Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 843 - Nộp phí bảo vệ cho bác sĩ Từ (1)

"Hai cô gái này đều được chọn cho vai nữ chính."
"Nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gì về phương diện này."
"Công ty chi số tiền lớn muốn mời chuyên gia đào tạo chuyên môn cho bọn họ, nhưng tìm rất lâu vẫn không tìm được người thích hợp." ebooktruyenfull.vip - ebook truyện dịch giá rẻ
"Vừa hay hai cô gái này đều ngưỡng mộ cậu đã lâu."
"Cho nên muốn để hai bọn họ đi theo bên cạnh cậu học tập."
"Dạy cái gì thì cậu cứ tùy ý!"
"Tôi đã nói với hai người họ rồi."
"Cậu cứ xem hai người họ là người làm, hạ nhân là được, bảo bọn họ làm gì thì bọn họ làm cái đó."
"Nếu hai bọn họ dám có oán trách gì, cậu cứ nói với tôi, tôi sẽ dạy dỗ bọn họ!"
"Học này kia ấy mà, không chịu chút khổ, chi chút tiền bái sư thì sao được?"
"Hơn nữa tôi bảo đảm tuyệt đối sẽ không quấy rầy cậu!"
"Chỉ cần lúc nào cậu thấy phiền, có thể lập tức đuổi bọn họ đi, cũng sẽ không có câu oán hận nào."
Tống Sở Sở nghe đến choáng váng.
Tuy bà chủ Trương này mượn danh nghĩa là “bái sư”. Nhưng ý tứ trong giọng điệu cũng rõ ràng quá đi!
Cho dù là người đầu óc toàn cơ bắp như cô cũng hiểu ngay ý tứ thật sự của bà chủ Trương… cậu muốn làm gì bọn họ đều được.
Mỹ nhân kế! Đây tuyệt đối là mỹ nhân kế!
Bây giờ, minh tinh đâu biết quay phim như trước kia, còn đặc biệt tìm người thỉnh giáo? Chỉ dẫn gì đó đều là mượn cớ.
Chỉ là cho Từ Huyền một lý do thích hợp mà thôi.
Hai đại minh tinh bên cạnh cũng tiến lên một bước, đi đến bên cạnh Từ Huyền mở miệng cầu xin.
"Bác sĩ Từ, anh hãy giúp bọn tôi đi! Bộ phim này thật sự rất quan trọng với bọn tôi!"
"Đúng vậy, bác sĩ Từ. Tôi thật sự rất ngoan, bảo đảm sẽ không khiến cậu hao tâm tổn trí."
Một giọng nói êm dịu, một giọng nói hiên ngang.
Đều mở to đôi mắt trong veo, vẻ mặt cầu xin nhìn lấy Từ Huyền. Mùi nước hoa trên người thuận theo không khí truyền đến bên cạnh.
Mùi hương này không đậm không nhạt, cho người ta cảm giác hết sức thoải mái. Hơn nữa phối hợp với khí chất hình tượng của bọn họ rất hài hòa.
Hình thức này, chỉ sợ 99% đàn ông trên thế giới đều không nhịn được. Đừng nói là chuyện tốt như tặng người đẹp, tặng tiền.
Cho dù bảo bọn họ quyên thận gì đó, chỉ sợ sẽ có không ít đàn ông nóng đầu rồi đồng ý. Từ Huyền vẫn chậm rãi lắc đầu.
Trong ánh mắt thất vọng của hai người đẹp đỉnh cấp, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, không một gợn sóng. Hình như là hoàn toàn không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Trương Lộ Tâm cười bất đắc dĩ: "Thôi được."
"Xem ra Hoa Dịch chúng tôi, còn có hai cô gái này không có cơ duyên này rồi..."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Cô Trương, còn có chuyện gì không?"
Trương Lộ Tâm mỉm cười: "Hôm nay chúng tôi đến chủ yếu là chuyện vừa rồi."
"Nhưng đến cũng đã đến rồi, vừa hay tôi nghĩ đến còn có một chuyện, tiện thể muốn bác sĩ Từ tư vấn."
"Gần đây, bởi vì chuyện này mà tôi cũng rất nhức đầu..."
Bà trầm ngâm một lúc, rồi nhẹ nhàng mở miệng nói: "Bác sĩ Từ, không biết cậu có quan tâm đến tin tức."
"Gần đây, rất nhiều nghệ sĩ của công ty chúng tôi xảy ra vấn đề."
"Không phải phương diện nam nữ, chính là không quản được bản thân, làm ra chuyện trái với đạo đức và pháp luật..."
Trương Lộ Tâm có vẻ bất đắc dĩ nói: "Thật ra quản lý nội bộ công ty vẫn rất nghiêm khắc."
“Cũng để quản lý của những minh tinh này liên tục dặn dò bọn họ đừng tìm phiền phức cho mình, vì chút phóng túng nho nhỏ mà làm mất kế sinh nhai của bản thân, cũng không thỏa đáng.”
"Nhưng bọn họ hoàn toàn không nghe..."
"Phần lớn đều là người trẻ tuổi, ai nấy kiếm được chút tiền thì bay."
"Lúc chưa nổi tiếng còn được xem là có chút nghe lời, chỉ cần nổi tiếng mấy năm, sau đó học mấy thứ bậy bạ với mấy tay lão luyện trong nghề, không nghe lời của công ty nữa, hoàn toàn không quản được..."
Trương Lộ Tâm thở dài: "Bác sĩ Từ có cách gì có thể để công ty quản được bọn họ về phương diện này hay không."
"Dù sao thì Hoa Dịch chúng tôi nói thế nào cũng là dẫn đầu ngành giải trí trong nước."
"Tôi không hy vọng những nghệ sĩ này ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty..."
"Nhưng đã nghĩ đủ cách, thật sự là bất lực."
"Chỉ có thể cầu xin bác sĩ Từ cậu..."
Nói xong, bà mong chờ nhìn lấy Từ Huyền.
Không thể không nói, ngành giải trí quả thật là nơi coi trọng đạo lý đối nhân xử thế.
Tổng giám đốc Trương dựa vào bản thân là phụ nữ ngồi ở vị trí này quả thật là có chỗ lợi hại. Cho dù loại trừ nhân tố bối cảnh, thì năng lực và đầu óc cũng là đỉnh cao.
Từ đầu tới cuối, thái độ đắn đo không thể bắt bẻ, cho dù là cầu xin cũng khiến người ta nghe một cách hết sức thoải mái.
Từ Huyền mỉm cười: "Chuyện này đơn giản."
"Đợi lát nữa tôi sẽ đưa cho chị một danh sách."
"Phàm là người trên danh sách đều có vấn đề."
Trên mặt Trương Lộ Tâm lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng: "Như vậy thì tốt quá, cảm ơn bác sĩ Từ, cậu đã giúp tôi chuyện lớn rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận