyện lớn! Không phải khoa trương mà thật sự rất lớn.
Lớn đến mức thậm chí có thể trực tiếp thay đổi pháp tắc vận chuyển thiên địa! Không sai!
Vá trời vá trời!
Không chỉ là “vá” trên mặt ý nghĩa.
Đá vá trời còn có hiệu quả đặc thù của pháp tắc thiên địa!
Trước đây thuỷ thần Cộng Công đụng vào núi Bất Chu, dẫn đến trời long đất lỡ. Rất nhiều pháp tắc thiên địa cũng giống như xảy ra hỗn loạn.
Lúc Nữ Oa nương nương vá trời cũng dựa vào đá vá trời, mới lần nữa vuốt lại pháp tắc thiên địa hỗn loạn. Với thực lực hiện tại của Từ Huyền, tuy vẫn là kém một trời một vực so với Nữ Oa nương nương.
Hơn nữa cũng chỉ có một tảng đá vá trời là Tiểu Ngũ.
Nhưng Tiểu Ngũ được hắn dùng vô số công đức tích góp từng tí một mở linh trí ra.
Ở một mức độ nào đó, thay đổi pháp tắc thiên địa giống như là kèm theo "thiên phú thần thông". Có Tiểu Ngũ chủ động phối hợp, độ khó của chuyện này tất nhiên cũng nhỏ đi nhiều lần.
Hơn nữa.
Từ Huyền muốn thay đổi cũng chỉ là hạng mục nhỏ trong vô số pháp tắc của chư thiên. Không phải thật sự giống “chuyện lớn” như “vá trời”.
Độ khó cũng ít đi nhiều lần... Sau khi Từ Huyền nói xong.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Thời đại mạt pháp cũng có chỗ tốt của thời đại mạt pháp.
Nếu như vẫn còn là lúc trước hồng hoang hàng tỷ năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận