Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 359 - Thời đại thiếu thốn linh khí, kỹ xảo đặc biệt chế tạo pháp khí.

“Có một hôm anh uống quá nhiều lúc tiếp đãi khách hàng vào buổi tối.”
“Lúc đó cũng đã hơn 12 giờ đêm.”
“Vợ anh đã ngủ rồi.”
“Kết quả bị cuộc gọi của anh đánh thức, anh nói mình lạc đường, không tìm thấy đường về nhà, muốn chị ấy xuống lầu đón anh...”
Đinh Hiển Sơn cũng nhớ đến chuyện này, lập tức trợn tròn mắt.
Đúng là có chuyện như thế.
Khoảng thời gian này, từ khi anh ta mua “thuốc” chiêu tài ở chỗ Từ Huyền, quả thực số lượng nghiệp vụ kinh doanh của anh ta tăng lên đáng kể. Mà anh ta uống tới say mèm như vậy cũng chỉ có một lần nọ.
Sau hôm phát sinh chuyện này, anh ta còn bị vợ và mẹ phối hợp mắng nhiếc suốt ba tiếng. Thật sự là ba tiếng liên tục, hai người thay phiên nhau mắng...
Đinh Hiển Sơn tức khắc hối hận không thôi...
Nếu như bởi vì chuyện này mà con gái của mình biến thành lão trung niên bụng mỡ háo sắc. Vậy thì anh ta sẽ hối hận đến mức hận không thể đập đầu vào tường...
Từ Huyền bảo Tống Sở Sở, đưa mặt dây chuyền hình Siêu Nhân Ultraman nhỏ bằng ngọc cho họ.
Đinh Hiển Sơn vội vã quét thẻ thanh toán. Một nhà ba người liên tục cảm ơn Từ Huyền xong rồi mới rời đi.
Từ Huyền bảo Tống Sở Sở ngâm một ấm Trà Thần Tiên giúp hắn rồi khoan thai uống.
Hắn vừa uống Trà Thần Tiên, vừa quan sát và nắn vuốt những thứ “đồng nát sắt vụn” được Vương Tùng đưa tới kia. Trà Thần Tiên này cũng có tác dụng thúc đẩy tư duy học tập.
Nếu cho một học sinh uống vào lúc thi cử, kiểm tra, chắc hẳn thành tích sẽ tăng lên đáng kể.
Chưa kể việc biến học sinh dốt thành học sinh xuất sắc đỉnh của chóp.
Tăng thêm hai, ba trăm điểm đều không thành vấn đề.
Hơn nữa, uống trà lúc thi cử cũng không bị xem như gian lận.
Từ Huyền ngắm nghía một chút, lý giải với luyện khí lại bất tri bất giác tăng tiến.
Nếu cho hắn vật liệu, hắn nắm chắc sẽ luyện chế ra được pháp khí có uy lực không tệ, thậm chí là Linh khí.
Đáng tiếc, thời đại này thiếu thốn Linh khí.
Đa số pháp khí, Linh khí hàng ngàn năm trước...
Cho dù còn được bảo tồn hoàn hảo, nhưng đặt ở hiện tại cũng hơi hơi xấu hổ.
Có chút giống như cầm hai cục pin AA mà muốn chạy card đồ họa 4090* vậy…
*là GPU tối thượng, sự đột phá về hiệu suất, mức hiệu quả và đồ họa hoạt động trên nền tảng AI
Cho nên cần phải có pháp khí thật sự hữu dụng.
Nhất định dứt khoát phải cải tiến dựa trên nền tảng của người đi trước.
Từ Huyền thong thả nhâm nhi Trà Thần Tiên, chậm rãi gia tăng sức học. Hồi lâu sau.
Từ Huyền thả đồ vật trong tay xuống. Khẽ thở dài thườn thượt.
Học được những thứ này, lòng hắn bỗng thấy ngứa ngáy khó chịu.
Chủ yếu là vì hiện giờ đã có bản lĩnh chế tạo pháp khí, nhưng lại không có đường thi triển.
Mấy thứ như Siêu Nhân Tiga, Doraemon, trong mắt Từ Huyền lúc này cũng không thể tính là pháp khí. Bởi cấp độ quá thấp.
Hắn muốn chế tạo đồ chơi lợi hại hơn, nhưng lại không có vật liệu luyện tập thích hợp. Thời hiện đại ngày nay quả thực rất khó tìm được vật liệu luyện khí tốt.
Từ Huyền còn nhớ rõ khi hắn còn bé.
Lúc đó, sư phụ hắn tâm tâm niệm niệm muốn một chế một thanh gỗ bị sét đánh thành kiếm gỗ. Đáng tiếc đều không thể làm được.
Hiện tại, tìm kiếm trên phần mềm màu cam một chút là có thể thấy không ít chỗ bán gỗ bị sét đánh. Hơn nữa, giá cả đều rất rẻ, chỉ cần vài trăm tệ là có thể mua được một đống.
Đáng tiếc những thứ này đều là nhân công dùng điện cao thế đốt thành, hàng nhái dỏm. Gỗ bị sét đánh chân chính nhất định đều phải do sét thiên nhiên thật sự đánh vào mà thành.
Nếu có ẩn chứa linh khí lôi điện, thế dĩ nhiên là cầu còn không được. Mà trong tất cả các loại gỗ bị sét đánh, thì gỗ của cây táo là hàng thượng hạng nhất.
Hơn nữa phải còn sống sau khi bị sét đánh trúng. Điều kiện cực kỳ khắc nghiệt.
Đúng lúc này, Từ Huyền đột nhiên bừng tỉnh.
Trong lòng hắn toát ra một phương án thực dụng và đáng tin cậy.
Hắn quay đầu nhìn về phía chú khỉ lông trắng đang tự chơi tự vui bên cạnh. Chu Yếm phát hiện ánh mắt của Từ Huyền, lập tức trở nên căng thẳng.
Trong tiềm thức, nó cảm nhận được có vẻ ánh mắt này không có ý tốt gì. Trên mặt Từ Huyền bỗng dưng lộ ra một nụ cười thần bí.
“Ngươi muốn ăn quả không?”
Vẻ mặt Chu Yếm đầy chờ mong, nhanh chóng gật đầu theo bản năng. Cảnh giác trong lòng cũng giảm xuống.
Chắc là hồi nãy nó nghĩ nhiều rồi...
Chạng vạng tối, sau khi phòng tư vấn đóng cửa.
Từ Huyền thảnh thơi dẫn theo Chu Yếm đi dạo chợ xem hoa, chim, cá và côn trùng. Hắn không cần nhìn quanh tìm kiếm mà đi thẳng đến một cửa hàng nhỏ ở vị trí vắng vẻ.
“Ông chủ, có hạt giống cây táo không?”
Ông chủ đang dời chậu hoa, lau mồ hôi trả lời: “Có chứ!”
Anh ta lập tức buông chậu hoa xuống, vừa chào hàng cho Từ Huyền vừa thuận miệng hỏi: “Cậu hỏi thăm người ta rồi tìm đến đây đó hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận