Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 107 - Món đồ kỳ lạ không thuộc về thời đại này! (1)

Từ Huyền bày ra vẻ mặt đáng tiếc: “Vậy thì thật là ngại quá.”
“Chỗ tôi không nhận người ở độ tuổi từ 35 trở lên đâu.”
Vương Tùng: “......”
Ông thấy Từ Huyền nhất quyết không lơi lỏng, cuối cùng rơi vào đường cùng, chỉ có thể ảo não rời đi.
Từ Huyền nhìn theo bóng lưng ông, không khỏi lắc đầu.
Cũng không phải hắn không muốn tìm một người trợ giúp cho mình.
Chỉ là...
Hình tượng của ông lão này quá có tính mê hoặc rồi.
Râu dài tung bay, thanh phong đạo cốt*.
* Ý chỉ phong thái thanh cao, thoát tục, khiến cho ai nhìn thấy cũng phải tôn trọng, kính nể.
Không khéo, người nào không biết còn tưởng rằng lão già này mới là bác sĩ phụ trách ở chỗ này của hắn nữa đó.
Ảnh hưởng tới tâm trạng của Từ Huyền quá thể.
Sau khi Vương Tùng rời đi, Từ Huyền khoan thai ngồi ở vị trí cũ.
Đợi uống hết một ly trà, hắn mới ung dung chậm rãi đứng dậy.
“Đến lúc làm việc rồi.”
Nếu đã hứa sẽ hợp tác với người khác, hắn cũng không phải loại người tùy tiện phá vỡ hẹn ước.
Tên thủ phạm đứng sau màn không đáng là gì, chủ yếu là thứ trên người hắn khiến cho Từ Huyền nảy sinh hứng thú.
Từ Huyền chỉ có thể phỏng đoán đại khái về thứ này.
Nếu muốn biết càng nhiều hơn, ắt cần Từ Huyền tận mắt chứng kiến một tí.
Đây là lần đầu tiên Từ Huyền gặp phải đồ vật mà ngay cả


Thiên Cơ Thần Toán


cũng không tính toán ra được.
Tất nhiên phải tìm hiểu cho rõ ràng.
Từ Huyền bước ra khỏi cửa phòng tư vấn.
Hắn đứng trước cửa suy ngẫm trong chốc lát.
Chủ yếu là nghĩ về một vấn đề.
Hắn nên đi thế nào đây.
Với thực lực hiện giờ của Từ Huyền, hắn đã có thể dùng được đôi chút pháp thuật bay rồi.
Tốc độ không hề chậm hơn trực thăng bình thường chút nào.
Chỉ là giữa ban ngày ban mặt, nếu bay trên trời mà bị người ta bắt gặp sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Đương nhiên cái này cũng chỉ là thứ yếu mà thôi.
Nguyên nhân chủ yếu là Từ Huyền cảm thấy bản thân bay đi thì quá tốn sức......
Cuối cùng, Từ Huyền bắt một chiếc taxi đang đi ngang qua đường......
“Bác tài, đến khu biệt thự quanh hồ nhé.”
Từ Huyền nói xong câu yêu cầu thì không nói gì nữa.
Tài xế vốn chẳng để ý gì mấy, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của Từ Huyền thì không kiềm được mà nhìn ngó Từ Huyền ở đằng sau một xíu.
Sau khi nhìn thấy mặt Từ Huyền, ánh mắt anh ta tức khắc sáng rỡ.
“Í, cậu chẳng phải là streamer lớn, bác sĩ tâm lý Từ Huyền đó sao?”
Từ Huyền mỉm cười: “Là tôi.”
Tài xế nghe Từ Huyền xác nhận, lập tức phấn khích dữ dội!
“Quá tuyệt vời! Bác sĩ Từ! Tôi là fan của cậu đó nha!”
“Tôi nói với cậu này, mỗi lần cậu livestream, tôi đều kiếm chỗ tấp xe lại, đợi xem hết livestream của cậu tôi mới chạy tiếp đó.”
“Nào ngờ lần này thế mà có thể gặp được người thật! Hế, tôi thật sự kích động quá chừng luôn á.”
Từ Huyền cười cười: “Bác tài muốn tôi xem giúp anh tí không?”
Sau khi nghe được câu này, tài xế mới nãy còn nhiệt tình dào dạt, tức tốc có xíu cảm giác suy sụp.
Đừng đừng! Ngàn vạn lần đừng nha, bây giờ tôi còn chưa sống đủ đâu!
Lái xe bị dọa tới mức lắc đầu lia lịa: “Những bệnh hữu kết nối với cậu kia, từng người từng người sau đó đều quá sức thê thảm, sao tôi dám để bác sĩ Từ cậu nhìn giúp tôi chớ.”
“Vả lại, 2000 một lần đắt quá đi, tiền mà tôi vất vả kiếm được còn phải nuôi vợ con đó, nào dám bỏ ra được.”
Từ Huyền lắc đầu phì cười.
Danh tiếng của hắn trên internet hiện giờ hơi bị ảnh hưởng bởi mấy lời đồn thổi vô căn cứ.
Chuyện khiến cho hắn sa mạc lời chính là trên mạng thậm chí còn xuất hiện một số từ thông dụng.
Hồi trước, lời thề độc đều là dựng ngược đầu xuống nước, cạp màn hình, ăn điện thoại di động gì gì đó.
Bây giờ, không ít người mỗi khi thề độc đều là đi tìm Từ Huyền hắn xem bệnh......
Chẳng mấy chốc, chiếc taxi đã chạy tới địa điểm Từ Huyền yêu cầu.
Từ Huyền xuống xe, ngẩng đầu xem xét.
Phụ cận chỗ này đều là một dãy biệt thự vòng quanh hồ nhân tạo.
Đây là khu vực giàu có hàng đầu trong thành phố.
“Cậu tìm ai vậy?”
Ở cổng khu biệt thự.
Sau khi một nhân viên bảo vệ có thân hình cao to nhìn thấy Từ Huyền thì lập tức tiến tới hỏi thăm anh với sắc mặt nghiêm túc.
Từ Huyền nhìn thoáng qua anh ta.
Ánh mắt nhân viên bảo vệ tức khắc trở nên mơ hồ, sau đó hành lễ với Từ Huyền.
“Chào mừng ông chủ đây về nhà.”
Từ Huyền cười gật đầu với anh ta, khoan thai nhấc chân đi về phía một căn biệt thự ở bên trong.
Hắn dừng lại trước cổng một căn biệt thự được trang bị khóa liên hợp.
Kế đó hắn vươn tay ấn một dãy số.
Răng rắc.
Cổng lớn bật mở ngay tức thì.
Từ Huyền thong thả cất bước tiến vào cổng hệt như đang dạo chơi.
Vù~
Đột nhiên, một luồng gió âm u thổi tới từ hư không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận