Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 937 - Đây cũng phế quá đi?

“Hu hu sớm biết thế thì tôi đã nghe lời rồi, tôi vừa mới uống một ly trà sữa, nôn ra hết toàn bộ luôn rồi...”
“Cô em lầu trên, trà sữa vẫn là trà sữa, đừng lãng phí nhá.
[tức cười.jpg]”
[Ngồi Ăn Chờ Chết] cũng thấy bình luận trên màn hình.
Chẳng qua anh ta lại không có tức giận, dưng dửng lên tiếng chào hỏi Từ Huyền.
“Xin chào Bác sĩ Từ.”
“Ấy căn phòng này có hơi bẩn, mọi người đợi lát để tôi thu thập một phen.”
Nói rồi [Ngồi Ăn Chờ Chết] vung cánh tay lên, quét hết rác rưởi trên giường xuống sàn nhà.
Sau đó thì cười hà hà nói: “Được rồi, bây giờ nhìn ổn hơn rồi.”
Đông đảo khán giả xem live: “...”
Ổn cái rắm ấy!
Con mẹ nó thế mà cũng gọi là thu thập một phen được à? Còn không bằng không thu thập...
Từ Huyền cười nhạt: “Bệnh hữu, nói một chút vấn đề của anh đi.”
[Ngồi Ăn Chờ Chết] nhếch miệng cười: “Bác sĩ Từ, cái này không vội.”
“Chúng ta đến một phần combo cho fan trước đi.”
Từ Huyền gật đầu: “Được thôi.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng cũng vểnh tai tò mò lắng nghe.
Vị này rốt cuộc đã trải qua những chuyện thế nào, mà lại luân lạc tới tình trạng như vậy.
Từ Huyền mở miệng nói: “Vị bệnh hữu này từ nhỏ gia cảnh bình thường, là con trai độc nhất trong nhà.”
“Có điều bởi vì bản thân bệnh hữu không quá nỗ lực, cho nên thành tích học tập không tốt lắm.”
“Cuối cùng chỉ đậu vào một trường đại học bình thường.”
“Bởi vì ngày nào cũng chơi game nên thi rớt, cũng không có lấy được bằng tốt nghiệp...”
“Sau đó tốt nghiệp xong thì thuê phòng ở bên ngoài.”
“Bởi vì tính cách tương đối lười nhác, cũng lười đi ra ngoài tìm việc làm “
“Dựa vào một chút phí sinh hoạt cha mẹ cho mỗi tháng để sống qua ngày.”
[Ngồi Ăn Chờ Chết] cười hề hề: “Đúng đúng, gần giống như vậy đó.”
“Bác sĩ Từ không hổ là thần tượng của tôi.”
Các khán giả xem live trong phòng nghe Từ Huyền kể lại cuộc đời anh ta xong thì đều cạn lời. Bọn họ còn tưởng rằng vị này bị chuyện gì kích thích.
Ví dụ như là bạn gái chia tay, biến cố gia đình vân vân.
Dù gì thì ít nhất là nô lệ tư bản bị kích thích giống như [Tôi Muốn Chợt Nhanh Giàu] kia cũng được nữ. Không ngờ vị này thế mà chẳng có câu chuyện đặc thù gì, thuần túy là bởi vì lười...
Có bệnh hữu không nhịn được than thở: “Kỳ thi ở trường đại học dễ như thế mà còn thất bại không lấy được bằng tốt nghiệp nữa á? Chuyện này hơi bị thái quá rồi đó?”
“Đúng thế, tôi đang học đại học đây này, trong kỳ thi trước đây giảng viên đều khoanh tròn phạm vi trước cả rồi, đề bài cũng cực kỳ đơn giản. Ai không biết thật còn có thể lặng lẽ chép đáp án của bạn học nữa, giảng viên cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt.”
[Ngồi Ăn Chờ Chết] thấy những bình luận này thì không thèm để ý vung tay lên.
“Haizz, chủ yếu là lúc thi tôi ngủ quên mất trong phòng, nên không đi thi.”
“Dù sao thời buổi này, văn bằng gì cũng không có tác dụng, chủ yếu vẫn là xem năng lực.”
“Hơn nữa.”
“Mọi người xem bây giờ không phải tôi sống rất tốt đó sao, có bằng tốt nghiệp hay không cũng đâu có ảnh hưởng gì đâu ~”
Đông đảo khán giả xem live đều nghe mà nhức hết cả trứng.
Con mẹ nó thì ra thế này cũng nói là rất tốt được à?
Bây giờ xem như là bọn họ đã nhìn ra, vị này thuần túy chính là một phế vật mà...
Ừm, nói chuẩn xác thì cũng không thể tính là phế vật thuần túy được. Vẫn có một chút ưu điểm.
Ít nhất vị bệnh hữu này đặt tên cho ID không sai tí nào, rất tự biết mình đấy...
Trên màn hình trong phòng live cũng bắt đầu xuất hiện rất nhiều màn đạn khó nghe.
Chủ yếu là ấn tượng người này dành cho mọi người thật sự là có chút khó chịu.
[Ngồi Ăn Chờ Chết] vô tội nói: "Mọi người, tôi nói bản thân tôi sống cuộc sống như thế nào không liên quan đến các người đúng chứ?"
"Chỉ là tôi không thích phấn đấu, thích cuộc sống nằm thẳng mà thôi."
"Cần gì phải công kích cuộc đời của tôi chứ?"
"Không phải có câu nói? Là tôn trọng vận mệnh người khác, buông bỏ tâm lý giúp người à."
"Huống hồ tôi lựa chọn cuộc sống này cũng không ảnh hưởng đến người khác."
"Các người xem bản thân tôi còn biết thói quen sinh hoạt khác với cha mẹ tôi, để không ảnh hưởng đến bọn họ, đã tự chuyển ra ngoài ở."
"Ngay cả cha mẹ còn hiểu cho tôi."
"Lẽ nào các người không cảm thấy bản thân quản quá nhiều à?"
Vô số khán giả xem live đều bị lời này của anh ta làm cho nghẹn họng.
Không thể không nói, [Ngồi Ăn Chờ Chết] nói đúng là có lý.
Vừa còn có người chuẩn bị dùng câu nói "Tôn trọng vận mệnh người khác, buông bỏ tâm lý giúp người" để châm chọc khán giả xem live khác. Không ngờ người sống "thông thấu" này lại lấy ra khuyên người khác… Lúc này, [Ngồi Ăn Chờ Chết] lại nói một cách rất hùng hồn: "Thật ra à, mấy năm nay cũng không phải là tôi hoàn toàn không phấn đấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận