Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 995 - Sư phụ, người không cần bọn con nữa ư? (1)

Hắn nói thế, tất cả khán giả xem live đều hiểu được ngay.
Lão [Cười Với Nhân Sinh] này kết nối xong không trả phí tư vấn cho Từ Huyền.
Theo quy luật xưa nay sẽ rất dễ gặp phải bất trắc.
Hiện tại, quần chúng khán giả xem live nghe Từ Huyền nói vậy lập tức biết con hàng này sẽ xui xẻo tới cỡ nào rồi...
“Chậc chậc, vị bệnh hữu này có vận mệnh định sẵn bi thảm ghê nơi, đã nghèo còn mắc cái eo...”
“Lần đầu tiên cảm thấy báo con cũng đáng yêu lắm nha! [Đầu chó.jpg]”
“Ai bảo con hàng này đang yên đang lành tự dưng chạy đến livestream của bác sĩ Từ ra vẻ làm chi.”
“Đúng là đáng đời mà... [Cười khóc.jpg]”
Từ Huyền nhìn thấy màn đạn này thì cười nhạt: “Ông ta không thật sự muốn khoe khoang như vậy.”
“Mà là ông ta đè nén mình bao nhiêu năm nay, dù có tiền cũng không dám tiêu xài tùy tiện.”
“Đương nhiên sẽ mắc nghẹn trong lòng.”
“Hiện tại, cuối cùng ông ta đã có thể phóng túng.”
“Thế là trong vô thức không nhịn được muốn rút thưởng một lần.”
“Ông ta cho rằng trong phòng live có nhiều người như vậy, xác suất rút trúng sẽ cực kỳ nhỏ.”
“Không nghĩ tới mình thật sự bị rút trúng...”
“Còn nữa, việc ông ta từng kể lại những chuyện mình đã trải qua lúc trẻ cho con trai ông ta cũng vì cùng nguyên nhân.”
“Ông ta phải giấu nhẹm một chuyện trong lòng quá lâu nên thấy khó chịu.”
“Chỉ muốn trút hết ra ngoài.”
“Có điều, lần trút ra này lại xảy ra chuyện...”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe xong cũng thổn thức.
“Nhịn nhiều năm như vậy, kết quả sau khi về hưu lại xảy ra chuyện. Thế này cũng đủ thúi hẻo.”
“Do tâm tính tu hành chưa đến nơi đến chốn thôi. Nếu cứ tiếp tục nhẫn nhịn cả đời, đem theo bí mật đó vào quan tài, chẳng phải là được rồi à?”
“Thế thì sống rất khó chịu! Dù sao cũng cần phải ra vẻ mà...”
Từ Huyền nói: “Được rồi.”
“Lần livestream này kết thúc ở đây.”
“Các vị bệnh hữu, chúng ta hẹn lần sau gặp lại~”
Bình luận như mưa bay đầy màn hình.
“Bái bai bác sĩ Từ!”
“Xem liveatream xong, tôi quyết định từ hôm nay trở đi sẽ không tiếp tục làm liếm cẩu nữa! [Ánh mắt kiên định.jpg]”
“Anh chai lầu trên cố lên, tui ủng hộ anh!”
Hôm sau.
Từ Huyền dẫn Tử Nam và Tiểu Si đến trường học báo danh.
Độ tuổi của hai người bắt đầu học từ tiểu học đương nhiên không thích hợp. Thế là Từ Huyền dứt khoát để hai người nhảy thẳng vào cấp 2.
Từ Huyền vốn không cần tự mình ra mặt báo danh khai giảng cho hai người. Nhưng bản thân hắn là sư phụ của cả hai.
Bình thường không có cơ hội, thời điểm này đúng lúc hắn có thể chịu trách nhiệm của người làm sư phụ rồi... Tất nhiên phải lộ mặt.
“Sư phụ, người thật sự không cần bọn con nữa ư?”
Trước cổng trường học.
Tiểu Si giả vờ rơm rớm nước mắt.
Ai không biết còn tưởng Từ Huyền đang muốn bán cô làm con dâu nuôi từ bé cho người ta...
Cốc! Từ Huyền gõ nhẹ trên đầu cô, thản nhiên nói: “Nếu còn dài dòng nữa, ta sẽ đăng ký cho con học thêm vài trường luyện thi đấy.”
“Còn nữa...”
Từ Huyền liếc nhìn cô: “Ở trường không được phép bắt nạt những bạn học khác.”
“Nếu không... sau khi trở về, con tự biết hậu quả.”
Tiểu Si lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, lộ ra dáng vẻ học sinh ngoan. Trong nội tâm cô thì khá bất đắc dĩ.
Cô đường đường là chủ địa phủ, thế mà còn phải đến trường, học chung với đám nhóc tì xung quanh này... Ngẫm lại thấy không vui tí nào...
Những học sinh báo danh khác và phụ huynh của họ trông thấy Từ Huyền thì vô cùng kích động.
“Wow, mắt tớ không mờ đâu đúng không? Đó là bác sĩ Từ nổi tiếng trên mạng kìa!”
“Chuẩn chỉnh luôn! Đó là hai cô bé loli đệ tử của bác sĩ Từ chứ đâu. Tớ từng thấy họ trên livestream, không ngờ họ vậy mà học cùng trường với chúng ta...”
“Kích động quá đi! Cậu nói xem nếu bây giờ tớ chạy qua xin chữ ký bác sĩ Từ, ảnh có cho không~”
Đáng tiếc, không đợi họ chạy qua xin chữ ký, không biết sao Từ Huyền đã biến mất trước mắt họ.
“Ể, bác sĩ Từ đâu rồi?”
“Lúc nãy tớ còn thấy bác sĩ Từ ở đằng kia mà? Sao chớp mắt đã không thấy tăm hơi nữa rồi?”
“Tớ không tin sẽ không tìm được!”
Từ Huyền dẫn theo hai cô nàng lướt qua cả đám học sinh đang trừng to mắt. Những học sinh này lại bất ngờ không phát hiện được sự hiện diện của Từ Huyền...
Trong phòng giáo viên trường. Hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp của hai cô nàng đang nhiệt tình tiếp đón Từ Huyền.
Người làm trong ngành giáo dục như họ có một ưu thế đặc biệt.
Chính là có thể tiếp xúc với phụ huynh học sinh ở đủ mọi tầng lớp trong xã hội.
Trong đó không thiếu những nhân vật ông lớn khác nhau.
Hơn nữa, những ông lớn này vì mặt mũi con cái, ít nhiều gì cũng sẽ cho họ vài phần thể diện...
Nếu họ biết cách cư xử, qua một thời gian dài, họ có thể tích lũy được kinh nghiệm giao thiệp vô cùng phong phú.
Hiệu trưởng Trương của trường này có mái đầu bạc trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận