Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 475 - Anh trai, muốn mua một quyển [Hướng Dẫn Bái Sư] không?

“Người anh em có nhìn trúng cao nhân nào chưa? Hay là đến để thử vận may thôi?”
“Chỗ tôi có quyển [Hướng Dẫn Bái Sư] bìa cứng, trong đó có thông tin và sở thích cá nhân của vài vị đại lão đến đây hôm nay, chỉ cần 5000 tệ một quyển thôi.”
“Bao anh xác suất bái sư thành công cao hơn 20% luôn!”
“Anh có muốn mua một quyển không?”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Tôi không bái sư.”
“Thế hả?”
Anh thanh niên kia cười xấu xa nhìn chú khỉ bên người Từ Huyền: “Nếu anh không bái sư thì dẫn con khỉ chạy tới đây làm gì?”
“Đừng dè dặt như vậy mà anh trai, mua bán không quên chuyện nhân nghĩa.”
“Nói không chừng chúng ta sẽ cùng được một vị đại lão nhìn trúng, sau này còn trở thành sư huynh đệ nữa đó nha~”
Anh ta lại nhìn Chu Yếm bên cạnh hắn, ánh mắt lóe lên vẻ hâm mộ.
“Anh trai, tôi thấy con khỉ này anh nuôi không tệ nha.”
“Sớm biết vậy tôi cũng nuôi một con, có khi sẽ được vị tiền bối ngự thú kia nhìn trúng và nhận làm đệ tử.”
Anh ta tự nói dông dài cả nửa ngày, ngay cả khi Từ Huyền không đáp lời thì anh ta cũng không thấy xấu hổ.
“Phải rồi anh trai, sao tôi thấy anh quen lắm á?”
“À, hình như có thấy qua cái meme trông rất giống anh lúc battle (cuộc đấu) trong nhóm...”
Đúng lúc này, một ông lão râu bạc phơ đi ra từ khách sạn năm sao.
Chính là Vương Tùng.
“Bác sĩ Từ tiền bối!”
Vương Tùng vừa nhìn thấy Từ Huyền đã lập tức lộ vẻ tươi cười rạng rỡ: “Bác sĩ Từ tiền bối...”
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, ông đi tới bên cạnh Từ Huyền.
Sau đó đưa Từ Huyền đi xuyên qua nhóm người, bước vào trong khách sạn.
Trước khi đi, Từ Huyền mỉm cười với anh thanh niên mặc đồ cổ trang bên cạnh:
“Tôi thật sự không lừa anh.”
“Tôi quả thực không đến để bái sư.”
Anh thanh niên mặc đồ cổ trang này choáng váng cả người.
Anh ta nhanh chóng cúi đầu giở quyển [Hướng Dẫn Bái Sư] ra xem.
Sau khi tìm thấy trang về Vương Tùng, anh ta đảo mắt xem qua tài liệu xong thì hai mắt trợn tròn.
Miệng bất giác phun ra vài chữ.
“Vãi chưởng! Đại lão!”
Những người khác cũng chú ý về phía này.
“Á đù, hình như đó là bác sĩ Từ kìa!”
“Tôi ngáo rồi! Bác sĩ Từ không mặc áo blouse, tôi má nó chứ thế mà không nhận ra luôn!”
Sau khi tiến vào khách sạn.
Vương Tùng giải thích với Từ Huyền.
“Bác sĩ Từ tiền bối, nhóm người bên ngoài mới nãy đều là một số người ngoài nghề có chút cơ duyên với huyền môn.”
“Mỗi khi ngày hội giao lưu tổ chức định kỳ hàng năm này kết thúc.”
“Vài đạo hữu muốn thu đồ đệ sẽ thuận tiện nhìn xem có ai hợp nhãn duyên hay không rồi tiện thể nhận người đó làm đệ tử luôn.”
“Xem như là một tiết mục cố định.”
“Bác sĩ Từ tiền bối, nếu ngài nhìn trúng người kia...”
“Dừng lại.”
Từ Huyền lắc đầu cười: “Sau này ông đừng xưng hô với tôi như vậy nữa.”
“Tôi nghe thấy khó xử lắm.”
Lúc này, Vương Tùng dùng gậy đánh rắn*: “Vậy được, tôi gọi ngài là Từ tiền bối thôi nhé.”
*dùng gậy đánh rắn, rắn lại bò ngược lên theo gậy và tấn công người đánh
Ông dẫn Từ Huyền đến phòng hội nghị trong khách sạn.
Trên chiếc bàn vuông dài bày biện không ít các loại hoa quả và điểm tâm.
Hình thức tụ hội của vòng tròn huyền học thế mà không khác tiệc rượu cho lắm...
Buổi giao lưu vẫn chưa bắt đầu nhưng đã có kha khá người đến.
Số lượng người đến đây không nhiều, chỉ tầm mười mấy người.
Trẻ có già có, chẳng qua đa số đều là những người độ bốn, năm mươi tuổi trở lên.
Người trẻ tuổi chủ yếu đều theo trưởng bối tới để mở mang hiểu biết và tham gia náo nhiệt.
Sau khi Từ Huyền đi vào, không ít người chú ý tới hắn.
Tầng cao nhất của vòng tròn huyền học trong nước cũng chỉ có nhiêu đó người.
Trên cơ bản, tất cả mọi người đều quen biết nhau, ai nấy đã từng tương tác với nhau không ít lần.
Tới thời điểm này, Từ Huyền là gương mặt mới xuất hiện, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của nhóm người quen mặt nhau.
Rất nhiều đại sư lớn tuổi đều chưa biết đến Từ Huyền.
Họ còn tưởng rằng hắn là tiểu bối đi theo Vương Tùng.
Suy cho cùng, trông Từ Huyền thật sự còn rất trẻ tuổi.
Tu luyện ở thời đại này chẳng dễ dàng gì.
Muốn tu luyện được một chút tu vi, ít gì cũng phải hơn mấy chục năm khổ công.
Nhìn chung, phàm là người có chút thực lực thì tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa.
Lúc bấy giờ, sau khi nhóm người trẻ tuổi nhìn thấy Từ Huyền, họ tức khắc hai mắt sáng rỡ.
Nhốn nháo xáp lại.
“Ể, bác sĩ Từ! Anh cũng tới nữa à~”
“Hề hề, mấy lần trước toàn thấy bác sĩ Từ trong livestream thôi, cuối cùng hôm nay có thể gặp được idol ngoài đời rồi~”
Rất nhiều người tu hành lớn tuổi đều nghi ngờ dò hỏi người bên cạnh thân phận của Từ Huyền.
Người tu luyện có độ tuổi như bọn họ trầm mê tu luyện nhiều năm, rất nhiều người xa lạ với cái gọi là mạng xã hội.
Hơi tương đối lạc hậu bảo thủ, thậm chí ngay cả điện thoại thông minh cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận