Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 581 - Chỉ cần ông bác có chút đỉnh bản lĩnh thì sẽ không tới nỗi vô dụng như vậy đâu.

“Vậy mà ông còn không nhìn ra con rể mình là hạng người gì, đồng ý gả con gái cho anh ta.”
“Hơn nữa, ông cực kỳ tin tưởng anh ta, bị anh ta xoay vòng vòng, lừa tiền ông cũng chẳng hay biết.”
“Ông còn không biết xấu hổ nói rằng như vậy là biết nhìn người? Là có kinh nghiệm giang hồ?”
Số đông khán giả trong phòng live nghe xong đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái.
“Ặc, không có ý mạo phạm đâu, chỉ là tôi hơi tò mò kiểu người không có bản lĩnh thật sự như bệnh hữu đây mà tiếp tục ra ngoài xem bói thì có tính là lừa gạt không vậy?”
“Nghe bác sĩ Từ nói thế, tôi đột nhiên hiểu ra thứ hạng Đồng cứng đầu trong game có ý nghĩa gì rồi [Cười khóc.jpg]”
“Vốn đang rất cảm thông với ông bác này, tự nhiên thấy câu của lầu trên xong tôi hơi mắc cười là sao ta [Che mặt.jpg]”
“Ầy, chỉ cần ông bác có chút đỉnh bản lĩnh thì sẽ không tới nỗi vô dụng như vậy đâu.”
“Tôi vốn tưởng rằng chỉ có dân gà bày đặt đấu vòng cạnh tranh mới là nguyên tội, nào ngờ quá cùi bắp trong ngành nghề khác cũng khá nguy hiểm nha...”
[Người Mơ Hồ] hoàn toàn thẫn thờ, không thốt ra nổi một câu.
Ông làm nghề này, mặc kệ thực lực bản năng thế nào.
Làm suốt bấy lâu nay, bản thân ông chẳng hề nghi ngờ gì với thứ gọi là “vận mệnh”. Bây giờ nghe Từ Huyền nói vậy, ông đương nhiên tin theo răm rắp...
“Đều do tôi... Thì ra hết thảy những chuyện này đều là lỗi của tôi...”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt [Người Mơ Hồ] thoáng chút mờ mịt.
Nhìn thấy dáng vẻ này của ông, nhóm khán giả xem live vốn đang không ngừng nã đạn trên màn hình cũng ngừng trêu chọc.
Từ Huyền ho khan: “Bệnh hữu, bây giờ ông đừng vội kiểm điểm bản thân.”
“Đừng quên, hiện tại ông còn việc phải làm.”
[Người Mơ Hồ] được Từ Huyền cảnh báo, lập tức bừng tỉnh.
“Đúng vậy! Tôi phải báo cảnh sát bắt thằng súc sinh kia.”
“Còn có vết thương của con gái tôi nữa...”
[Người Mơ Hồ] hết sức lo lắng: “Bác sĩ Từ, vết thương của con gái tôi có sao không?”
Từ Huyền gật đầu: “Đương nhiên là có!”
“Con gái ông bị chấn thương sọ não, nguyên do là sau khi cô ấy hôn mê, con rể ông còn đóng đinh vào đầu cô ấy, giả bộ như bị đập trúng đầu.”
“Hơn nữa, anh ta lo vết thương của con gái ông không đủ gây tử vong, còn cố ý đóng đinh hai lần.”
“Hiện giờ con gái ông hôn mê bất tỉnh chính là vì thần kinh não bộ bị tổn thương, nếu không ngoài dự liệu sẽ biến thành người thực vật.”
“Tôi đề nghị ông mua một tờ thuốc chuyên trị liệu tổn thương.”
“Tôi hỗ trợ ông, giá cả không đắt đâu.”
Lúc này, [Người Mơ Hồ] liều mạng gật đầu, “Tôi mua, tôi mua!”
Từ Huyền nói: “Tôi đoán lát nữa ông sẽ rất bận rộn.”
“Tôi không nói nhiều với ông nữa, trước hết cứ ngắt kết nối đi.”
[Người Mơ Hồ] cảm ơn Từ Huyền thêm vài lần, thưởng một tên lửa siêu cấp, sau đó ngắt kết nối rồi offline.
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều khá thổn thức.
Loại người như [Người Mơ Hồ] quả thực không tính là người xấu. Điểm đáng lên án duy nhất chính là “hồ đồ”.
Hệt như mấy lão cán bộ trong cơ quan nhà nước.
Lăn lộn cả đời người, cuối cùng vẫn bị cái tật “hồ đồ” này hố nặng...
Không ít khán giả xem live thích sống lay lắt tạm bợ qua ngày đều cảm thấy lòng mình hơi phức tạp.
Chợt một màn đạn bay ngang qua màn hình.
“Run lẩy bẩy, ai mà có dè tôi mới lười biếng lên mò cá một tí, kết quả trông thấy người chỉ muốn sống bình thường mỗi ngày thế mà lại trở nên thảm thương đến vậy.”
Rất nhiều khán giả xem live lặng lẽ thả like cho màn đạn này.
Vận mệnh của [Người Mơ Hồ] khiến rất nhiều khán giả xem live thích đoán mò, nảy sinh cảm giác kỳ lạ. Cứ như thấy được vận mệnh sau này của bản thân.
Dù sao thì có rất nhiều người, sau khi làm việc đều giống như [Người Mơ Hồ], trải qua nhiều năm chỉ tăng tuổi tác, kinh nghiệm làm việc và kỹ năng đều không tăng lên.
Thậm chí có thể nói phần lớn người trưởng thành đều là như thế.
Cái kiểu sống đến già, học đến già, trái lại là số ít. Từ Huyền cười nhạt: "Mấy người cũng đừng quá bi quan."
"Chỉ cần đừng hại quá nhiều người như bệnh hữu vừa nãy thì cũng không xui xẻo như thế."
"Được rồi, livestream lần này đến đây thôi."
Lúc Từ Huyền nói xong câu đó, phòng live lập tức biến thành màn hình đen.
"Hây, mỗi lần bác sĩ Từ đều chạy rất nhanh, ngay cả tạm biệt tôi cũng không kịp nói."
"Loli trang điểm mắt khói mới đến thật dễ thương, yêu rồi yêu rồi!"
"Huyết thư vạn người! Lần sau livestream để Loli mới đến mang vớ đen đi!"
Sau khi thoát live.
Từ Huyền cầm điện thoại kết vạn WeChat với mấy bệnh hữu lúc livestream.
Rồi đưa địa chỉ của mấy người họ cho Tống Sở Sở: "Nên làm việc thôi!"
"Sau khi làm thuốc xong, hãy chuyển phát nhanh qua đó."
"Biết rồi, ông chủ..."
Tống Sở Sở nhún vai, ngoan ngoãn làm việc. Bây giờ làm ra mấy tờ thuốc đối với cô cũng là chuyện nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận