Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 835 - Bắt cóc bà cụ như mẹ tôi làm gì chứ? (1)

Lực sát thương trong câu này quá lớn, khiến vô số khán giả xem live bỗng nhiên thay đổi sắc mặt xoành xoạch.
“Lượn đây lượn đây.”
“Xem như anh lợi hại...”
[Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] nhìn thấy lực sát thương đáng sợ từ đại chiêu của mình, không kìm được cười đắc ý. Một bang gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.
Từ Huyền: “Tiện thể nhắc nhở anh một câu.”
“Sau này, anh chú ý giải trí hợp lý một chút.”
[Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] gãi đầu xấu hổ: “Được rồi, về sau mỗi ngày tôi không thức khuya chơi đến ba, bốn giờ nữa đâu.”
Vô số khán giả trong phòng live đều câm nín.
Hay đấy!
Chả trách tuổi còn trẻ đã bị xơ vữa động mạch vành, cộng thêm nhồi máu cơ tim. Mịa nó chứ không ngủm sớm mới là lạ đó!
Sau khi [Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] trả phí tư vấn cho Từ Huyền xong, hắn mỉm cười nói: “Các vị, livestream lần này đến đây thôi.”
“Chúng ta gặp lại lần sau.”
Đông đảo khán giả trong phòng live chạy đến kệ hàng ở trang chủ của Từ Huyền như thường lệ. Mỗi lần kết thúc livestream, rượu giả đều được chất thêm lên kệ hàng.
Lúc này, rất nhiều người lần nữa chú ý đến sản phẩm tên “quyên tiền” trên kệ hàng kia. Ngoại trừ số ít khán giả xem live không đủ số dư trong tài khoản vào lần livestream trước tham gia quyên tiền vào lần này.
Số còn lại, thật sự không được mấy người vô duyên vô cớ bỏ tiền ra. Thật ra, không phải đa số mọi người keo kiệt.
Chỉ cần Từ Huyền chấp nhận đứng ra nói một câu, tìm đại lý do hoặc tùy tiện cho lợi ích gì đó.
Dù đó có là lý do ngớ ngẩn như cần tiền để sửa sang phòng tư vấn, có lẽ mức quyên tiền vẫn sẽ cao hơn mấy lần so với hiện tại. Đằng này hắn không nói gì cả, bảo mọi người ù ù cạc cạc quyên tiền, thật sự làm người ta chả hiểu kiểu gì.
Suy cho cùng, tiền của người ta không phải từ trên trời rơi xuống. Người chân chính không cần hồi báo vẫn là số ít.
Những người này hoặc là fan chân ái của Từ Huyền, hoặc là có cảm tình tốt với Từ Huyền, đánh giá cao lối tư duy của hắn.
Hơn nữa, đa số những người quyên tiền này đều được hoàn lại phần lớn tiền bởi lý do “không đủ hàng”. Dẫn đến mức tiền quyên tặng thành công thật sự càng thêm ít ỏi.
Tuy xảy ra tình huống này, giao diện của Từ Huyền vẫn thu được hơn 1tỷ.
Từ Huyền chuyển toàn bộ số tiền nhận được từ quyên góp cho công ty Huy Hoành, sung làm tiền tạm ứng tiếp theo cho công trình.
Nửa ngày sau, [Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] vội vã gắng sức, cuối cùng cũng kịp chạy đến trước khi phòng tư vấn đóng cửa.
“Bác sĩ Từ, tôi đến rồi.”
Lúc anh đi vào để lộ dáng vẻ đi đường mệt mỏi. Từ Huyền không khỏi bật cười: “Anh cũng vội quá rồi.”
[Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] đau khổ: “Không vội không được mà.”
“Tôi thật sự không muốn xem mắt với các cô gái kia nữa đâu...”
Từ Huyền dặn dò Tống Sở Sở vẽ thuốc trị liệu thân thể và gia tăng duyên với người khác phái cho anh. Sau đó lại đưa anh một bình [Rượu gạo Thất Tuệ] điều dưỡng cơ thể.
[Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] nhận được đồ xong, rốt cuộc mặt mày lộ vẻ như trút được gánh nặng. Nhưng anh nhìn sắc trời đã bắt đầu tối đen bên ngoài, muốn nói lại thôi.
Cuối cùng vẫn không nhịn được, mặt dày hỏi: “Bác sĩ Từ, tôi có thể ở ké chỗ ngài một đêm được không?”
“Chỉ một đêm thôi là được, trời vừa sáng tôi sẽ đi ngay.”
“Bao nhiêu tiền cũng được hết...”
Từ Huyền không nhịn được cười rộ lên: “Dù anh ở chỗ tôi, người nên tìm đến vẫn sẽ tìm đến thôi.”
“Trừ phi anh muốn tôi đuổi vị kia đi giúp anh?”
“Chuyện đó thì không thành vấn đề.”
“Nhưng... chuyện này khác gì anh mua tờ thuốc trừ tà đâu?”
Lúc này, [Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] ủ rũ cúi đầu nói: “Thôi vậy.”
Sau đó, anh xám xịt rời đi.
Tống Sở Sở nhìn bóng lưng anh, sắc mặt kỳ quái nói: “Ông chủ, sao tôi cảm thấy anh giống như cố ý vậy?”
Với năng lực của Từ Huyền, lúc đối tượng hẹn hò với [Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp] đến.
Hắn hoàn toàn có thể thuyết phục đối phương rời đi một cách vui vẻ mà không làm thương tổn hòa khí. Nhưng Từ Huyền lại không nói gì.
Từ Huyền cười nhạt: “Người có loại bệnh này cần phải chịu một chút áp lực.”
“Nếu tôi đuổi người đi giúp anh ta, anh ta sẽ không có động lực.”
“Trong lòng khao khát có bạn gái nhưng thân thể lại lười ra ngoài tìm.”
“Thời gian dài sẽ trở về trạng thái cũ...”
Tống Sở Sở giật mình.
Không khỏi bày tỏ thương xót với bóng lưng của [Con Khỉ Tui Đây Đỉnh Của Chóp]. “Y thuật” của ông chủ cao minh thật đấy...
Chỉ có điều ít nhiều gì cũng hơi hố bệnh nhân tí...
Đúng lúc này, hai người trung niên một nam một nữ từ bên ngoài tiến đến. Trên mặt hai người này tràn đầy lo lắng.
“Bác sĩ Từ, mẹ chúng tôi mất tích rồi!”
“Cầu xin ngài giúp tìm mẹ tôi về với! Tôi có thể đáp ứng mọi điều kiện!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận