Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 180 - Người tốt bụng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của (1)

Bây giờ thua cuộc đành mất cả chì lẫn chài.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cười khổ: “Không nghĩ tới vậy mà lại do tôi hại cô ấy.”
“Tôi cũng không biết nên nói gì cho phải.”
“Ầy, thật ra nếu như cô ấy nói với tôi, chắc chắn tôi sẽ không nói ra mà.”
Từ Huyền cạn lời nhìn cô: “Cô không quên lúc đó bản thân cô còn mở livestream đấy chứ.”
“Hiện giờ cô có mấy chục vạn fans, mấy vạn người đang xem cô livestream, lại là chủ đề thu hút mọi người như thế.”
“Khi cô ta nói cho cô, e rằng có thể khiến cho toàn mạng bùng nổ vào ngày mai!”
“Đến lúc đó, thiết lập nhân cách của cô ta sẽ sụp đổ trong tích tắc.”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Tôi đã nói rồi, trong mắt một số người, nhiều thứ còn quan trọng hơn cả sinh mệnh.”
“Bây giờ cô đã hiểu chưa?”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] im lặng gật đầu.
Lúc ban nãy, Từ Huyền lần đầu tiên nói ra lời nói thật này, quả thực cô nghe không hiểu. Có chuyện gì có thể quan trọng hơn sinh mệnh chứ.
Giờ thì cô hiểu rồi.
Nếu như đặt cô vào vị trí của Lý Vũ Hân, có khi lúc rơi vào tình thế cấp bách cũng không khỏi đưa ra lựa chọn giống cô ta. Dù sao quỷ trên người có thể tạm thời sẽ không chơi chết cô ta mà.
Lỡ như vạch trần ra, làm cho thiết lập nhân cách của cô ta sụp đổ, uổng phí biết bao nhiêu nỗ lực như vậy, thế thì thật sự tâm như tro tàn.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cảm thấy trong lòng có chút loạn.
Cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt thay đổi dữ dội: “Toang rồi!”
Kế đó tay chân luống cuống nhanh chóng cầm điện thoại lên: “Tiêu rồi tiêu rồi tiêu rồi! Tôi quên mất bây giờ còn đang livestream!”
Vô số khán giả xem live trong phòng live của cô đều cạn lời tập thể.
Bọn họ cũng nghe được tới giờ rồi, dù có đóng livestream cũng có tác dụng rắm gì nữa đâu... Đương nhiên [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cũng nghĩ tới chuyện này.
Cô nhìn Từ Huyền bằng vẻ mặt uất hận thầm kín: “Bác sĩ Từ, chắc chắn anh đã biết từ sớm, vậy mà cũng không nhắc tôi.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Người trả phí tư vấn chính là cô, cô hỏi, tất nhiên tôi phải nói rồi.”
Cô đau khổ ôm đầu: “Tàn đời!”
“Lần này, cô ấy sẽ hận chết tôi luôn!”
Từ Huyền lắc đầu mỉm cười: “Sẽ không.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] ngạc nhiên ngẩng đầu: “Sẽ không gì cơ?”
Từ Huyền nói tiếp với giọng điệu nhàn nhạt: “Cô ta sẽ không hận cô.”
“Bất luận tôi có nói hay không, vận mệnh của cô ta đã được định sẵn.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] ngẩn ngơ: “Tại sao vậy?”
Từ Huyền nói: “Bắt đầu từ vài tháng trước.”
“Khoản vay của cô ta đã quá hạn từ lâu.”
“Chỉ là ngay từ đầu, công ty cho vay không thúc ép nên cô ta qua loa mặc kệ mà thôi.”
“Lúc cô ta vừa vay tiền, bên phía công ty cho vay đã lưu lại một cuốn danh bạ điện thoại.”
“Ngay khi cô ta vừa rời khỏi đây.”
“Một công ty đòi nợ đã bắt đầu liên lạc với những người cô ta quen biết trong sổ thông tin của cô ta.”
“Những cuộc điện thoại này bao gồm việc gọi đòi nợ tới những công ty cho vay quá hạn khác.”
“Công ty cho vay khác nhận được cuộc gọi này, để tránh cho bị đồng nghiệp nhanh chân đến trước, cũng bắt đầu thao tác tương tự.”
“Ngay lúc này đây.”
“Tất cả bạn bè, bạn học và quan trọng nhất là toàn bộ khách hàng lớn tiềm năng cô ta tích lũy được trong mấy năm nay.”
“Tất cả người quen đều biết cô ta mắc khoản nợ kếch xù và không chịu trả nợ.”
“Nhân cách cô ta vất vả thiết lập suốt nhiều năm như vậy triệt để vỡ nát.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nghe tới trợn mắt há mồm.
Lúc bấy giờ, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động của cô đúng lúc vang lên.
Cô vô thức ấn nút nhận cuộc gọi.
Bên trong truyền đến giọng nói cáu kỉnh của một người đàn ông: “Này! Cô quen với Lý Vũ Hân phải không?”
“Bảo cô ta mau trả tiền cho công ty bọn tôi đi!”
“Cô ta mà không trả tiền, mỗi ngày bọn tôi sẽ gọi nổ điện thoại cô luôn!”
“Bà mẹ nó chứ!”
Cụp!
Nói xong, bên kia cúp máy cái rụp rồi bắt đầu gọi cho số điện thoại kế tiếp.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nghe thấy âm thanh tút tút trong điện thoại thì trở nên ngơ ngác. Một lúc sau, trên mặt cô lộ ra vẻ không đành lòng.
Nghĩ kỹ một chút là biết.
Tâm trạng Lý Vũ Hân bây giờ tuyệt vọng tới cỡ nào.
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live của cô cũng nghe đến choáng váng. Cái tên đòi nợ này cũng mắc cười quá đi.
Đây chính là tiết tấu nếu không trả tiền thì thẳng tay khiến mày xấu mặt với mọi người đấy à.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] có chút không đành lòng: “Bác sĩ Từ, có cách nào có thể giúp cô ấy một chút không?”
Từ Huyền gật đầu: “Có.”
Ánh mắt cô sáng lên: “Cách gì thế?”
Từ Huyền: “Cô trả tiền giúp cô ta là được.”
Khóe miệng [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] hơi co giật. Cô cũng hiểu ý của Từ Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận