Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 653 - Cứ giả vờ hiền từ trước đã, chờ tóm được người rồi nói tiếp...

Từ Huyền mỉm cười nói: “Vị bệnh hữu này, nói vấn đề của bác một chút đi.”
[Tôi Là Ông Bác Của Cậu] lộ vẻ mong chờ: “Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi xem con trai tôi giờ đang ở đâu có được không?”
“Khoảng mấy tháng trước, bởi vì một số việc mà tôi với thằng ranh con này đã cãi nhau rất dữ dội.”
“Sau đó, trong lúc nóng giận, nó đã chạy ra khỏi nhà rồi không chịu về nữa.”
“Gọi điện nó cũng không bắt máy.”
“Về sau, tôi hỏi đồng hương khác mới biết nó làm việc ở chỗ này.”
“Sau đó, tôi vất vả lặn lội từ quê đến tìm nó. Kết quả, có lẽ thằng ranh này tránh mặt tôi nên không biết lại chạy đi đâu mất rồi...”
“Tôi xài hết tiền đi đường rồi, hết cách đành phải làm chút việc kiếm sống ở đây cùng với các đồng hương khác.”
“Thuận tiện tìm người hỏi thăm xem thằng ranh đã đi đến chỗ nào.”
“Hừ! Để tôi bắt được nó, không chặt chân nó thì không được mà!”
Đông đảo khán giả trong phòng live đều dở khóc dở cười.
“Bác à, bác làm cha ác như thế, chắc chắn con bác phải chạy rồi. Đổi lại thành tôi, tôi cũng chạy [Đầu chó.jpg].”
“Ông bác nghe cháu một lời, bình tĩnh lại tí. Bác cứ giả vờ hiền từ trước đã, chờ tóm được người rồi chúng ta đóng cửa lại, nên đánh gãy chân thì đánh gãy chân, nên quỳ thì quỳ.”
[Tôi Là Ông Bác Của Cậu] sửng sốt, trầm ngâm một lát, nói: “Mọi người nói có lý...”
Lúc này, ông lập tức nở nụ cười hiền lành.
“Bác sĩ Từ, cậu có thể liên hệ nó giúp tôi, nói cho nó biết, tôi và mẹ nó đều nhớ nó lắm.”
“Vừa hay, khoảng thời gian này tôi cũng kiếm được một ít tiền lương ở công trường.”
“Chờ nó về, nó muốn ăn gì tôi sẽ mua cho nó cái đó.”
Đông đảo khán giả xem live cười như điên.
Ông bác này dữ dằn thật.
Lúc này, nét mặt Từ Huyền tương đối nghiêm túc.
“Vị bệnh hữu này, chúng ta khoan nói về chuyện của con trai bác.”
“Tôi muốn nhắc nhở bác một việc trước.”
“Từ lúc làm việc ở công trường này đến nay, mọi người vẫn chưa nhận được tiền lương, đúng không?”
[Tôi Là Ông Bác Của Cậu] bỗng giật mình, gật đầu đáp: “Đúng vậy.”
“Chủ thầu công trình nói ông chủ lớn phía trên vẫn chưa cấp tiền công trình cho ông ta.”
“Nên phát cho chúng tôi một ít tiền sinh hoạt trước, đợi đến lúc hoàn thiện công trình sẽ đưa tiền luôn một thể.”
“Quy củ ở đây đều là vậy.”
Từ Huyền thở dài: “Chẳng lẽ mọi người không phát hiện chủ thầu công trình đó đã không xuất hiện mấy hôm nay rồi à?”
“Không chỉ ông ta, ngay cả người giám sát công việc ban đầu trên công trường của mọi người hôm nay cũng không có mặt.”
Nghe hắn nói vậy, vài lao động nhập cư tại đây tức tốc thay đổi sắc mặt!
Một lao động nhập cư đô con, hơn ba mươi tuổi lo lắng hỏi: “Bác sĩ Từ, không lẽ ông chủ kia định không trả tiền lương nữa ư?”
“Công trình này vẫn chưa hoàn thiện mà! Thằng khốn đó vậy mà dám quỵt tiền?”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng là không muốn trả tiền.”
“E rằng mọi người không lấy được tiền lương đâu.”
Nhóm người lao động nhập cư đang có mặt đều lòng đầy căm phẫn.
“Ông ta dựa vào cái gì mà không đưa chứ!”
“Đây là tiền mồ hôi xương máu của chúng tôi!”
Từ Huyền bình thản nói: “Nguyên nhân mọi người không lấy được tiền lương có liên quan đến con trai bệnh hữu này.”
Hắn nói đến đây, vô số khán giả trong phòng live và cả nhóm dân lao động nhập cư đang ở đó đều kinh ngạc nhìn [Tôi Là Ông Bác Của Cậu].
[Tôi Là Ông Bác Của Cậu] lập tức giật nảy mình: “Bác sĩ Từ, chuyện này... có phải cậu nhầm lẫn gì rồi không?”
“Con trai tôi chỉ là người bình thường thôi mà.”
“Đứa nhỏ này... từ nhỏ đã thành thật. Chắc nó sẽ không làm ra loại chuyện phạm pháp gì đâu...”
“Nó cũng không có bản lĩnh lớn đến thế...”
“Không tin cậu hỏi mấy đồng nghiệp của tôi đi, đa số họ đều có quen con trai tôi, ai cũng biết hết!”
Từ Huyền nói xa xăm: “Bác nói đúng, con bác quả thật là người thành thật.”
“Nhưng chính vì con bác quá thành thật.”
“Nên mới khiến ông chủ của mọi người muốn quỵt tiền lương.”
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều cảm thấy ù ù cạc cạc.
Bọn họ thật sự nghĩ mãi không ra sao một người lao động nhập cư bình thường thành thật có thể có năng lượng lớn đến vậy.
Từ Huyền nói: “Mọi người còn nhớ vài ngày trước có người bên ngoài đến kiểm tra tình hình thi công chứ?”
“Đó chính là người do bên A cử đến.”
“Nhưng công trình này làm không đạt chuẩn, nên bên A mới không chịu thanh toán tiền công trình.”
“Mà một phần nguyên nhân làm công trình này không đạt chuẩn chính là do con bác tạo thành.”
“Ông chủ thuê mọi người muốn quỵt nợ chạy trốn, phần lớn cũng do nguyên nhân này.”
Đông đảo dân lao động nhập cư đang ở đó đều lộ vẻ mặt khó coi.
Thời gian họ thi công công trình tương đối dài. Rất nhiều người đã làm hơn nửa năm.
Bọn họ đều là người bình thường dốc hết mồ hôi nước mắt kiếm tiền. Bằng không đã không làm loại công việc cực khổ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận