Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1069 - Con trai tôi bị bệnh tâm thần thì liên quan gì đến bác sĩ Từ cậu?

“Được, vậy giờ tôi gọi nó ngay đây!”
Nói rồi ông lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm trên WeChat một lát.
Sau đó nhấn vào quay số liên hệ.
Tiếng chuông cuộc gọi reo được một lúc, cuối cùng cũng kết nối.
Một nam sinh mười tám, mười chín tuổi, thân hình hơi mập mạp xuất hiện trong màn hình.
Nhưng nét mặt nam sinh này khá là tiều tụy, thoạt nhìn còn không có tinh thần bằng cha cậu ấy. Nam sinh hơi mập lên tiếng: “Cha, cha tìm con hả?”
Người đàn ông mặc đồ tây nhíu mày nói: “Hôm qua mày lại chơi game suốt đêm rồi phải không!”
“Cha bảo mày không được chơi điện thoại, nghỉ ngơi cho tốt, sao mày không nghe!”
“Mày xem trong mắt mày có tơ máu luôn rồi kìa!”
Nam sinh hơi mập lộ vẻ uất ức và bất đắc dĩ: “Con thật sự không chơi game mà!”
“Haiz, nói ra cha cũng không tin.”
“Phải rồi, rốt cuộc cha video call cho con là có chuyện gì?”
Người đàn ông mặc đồ tây dằn cơn giận trong lòng xuống.
“Không phải cha tìm mày.”
“Cha tìm đến chỗ bác sĩ Từ, ngài ấy muốn nói vài câu với mày.”
Nam sinh hơi mập không khỏi giật mình: “Bác sĩ Từ nào cha?”
“Là tôi.”
Từ Huyền nhận điện thoại từ tay cha cậu ấy.
Nam sinh hơi mập lập tức kích động lên: “Đù mía! Bác... Bác sĩ Từ! Thật sự là anh này!”
“Cha tôi trâu bò bá cháy bọ chét!”
“Bác sĩ Từ, tôi... tôi thích anh lâu lắm rồi!”
Cậu kích động đến nỗi nói năng hơi lộn xộn.
Từ Huyền mỉm cười: “Bây giờ chúng ta nói một chút về vấn đề của cậu đi.”
“Cha cậu nói với tôi, gần đây hành vi của cậu không ổn lắm.”
“Thế nên cha cậu mới đến hỏi tôi thử.”
Ánh mắt nam sinh hơi mập né tránh, ấp a ấp úng: “Chuyện này...”
Lúc này, cha nam sinh không nhịn được hỏi: “Bác sĩ Từ, lời cậu nói lúc nãy, cuối cùng thì thằng oắt này có quan hệ thế nào với cậu?”
Từ Huyền ung dung nói: “Chắc anh có xem livestream của tôi nhỉ?”
Người đàn ông mặc đồ tây gật đầu: “Đương nhiên tôi có xem rồi, kỳ nào tôi cũng xem đủ hết.”
Từ Huyền: “Vậy anh còn nhớ rất lâu trước đó có một vị bệnh hữu kết nối gọi là [Loli Tuyệt Vời Nhất] không?”
Người đàn ông mặc đồ tây đáp: “Bác sĩ Từ, cậu nói anh chàng giúp Hoàng đại tiên thỉnh cầu thành công, để nó biến thành loli tóc vàng đúng chứ?”
“Sau này, Hoàng đại tiên trở thành bạn gái anh chàng đó?”
“Đương nhiên tôi nhớ rõ rồi!”
“Muốn quên cũng không quên được...”
“Hiện tại, anh chàng đó cũng là người nổi tiếng trên mạng, gần đây còn mở livestream mà.”
“Tôi còn thường xuyên nhìn thấy meme của anh chàng đó trên mạng nữa...”
“À mà bác sĩ Từ, sao đột nhiên cậu nhắc đến anh chàng này làm gì thế?”
Từ Huyền bình thản nói: “Chẳng lẽ anh không biết con trai anh đi du lịch trong kỳ nghỉ hè ở đâu à?”
“Cậu ấy đã đặc biệt đi đến quê nhà của [Loli Tuyệt Vời Nhất] đấy.”
“Mục đích là để gặp được một con Hoàng đại tiên, giúp nó thỉnh cầu thành công.”
“Nhưng con trai anh không thích loli, cậu ấy thích kiểu chị gái xinh đẹp, dịu dàng hơn.”
“Cậu ấy nghĩ chỉ cần gặp được một con Hoàng đại tiên thỉnh cầu là có thể đưa được ngự tỷ trưởng thành, quyến rũ, đi tất đen về làm bạn gái mình.”
Nam sinh hơi mập ở cách màn hình nghe được, vẻ mặt hơi xấu hổ.
Suy cho cùng, sở thích của mình bị ông bô nghe thấy thật sự khiến người ta ngại ngùng...
Người đàn ông mặc đồ tây cạn lời.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới hóa ra cái gọi là đi du lịch của con trai là vì mục đích này.
Ông im lặng hồi lâu mới từ từ bĩnh tĩnh lại, hạn hán lời: “Tìm bạn gái nào không được, lại đi tìm một con Hoàng đại tiên về?”
“Đâu phải nhân loại không có chị gái dịu dàng...”
Từ Huyền cười nhạt: “Có thì có đấy, nhưng con trai anh không tìm thấy.”
“Giáo viên môn Sinh học ở trường cấp ba của cậu ấy là sinh viên nữ hơn hai mươi tuổi, vừa tốt nghiệp đại học.”
“Chính là người này.”
“Con trai anh đã thầm mến giáo viên môn Sinh học này 2 năm.”
“Thời điểm về trường sau khi thi đại học xong, cậu ấy ma xui quỷ khiến bày tỏ với giáo viên dạy môn Sinh học này.”
“Kết quả tất nhiên là bị người ta từ chối.”
“Thế là cậu ấy bị tổn thương tình cảm.”
“Đúng lúc này, cậu ấy lại xem được livestream của tôi.”
“Thế là trong lòng cậu ấy nảy ra ý nghĩ...”
Người đàn ông mặc đồ tây khẽ co giật khóe miệng.
Ông hung dữ nói vào điện thoại: “Ranh con, cha cảnh cáo mày!”
“Nếu mày dám mang súc sinh lộn tùng phèo gì đó về, xem cha có đánh gãy chân mày không!”
Nam sinh hơi mập lập tức luống cuống: “Không phải đâu, cha, cha nghe con giải thích đã!”
Người đàn ông mặc đồ tây hừ lạnh: “Cha không nghe!”
“Khó trách gần đây mày bất thường như thế!”
“Bác sĩ Từ, cậu có thể đuổi mấy thứ lung tung bát nháo kia đi giúp tôi không?”
“Tránh cho thằng oắt này thật sự tạo ra một đám tiểu Hoàng đại tiên. Đến lúc đó, tôi biết giấu mặt đi đâu với bà con bạn bè đây!”
Nam sinh hơi mập nóng nảy: “Cha!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận