Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1047 - Vợ tôi đúng là thiên tài!

“Đặt một đơn là có thể kiếm lời được 5%!”
“Lúc đó, tôi đã cảm thấy không ổn rồi.”
“Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.”
“Ông chủ kia bán thứ gì chứ? Lợi nhuận chưa chắc đã được 5%.”
“Tôi cầm đến xem kỹ thì lập tức giật nảy mình, chẳng phải đây chính là lừa đảo rành rành ra đấy à!”
“Lúc đó tôi tức tốc giải thích với vợ tôi, bảo cô ấy đừng làm việc này nữa.”
“Tiền lúc trước cùng lắm cho nó đổ sông đổ biển đi.”
“Nào ngờ tôi nói gì người phụ nữ này cũng không thèm nghe, chỉ một lòng muốn tiếp tục đặt đơn ảo giúp người ta!”
“Sau đó tôi còn báo cả cảnh sát đến.”
“Cảnh sát cũng tận tình nói rõ với cô ấy đây là lừa đảo.”
“Nhưng người phụ nữ này đến chết vẫn không hối cải, trước sau như một nghĩ rằng trò này có thể kiếm được tiền!”
“Tôi cũng hết cách, chỉ có thể tịch thu điện thoại di động của cô ấy.”
“Bác sĩ Từ, cậu nói xem việc này nên giải quyết thế nào đây!”
“Bây giờ tôi gần như tuyệt vọng rồi. Chỉ sợ ngày nào đó cô ấy sẽ lén giấu tôi làm tiêu tan hết số tiền tiết kiệm trong nhà mất...”
Từ Huyền nhìn người đàn ông này bằng ánh mắt thông cảm.
Hắn nói: “Vị bệnh hữu này, trước hết anh đừng lo.”
“Tôi có thể xác nhận với anh, vợ anh không bị lừa gạt...”
Người đàn ông không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: “Không ư?”
“Bác sĩ Từ, chuyện được hoàn tiền khi đặt đơn hàng là thật à?”
“Chỉ tiện tay thao tác trên máy một tí thật sự có thể kiếm tiền hả?”
Từ Huyền lắc đầu: “Làm sao có thể?”
“Chuyện như vậy 100% là giả, không cần phải nghi ngờ.”
Người đàn ông mờ mịt hỏi: “Vậy sao anh còn nói cô ấy không bị lừa gạt?”
Từ Huyền nói đầy ẩn ý: “Bởi vì vợ anh tương đối đặc biệt.”
“Người khác không kiếm được, không có nghĩa là chị ta không kiếm được.”
“Chị ta đúng là có thể kiếm tiền từ việc này.”
“Tôi hỏi anh, anh và vợ anh kết hôn nhiều năm như vậy, hẳn là anh hiểu rõ tính cách của chị ta nhỉ?”
Người đàn ông gật đầu: “Đó là lẽ dĩ nhiên.”
“Nói thật, vợ tôi thông minh lanh lợi lắm.”
“Thế nên lúc tôi phát hiện cô ấy bị chiêu trò cấp thấp này lừa gạt, tôi đã choáng hết cả người...”
Anh ta nói đến đây chợt nhận ra điều gì đó, trừng to mắt hỏi: “Bác sĩ Từ, không lẽ vợ tôi tìm được lỗ hổng trong trò đặt đơn ảo này nên có thể kiếm chác từ tay kẻ lừa đảo à?”
Từ Huyền lắc đầu: “Vợ anh đúng là tìm được một lỗ hổng giúp có tiền, nhưng không phải kiếm chác từ kẻ lừa đảo.”
“Anh cũng biết người ta là dân lừa đảo, lấy đâu ra chác cho anh kiếm?”
“Tôi nói rõ cho anh biết.”
“Trang web vợ anh dùng để đặt đơn ảo kia, ngoại trừ việc nạp tiền vào là thật.”
“Tất cả những gì còn lại đều là giả.”
“Bao gồm cả số tiền được hoàn lại.”
“Chỉ hiển thị để anh xem cho vui thôi, vốn không rút ra được...”
“Trên thực tế, nó không thể dùng để kiếm tiền đâu.”
Người đàn ông nghe đến váng vất.
Anh ta giật mình hỏi: “Vợ tôi thông minh đến vậy ư?”
“Đã thế còn có thể nghĩ ra cách kiếm tiền ngược lại à?”
“Phải rồi, bác sĩ Từ, vậy rốt cuộc cô ấy kiếm được tiền bằng cách nào?”
Từ Huyền thở dài, nhìn anh ta đầy thương hại.
“Gần đây, có phải anh lâu lắm mới về nhà một lần không?”
Người đàn ông thầm than thở trong lòng: “Đúng là vậy...”
“Gần đây, toàn ngành làm ăn không được tốt, tôi cũng không kiếm được bao nhiêu.”
“Vì kiếm tiền, tôi chỉ đành bất đắc dĩ chạy khắp nơi bên ngoài.”
“Ban đầu, cơ bản mỗi tuần ra ngoài một, hai lần.”
“Hiện giờ tôi chỉ có thể ở nhà một, hai ngày...”
Anh ta thở dài: “Tôi cũng không muốn cực khổ như vậy đâu.”
“Trước đó, lúc chúng tôi còn chưa kết hôn có yêu xa mấy năm.”
“Tôi vốn tưởng sau khi ở bên nhau, chúng tôi có thể không rời xa nữa.”
“Nào Ngờ chúng tôi vẫn là gần nhau thì ít mà xa cách thì nhiều...”
“Nhưng ai bảo năm nay kiếm tiền khó quá làm gì?”
Từ Huyền thở dài: “Chẳng phải thế à!”
“Anh ngày ngày làm việc bên ngoài vẫn không kiếm được tiền nên vợ anh muốn ly hôn với anh.”
“Nhưng vợ anh lại không muốn chia tiền cho anh.”
“Thế là chị ta dứt khoát nghĩ ra cách này.”
“Tự chị ta tìm mua bộ ba: thẻ điện thoại, thẻ căn cước và thẻ ngân hàng từ người khác trên mạng.”
“Sau đó, chị ta dùng thân phận của người khác mở bán hàng online trên một nền tảng nhỏ.”
“Cái gọi là đặt đơn ảo cũng là tự chị ta chuyển từ tay trái sang tay phải cho mình.”
“Vợ anh vốn nghĩ chờ đến khi chuyển hết tiền rồi mới nói cho anh biết.”
“Nếu anh tức giận lên rồi chủ động ly hôn với chị ta là tốt nhất.”
“Nào ngờ chuyển đến phân nửa đã bất ngờ bị anh phát hiện.”
“Thế là chị ta chỉ có thể giả vờ đầu sắt, không thừa nhận đó là lừa đảo...”
Rốt cuộc thì người đàn ông đã rõ!
Anh ta suýt nữa tức đến méo mũi.
“Hay thật!”
“Nói cả buổi, hóa ra cô ấy kiếm tiền của tôi à!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận