Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 607 - Đây là cái giá phải trả khi làm đàn ông cặn bã! (2)

Rất nhiều khán giả xem live nhất thời bật cười.
Lúc này, mấy người cảnh sát khác đã kéo thi thể nữ kia ra khỏi gầm giường, đồng thời bắt đầu kiểm tra tình huống của thi thể.
Quả nhiên là giống như lời Từ Huyền nói.
Anh cảnh sát đối thoại với Từ Huyền mở miệng nói: “Bây giờ tôi phải mang vị bệnh hữu này về cục làm ghi chép. Anh có muốn kết nối sau không?”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] bèn nói:
“Chờ một chút đã anh cảnh sát, tôi muốn mua ít thuốc của bác sĩ Từ.”
Anh hơi không có ý tốt nói: “Bác sĩ Từ, tôi muốn mua một lọ rượu giả để mang về cho cha mẹ tôi, thân thể bọn họ đều không tốt lắm.”
“Tôi nhớ chỗ anh còn có loại thuốc có thể tăng đào hoa nữa, tôi cũng muốn mua một tờ.”
Khán giả xem live trong phòng đều vui vẻ.
“Hà hà, anh thành thật nói coi muốn mua loại thuốc đó để làm gì thế hả? Có mục đích gì?”
“Vừa nãy còn nói phải làm người thành thật kia mà? Tại sao vẫn còn xoắn xuýt vụ làm đàn ông cặn bã thế?”
“Không hết lòng gian đúng không hả.”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] cạn lời: “Mấy người nghĩ gì thế hả, tôi chỉ muốn kết giao với một người bạn gái bình thường thôi mà.”
Từ Huyền cũng bật cười: “Rượu thì được, nhưng loại thuốc đó thì anh không cần đâu.”
“Vị bệnh hữu này, thật ra thì điều kiện của bản thân anh không tệ.”
“Chỉ là bởi vì nhiều năm qua anh vẫn khá là ặc... khá là chấp nhất.”
“Bây giờ anh không chấp nhất nữa, chờ anh đi du lịch trở về rồi, không bao lâu sau tự nhiên sẽ gặp được một cô gái thích hợp.”
“Mua thuốc này trái lại trêu chọc đào hoa lung tung, từ đó khiến anh chút phiền toái nhỏ.”
“Anh sẽ vì vậy mà tiến vào bệnh viện một lần.”
“Tôi thì lại đề nghị anh mua một loại thuốc khác.”
“Anh ở chung với thi thể hơn một tháng, trên người bây giờ còn có chút hơi thở đó...”
“Mua một tờ Ultraman do đồ tôn của tôi vẽ, tăng thêm một chút cảm giác an toàn trong lòng và cũng sẽ không gặp chuyện ngoài ý muốn nữa.”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] liên tục gật đầu: “Bác sĩ Từ, tôi nghe lời anh.”
“Vậy tôi mua cái này.”
Anh nói rồi thưởng cho Từ Huyền một tên lửa siêu cấp.
Sau đó anh ngắt kết nối, đi đến cục cùng với đồng chí cảnh sát để làm biên bản.
Lúc này, trên màn hình xuất hiện bình luận mà [Bụng Bự Dư Sức Chứa] gửi.
“Bác sĩ Từ, bên tôi đã giải quyết xong rồi.”
Từ Huyền cũng kết nối với [Bụng Bự Dư Sức Chứa].
Bây giờ hình ảnh bối cảnh trong video biến thành trong một căn phòng đang sửa chữa. Hiện trường cũng lộn xộn.
Khán giả xem live thậm chí có thể nhìn thấy trong căn phòng đằng sau của [Bụng Bự Dư Sức Chứa] có một máy đào nhỏ! Đúng là thái quá mà!
Một ít khán giả xem live tò mò hỏi: “Bệnh hữu, sao lại chỉ có một mình anh thế? Bạn gái anh và em trai cô ta đâu rồi?”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] nói với dáng vẻ may mắn tìm được đường sống từ chỗ chết: “Vừa nãy tôi báo cảnh sát, họ đã mang hai người đó đi rồi.”
“May mắn quá đi thôi, nghe đồng chí cảnh sát nói, người lái máy đào vừa lúc có việc trì hoãn.”
“Bằng không tường phòng tôi đã sớm bị đập bể rồi.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều bật cười.
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] đột nhiên nghĩ đến: “Đúng rồi, tôi còn chưa giao phí cố vấn cho bác sĩ Từ nữa.”
Nói rồi anh thưởng một tên lửa siêu cấp.
Sau đó anh ấp a ấp úng nói: “Bác sĩ Từ, tôi còn muốn hỏi một vấn đề.”
Từ Huyền gật đầu, ra hiệu cho anh nói.
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] chần chờ một chút rồi mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi một vấn đề, anh... anh đừng mắng tôi nha.”
“Anh cảm thấy, bây giờ tôi có nên chia tay với bạn gái không?”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều bị câu hỏi này của anh ta làm cho chấn kinh!
“Hay lắm! Đều lúc này rồi mà còn hỏi vấn đề đó nữa hả? Có phải anh bị ngu không thế?”
“Mẹ của tôi ơi, khó trách bị gài bẫy nhiều lần như vậy, còn thiếu chút xíu nữa thôi là ngồi tù nữa, tôi thực sự muốn mắng đáng đời anh mà...”
“Bệnh hữu, anh tỉnh táo một chút đi! Cô ta không phải bạn gái của anh, mà là kẻ thù thiếu chút nữa đã khiến cho anh ngồi tù, hủy cả cuộc đời anh đó!”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] cười khổ: “Tôi cũng hiểu lời mọi người nói.”
“Có điều lúc nãy trước khi bị mang đi, bạn gái của tôi có khóc lóc cầu xin tôi.”
“Tôi suy nghĩ lại, bọn họ cũng không phải là cố ý muốn lừa tôi, chỉ là không có học thức, không có hiểu biết...”
Vô số khán giả xem live đều sa mạc lời hết chỗ nói rồi.
Người này, thật đúng là không có thuốc nào cứu được nữa rồi...
Bây giờ bọn họ càng có hiểu biết sâu hơn về ý trong câu nói “Tính cách quyết định số phận” của Từ Huyền. Thật là thương vì bất hạnh giận vì không tranh mà.
Bình luận trên màn hình cũng bắt đầu trở nên có tính công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận