Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1050 - Vlogger soi mói chuyên nghiệp (2)

“Trong vòng hơn một tháng, cậu bạn kia giúp tổng cộng mười mấy người già.”
“Không có lão đầu sắt nào muốn khởi kiện chúng tôi cả...”
“Bác sĩ Từ, anh nói xem, chẳng lẽ đây không tính là làm việc tốt à?”
Đông đảo khán giả xem live nghe anh ta trình bày phương án này đều hết sức buồn bực.
Bởi vì có câu nói: Cứu một mạng người hơn xây tháp 7 tầng.
Nếu làm như anh ta, dù xét theo góc độ nào thì cũng có thể xem đó là làm việc tốt mà? Nếu ngay cả thế cũng không được chấp nhận, vậy thì tiêu chuẩn của bác sĩ Từ quá khắt khe rồi.
Từ Huyền cười nhạt, ra hiệu cho anh ta: “Anh nói tiếp đi.”
“Nói hết hai phương án còn lại đi.”
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] không chút do dự nói: “Phương án thứ hai, tôi chọn phóng sinh.”
“Để một thành viên trong nhóm mua vài động vật và phóng sinh chúng về tự nhiên.”
“Hơn nữa, đối tượng chúng tôi lựa chọn phóng sinh đều có tiêu chuẩn, chúng nhất định phải là động vật hoang dã.”
“Không thể do con người nuôi dưỡng.”
“Nếu những động vật hoang dã này không gặp được chúng tôi, chắc chắn kết cục của chúng là phải bỏ mạng để thỏa mãn dục vọng ăn uống của nhân loại.”
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] nói tiếp: “Khoảng thời gian này, chúng tôi phóng sinh tổng cộng cả mấy ngàn con cá.”
“Kết quả, trước và sau khi phóng sinh.”
“Thành viên phụ trách việc này trong nhóm tôi mở giao diện của bác sĩ Từ ra xem xét lại phát hiện hạn mức quyên tiền của cậu ấy cũng giảm xuống.”
“Phương án thứ ba.”
“Tôi chọn cách thức càng trực tiếp hơn, chính là quyên tiền!”
“Hơn nữa còn là quyên tiền cho trẻ em nghèo khó trên vùng núi, khuyến khích bọn trẻ hoàn thành việc học.”
“Chúng tôi chọn tổng cộng 5 trẻ em có hoàn cảnh gia đình cực kỳ khó khăn, để một thành viên quyên góp cho mỗi em 3 ngàn tệ.”
“Tuy số tiền không nhiều nhưng cũng đủ trang trải học phí và chi phí sinh hoạt trong một học kỳ.”
“Tôi vốn tưởng ngay cả hai phương án trước cũng sẽ có hiệu quả.”
“Việc này chắc chắn có tác dụng mà nhỉ?”
“Nào ngờ, sau khi so sánh trước sau, hạn mức quyên tiền của thành viên kia cũng giảm nốt...”
“Cuối cùng, toàn bộ các phương án đều thất bại! Không có cái nào thành công!”
“Sau cùng, tôi đảm bảo bằng danh dự của tài khoản trăm vạn fans này rằng hết thảy mọi chuyện tuyệt đối là sự thật.”
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] thở dài: “Bác sĩ Từ, tôi vốn rất tin tưởng anh.”
“Thậm chí có thể nói tôi là fan cứng của anh.”
“Dù sao thì tất cả việc anh làm đều rõ như ban ngày.”
“Nhưng hiện tại, trải qua kiểm chứng từ thực nghiệm.”
“Tôi thật lòng cảm thấy mơ hồ lắm...”
Rất nhiều khán giả trong phòng live cũng nhíu mày không nói gì.
Họ chắc chắn tin tưởng Từ Huyền.
Nhưng từ trước đến nay, [Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] luôn có hình tượng và uy tín rất cao. Thế này làm người ta hơi khó lựa chọn.
Quan trọng nhất là...
Rất nhiều khán giả xem live cũng có cảm giác tương tự. Không ít người nghe theo Từ Huyền, nhiệt tình làm việc tốt.
Kết quả, đến lúc này, hạn mức quyên tiền của họ trên giao diện vẫn dậm chân tại chỗ, hoặc chỉ tăng, giảm chút đỉnh...
Chẳng lẽ bác sĩ Từ thật sự cố ý lừa mọi người vì cải thiện thói quen xã hội ư?
Thậm chí, trước đó còn có lời đồn có lẽ chuyện người có nhân phẩm tốt sẽ dễ mua được rượu giả cũng là giả.
Chỉ cần động não suy nghĩ kỹ càng sẽ rõ ngay. Cho dù bác sĩ Từ đúng là lợi hại như vậy, vừa nhìn đã có thể nhận ra một người có nhân phẩm tốt hay xấu.
Thế nhưng trên giao diện có mấy trăm, hơn ngàn vạn đơn đặt hàng, nhìn đến mệt chết cũng chưa chắc đã xong.
Có khi quả thật chỉ là ngẫu nhiên.
Lại tung ra vài trường hợp điển hình tạo ấn tượng giả lừa gạt mọi người...
Nhóm fans theo dõi lâu như bọn họ đều biết tuy bác sĩ Từ có tam quan chính trực nhưng đôi khi bụng dạ hắn cũng khá là đen tối.
Với mức độ hiểu rõ Từ Huyền của họ, hắn tuyệt đối có thể làm ra chuyện như vậy...
Nếu thế thì đúng là nhức hết cả trứng...
Trong màn hình, sắc mặt Từ Huyền vẫn lạnh nhạt.
Hắn bình tĩnh nghe [Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] nói hết, sau đó mỉm cười.
“Sai rồi.”
“Cả ba thí nghiệm này của anh đều có vấn đề.”
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] nhíu mày: “Không thể nào!”
“Bác sĩ Từ, anh nói tôi biết xem chỗ nào có vấn đề?”
Từ Huyền mỉm cười: “Anh đừng vội phản bác.”
“Tôi sẽ bắt đầu nói từ thí nghiệm thứ ba của anh.”
“Tôi hỏi anh, tiền của thành viên trong nhóm từ đâu đến?”
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] đáp ngay: “Đương nhiên là tôi cho cậu ta... Hể!”
Anh ta nói được một nửa thì lập tức phát hiện vấn đề.
Chính xác.
Nếu đã không dùng tiền của chính mình làm việc tốt, vậy thì dựa vào đâu ích lợi sẽ rơi xuống đầu cậu ta chứ?
[Chuyên Xoáy Sâu Vào Chuyện Vụn Vặt] vừa tạm ngừng một lát đã kịp nhận ra: “Chờ chút đã, bác sĩ Từ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận