Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 557 - Lúc 8 tuổi tôi nhìn lén dì hàng xóm tắm, có phải đời này tôi toi luôn rồi không? (2)

Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Không cần đâu.”
“Nghề nghiệp chủ yếu của tôi vẫn là bác sĩ tâm lý.”
“Nếu đổi nghề làm đạo sĩ, khoảng cách nghề nghiệp tương đối lớn, không phù hợp với kế hoạch phát triển nghề nghiệp của tôi.”
Khưu chân nhân không khỏi co quắp khóe miệng.
Lý do từ chối này cũng không có gì quá đáng lắm...
Thấy Từ Huyền không đồng ý, Khưu chân nhân chỉ đành thở dài tiếc nuối nhưng cũng không thuyết phục gì nhiều.
Sau khi giao dịch một phen. Khưu chân nhân vui mừng khấp khởi rời đi.
Ông rời khỏi đó không bao lâu đã có đệ tử Long Hổ Sơn tới cửa.
Mang đi hai mươi quả Xích Linh, hai mươi cân lúa Thất Tuệ, còn có năm lạng trà thần tiên. Đồng thời cũng đưa đến vô số hiện vật quý giá được cất giữ đã lâu trong kho tàng bảo vật của Long Hổ Sơn. Rất nhiều đồ trong đó đều là vật liệu quý hiếm từ trăm ngàn năm trước.
Long Hổ Sơn và Mao Sơn ở một nam một bắc, cách nhau rất xa. Tuy hai phái lớn đều cùng thuộc ngọn cờ chính đạo.
Nhưng có sự khác biệt về đạo pháp am hiểu cụ thể, vật tư tích lũy cũng khá là khác nhau. Xem như có thể bổ sung cho nhau ở mức độ nhất định.
Trong biệt thự trên núi Tiểu Cô.
Từ Huyền lướt mắt nhìn thoáng qua những tài nguyên được Long Hổ Sơn đưa tới. Sau đó tùy tiện đặt vào bên trong nhẫn trữ vật.
Rất nhiều thứ đều được cất giữ trong kho tàng của phủ Thiên Sư hàng trăm hàng ngàn năm.
Không ít vật liệu đã hơi “tụt hậu” và “lỗi thời” so với thời đại này. Thậm chí đã bị các thế hệ thiên sư lãng quên.
Chỉ là không lâu nữa, những thứ này sẽ có thể phát huy được giá trị vốn có của chúng thôi.
Lúc này, chất giọng tò mò của Tống Sở Sở vang lên bên cạnh: “Ông chủ, anh xem câu hỏi trên Zhihu này.”
Cô xem nội dung trên điện thoại di động và đọc lên thành tiếng: “Trên này nói, bạn nghĩ thế nào về hành vi khác thường của rất nhiều động vật gần đây?”
“Câu trả lời nhận được nhiều lượt bình chọn nhất là do con người đã tàn phá môi trường nghiêm trọng, từ đó ảnh hưởng đến cân bằng sinh thái.”
“Đúng lúc năm nay là năm đặc biệt, sáu mươi năm mới gặp một lần.”
“Người trả lời nói rằng có lẽ năm nay sẽ xảy ra thảm họa, đại loại như động đất, cháy rừng hay lũ lụt gì đó.”
Cô đọc xong bèn cười khà khà, nói: “Ông chủ, rốt cuộc mấy chuyện mơ hồ kiểu này có đúng không vậy?”
“Anh có thể nói tôi biết câu trả lời chính xác được không, tôi muốn khoe khoang dưới phần trả lời câu hỏi một xíu...”
Từ Huyền cười như không cười, nói: “Trước hết cô đừng để ý xem người nọ trả lời có đúng không.”
“Chờ lát nữa cô lại mở câu trả lời của anh ta ra nhìn xem.”
Tống Sở Sở sửng sốt, lần nữa tải lại câu trả lời được nhiều lượt bình chọn nhất lúc nãy. Kế đó, cô ngạc nhiên phát hiện câu trả lời này đã bị ẩn đi.
Cô tiếp tục nhấn vào giao diện của người trả lời, ấy vậy mà cũng bị đổi thành “Người dùng này đã khóa tài khoản”...
Tống Sở Sở ngơ ngác: “Sao lại thế này?”
“Vấn đề này cũng đâu nhạy cảm gì?”
Từ Huyền chỉ mỉm cười, không trả lời câu hỏi của cô.
Hắn đứng dậy đi từ biệt thự đến “lối đi cho nhân viên”.
Đúng lúc này, bên phía phòng tư vấn đột nhiên vang lên giọng nói quen thuộc.
“Bác sĩ Từ, bác sĩ Từ có đây không?”
Người đến chính là Số 9 của Cục quản lý linh dị.
Số 9 đi qua đi lại vài vòng trong phòng tư vấn vẫn không tìm được người. Lúc anh đang định rời đi, vừa quay đầu đã thấy Từ Huyền đứng trước mặt.
Số 9 lộ ra vẻ kinh ngạc.
Anh hoàn toàn không nhìn ra Từ Huyền xuất hiện từ đâu.
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu anh nhưng cũng không làm anh xoắn xuýt mấy.
Số 9 nói: “Bác sĩ Từ, gần đây Cục chúng tôi gặp phải một số việc.”
“Phía trên không nắm rõ việc này lắm, muốn hỏi ý kiến của ngài một chút.”
Từ Huyền mỉm cười chỉ vào mã QR trên bàn: “Được chứ, quy củ cũ.”
Số 9 bất đắc dĩ lấy điện thoại ra rồi quét mã thanh toán.
Sau đó mới nghiêm túc mở miệng: “Là thế này.”
“Gần đây, môi trường khí hậu, từ trường, vân vân ở rất nhiều nơi trong nước đều có chút bất thường.”
“Đặc biệt là khu vực gần mảnh đất Ba Thục kia, rõ ràng các hạng mục chỉ tiêu có vấn đề, thậm chí còn khá không hợp lẽ thường.”
“Phía trên muốn thỉnh giáo ngài một chút, có khi nào... sắp xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Chẳng hạn như... động đất hay gì đó?”
Số 9 nói xong vội nhìn phản ứng của Từ Huyền.
Thật ra, mục đích anh đến đây lần này không chỉ đơn giản là hỏi thăm vấn đề này ở chỗ Từ Huyền. Ngoài ra, anh còn có ẩn ý muốn thăm dò xem Từ Huyền có sẵn sàng hợp tác hay không.
Dù sao phía trên cũng không phải kẻ ngu, họ đã sớm phát hiện năng lực thuật số của Từ Huyền có điều khó tin. Nếu Từ Huyền đồng ý hỗ trợ chỉ điểm trên phương diện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận