Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 570 - Anh nói anh là fan của tôi à? Vậy coi như anh là fan đi

Từ Huyền ho một tiếng, mỉm cười nói: “Anh không làm sai, tôi cũng không chuyển hình, đúng là bác sĩ tâm lý.”
“Anh đừng để ý tới bọn họ, nói tiếp đi.”
[Trời Không Phụ Lòng Người] thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.”
Lúc này rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều toét miệng nhìn màn hình. Cảm thấy cảnh tượng này hết sức hài hước.
Chẳng qua bọn họ lại không có bởi vì [Trời Không Phụ Lòng Người] giả vờ làm fan của Từ Huyền mà có ý kiến gì quá lớn đối với anh. Trong giới livestream, việc giả vờ làm fan của streamer như này quá thường gặp.
Căn bản là không coi vào đâu.
Rất nhiều khán giả xem live làm như vậy cũng không có ác ý gì.
Có một số người làm vậy là để trông có vẻ lễ phép, mang tính chất giống như câu hỏi “Đã ăn chưa”.
Hoặc là người thực sự đi vào phòng live của streamer nào đó lần đầu tiên, gặp để biểu đạt sự yêu thích. Chỉ là phần lớn khán giả xem live làm như vậy đều không có để lộ chân tướng.
Lần này [Trời Không Phụ Lòng Người] vừa lúc đụng phải ván sắt, cho nên mới có vẻ tương đối hài hước như vậy.
[Trời Không Phụ Lòng Người] thở dài: “Bác sĩ Từ, chuyện là như vầy.”
“Từ nhỏ gia đình khá là khó khăn.”
“Sau đó tôi lên đại học thì tìm được người bạn gái hiện tại.”
“Cô ấy đối xử với tôi rất tốt, tôi rất cảm kích cô ấy.”
“Có điều sau khi tốt nghiệp đại học, hai năm qua tôi vẫn luôn chuẩn bị cho cuộc thi công chức, tương đối bận rộn.”
“Tôi đều có thể cảm giác rõ ràng được quan hệ với bạn gái có chút bất hòa...”
“Có điều bởi vì tôi thật sự bận quá không có thời gian, thế nên tuy trong lòng tôi khó chịu nhưng vẫn không có biện pháp nào cả.”
“Khoảng thời gian gần đây tôi phát hiện ra...”
“Hình như bạn gái của tôi đã cắm sừng tôi rồi...”
“Lại còn biết được chứng cứ cô ấy đi khách sạn với người khác nữa...”
[Trời Không Phụ Lòng Người] nói đến đây, sắc mặt trở nên cực kỳ tối tăm.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng cũng có vẻ mặt đồng tình. Thậm chí còn không phát bình luận trêu chọc trên màn hình.
Tuy ngay từ đầu bệnh hữu này có chút tâm cơ, có điều hình như nghe thì cũng đáng thương thật đấy. Từ Huyền vẫn mang theo nụ cười thản nhiên ở trên mặt: “Tình huống của anh tôi đã hiểu rồi.”
“Anh đây là chứng uất ức điển hình đấy.”
Vốn dĩ trước khi Từ Huyền mở miệng, đông đảo khán giả xem live vẫn còn không dám khẳng định, rất sợ là bệnh hữu này đã nhầm lẫn rồi.
Dù sao ở phòng live của bác sĩ tâm lý Từ, chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Bây giờ vừa nghe Từ Huyền nói như vậy, đông đảo khán giả xem live trong phòng đều xác định trong lòng không nghi ngờ gì nữa. Cũng đã chẩn đoán chính xác là chứng uất ức rồi, vậy thì còn gì để nói đâu.
Rất nhiều khán giả xem live đã bắt đầu an ủi.
“Người anh em, bình tĩnh nào. Thời buổi này bị cắm sừng đâu còn là chuyện to tát gì đâu? Bệnh hữu đến kết nối ở phòng live này, cứ mười người thì có đến ba bốn người bị cắm sừng.”
“Đừng khổ sở, nghe anh đây khuyên một câu, chia tay thì chia tay đi, người tiếp theo càng ngoan ngoãn hơn ~”
Lúc này Từ Huyền lại đột nhiên mở miệng.
“Có phải mọi người đã đã hiểu lầm rồi không.”
“Tôi nói vị bệnh hữu này bị cằm sừng lúc nào thế?”
Vô số khán giả xem live nghe nói như thế thì đều sửng sốt, đều có chút mơ hồ. Nếu [Trời Không Phụ Lòng Người] không bị cắm sừng, vậy tại sao lại nói anh uất ức kia chứ.
Từ Huyền nói đầy thâm ý: “Bệnh tình của vị bệnh hữu này tương đối đặc thù.”
“Anh ấy cũng là bởi vì không bị bạn gái cắm sừng cho nên mới phải uất ức.”
Các khán giả trong phòng live đều nghe mà choáng váng.
Không bị cắm sừng nên mới uất ức á? Đây là cái uất ức quỷ sứ gì thế.
Không ít người xem [Trời Không Phụ Lòng Người], ánh mắt đều có chút không đúng rồi. Vị này, chẳng lẽ là có cái gì thuộc tính đặc biệt?
Sắc mặt [Trời Không Phụ Lòng Người] có chút cứng ngắc: “Bác sĩ Từ, anh đừng nói giỡn nữa...”
“Tôi biết là anh đang muốn an ủi tôi.”
“Có điều cách an ủi người khác này của anh, tôi không thể tiếp thu được cho lắm...”
Từ Huyền mỉm cười: “Được, vậy anh không ngại nói xem tại sao anh lại cảm thấy bạn gái của mình đã cắm sừng mình đi.”
[Trời Không Phụ Lòng Người] hít sâu một hơi, ánh mắt u buồn nói: “Là thế này.”
“Đoạn thời gian gần đây, cuối tuần nào bạn gái của tôi cũng đều nói muốn đi dạo phố với bạn thân.”
“Tôi vốn chẳng suy nghĩ gì nhiều.”
“Dù sao tôi và cô ấy đã quen nhau rất nhiều năm rồi, chút tin tưởng ấy nhất định là có.”
“Thế nhưng không lâu trước đây, bạn gái của tôi có đặt điện thoại di động ở trên bàn.”
“Tôi đột nhiên thấy một hóa đơn trả tiền đặt xe hiện lên.”
Trên mặt [Trời Không Phụ Lòng Người] lộ ra vẻ thống khổ.
“Tôi vốn chỉ liếc mắt một cái theo bản năng thôi, không ngờ được lại thấy...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận