Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 137 - Có phải ông chủ lớn của chúng ta trúng tà không? (1)

Từ Huyền lắc đầu cười: "Hiện tại anh tạm đừng mua loại đắt nhất."
"Loại đắt nhất ở chỗ tôi mấy triệu tệ lận."
"Bây giờ anh tìm ba mẹ anh đòi mấy triệu tệ, nói muốn tìm tôi mua thuốc, bọn họ không chỉ không đưa cho anh."
"Mà sẽ mắng anh một trận, cho rằng anh bị người ta lừa gạt."
"Tôi sẽ đưa anh loại có giá một vạn tệ, anh dùng tích lũy của bản thân cũng có thể mua được."
"Hạn sử dụng của thuốc này là một năm, tạm thời cũng đủ cho anh dùng."
"Đợi đến một năm sau, anh có tiền rồi, đến lúc đó anh cần rồi đến tìm tôi là được."
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] nghe xong thì liên tục gật đầu: "Đúng đúng, vẫn là bác sĩ Từ suy nghĩ chu toàn."
"Vậy thì lấy loại một vạn tệ trước đi."
Từ Huyền lấy ra giấy ghi chú, dùng bút máy chu sa viết mấy nét ở bên trên.
"Được rồi, đợi lát nữa tôi sẽ đưa cho anh nick wechat ở phía sau hậu đài, anh thêm wechat của tôi đi."
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] và triệu bệnh hữu đều tò mò nhìn “thuốc” mà Từ Huyền vẽ. Trên giấy vẽ một người đàn ông có đầu dưa hấu, mặc áo giáp chiến thuật, hàng lông mi rất dày!
Trên mặt của người đàn ông này có tư thế tràn đầy tự tin, đang cười nham nhở. Cho người ta cảm giác có chút ngốc nghếch khờ khạo khó hiểu…
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] và một triệu bệnh hữu đều cạn lời. Đây… không phải là Might Guy sao?
Bọn họ nghĩ đi nghĩ lại, cũng đã hiểu rõ.
Hự, ngày nào cũng ở bên cạnh Might Guy, có thể trở nên chăm chỉ nỗ lực, quả thật không phải là chuyện xấu.
Nhìn gương mặt này của anh ta, trong lòng đều có xúc động lập tức nằm sấp xuống đất chống đẩy mười cái.
"Cảm ơn bác sĩ Từ."
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] thích thú nói tiếng cảm ơn.
Sau khi anh ta quét tên lửa siêu cấp làm phí tư vấn thì nhanh chóng thoát ra ngoài. Đám khán giả xem live trong phòng live đến bây giờ vẫn còn chút hoảng hốt.
"Trơ mắt nhìn một cặn bã xã hội trở thành phú nhị đại giàu có thân bạc tỷ, tôi để lại giọt nước mắt ngưỡng mộ."
"Đừng ngưỡng mộ nữa, trở về hỏi ba mẹ anh chút đi, xem có phải bọn họ có bí mật gì đó chưa nói với anh không."
"Hu hu, vừa nãy hỏi rồi, ba tôi nói trong nhà có khoảng nợ hai trăm vạn tệ, trước giờ không dám nói cho tôi biết… [Khóc lớn. TPG]"
"Tôi vừa mới hỏi mẹ tôi, bà ấy khóc lóc nói cho tôi biết, thật ra tôi không phải là con ruột, mà là bế tới..."
"Sờ sờ lầu trên, đừng buồn nữa người anh em. Nhưng tại sao tôi vẫn muốn cười nhỉ..."
Cộp cộp!
Từ Huyền dùng đầu ngón tay gõ hai cái lên mặt bàn, rồi mở miệng nói: "Được rồi."
"Livestream hôm nay đến đây là kết thúc, các bạn bệnh hữu, hẹn gặp lại lần sau."
Nói xong, hắn ngắt livestream.
Màn hình livestream lập tức biến thành màn đen.
Nhưng rất nhiều khán giả xem live vẫn chưa thoát ra ngoài, đồng loạt phát một đống màn đạn lên trên màn hình đen.
"Tạm biệt bác sĩ Từ!"
"Tạm biệt bác sĩ Từ!"
"Tạm biệt bác sĩ Từ!"
... Cùng lúc này. Kinh thành.
Trong một phòng họp bình thường của tổng bộ Ma Âm official.
Một người trung niên đeo mắt kính ngồi ở vị trí cầm đầu.
Những nhân viên khác thì ngồi vây quanh bàn họp, ai nấy đều nơm nớp lo sợ, như ngồi trên đống lửa.
Trước mặt của mọi người bày một cái laptop, bên trong thình lình là hình ảnh livestream của Từ Huyền. Sau khi màn hình phòng live tắt đi.
Người trung niên đeo mắt kính cũng tắt màn hình laptop, ánh mắt nhìn quanh trên mặt rất nhiều nhân viên khác.
"Các người vẫn chưa liên lạc được với bác sĩ Từ này sao?"
Giám đốc điều hành bên cạnh cười khổ nói: "Tổng giám đốc Trương, chúng tôi đã gửi tin nhắn riêng chính thức cho cậu ấy ở hậu đài, nói muốn ký hợp đồng với cậu ấy, nhưng đến hiện tại cậu ấy vẫn chưa trả lời."
"Giống như không nhìn thấy vậy..."
Một nhân viên khác cũng oán giận: "Tôi đã liên lạc với số điện thoại mà cậu ấy để lại, cũng không ai bắt máy…"
Rất nhiều nhân viên đều bất đắc dĩ. Công việc của bọn họ chính là giám sát số liệu trên đài.
Một khi xuất hiện người mới tương đối sáng mắt thì sẽ gửi lời mời ký kết. Để những người nổi tiếng trên mạng này trói buộc với đài.
Người nổi tiếng trên mạng khác của đài Ma Âm, cho dù là streamer lớn có nổi tiếng cỡ nào chăng nữa, lúc đối mặt với chính phủ đều là thái độ cực tốt. Mà Từ Huyền này, hoàn toàn không thèm để ý đến.
Hình như là hoàn toàn không sợ đắc tội với phía chính phủ.
"Tổng giám đốc Trương, hay là chúng ta như vậy đi."
Có nhân viên mở miệng nói: "Chúng ta tùy tiện tìm một lý do, tạm thời đóng phòng live của cậu ấy, đợi cậu ấy liên lạc với chúng ta…” Vẫn chưa đợi anh ta nói xong, người trung niên đeo mắt kính hung hăng trừng mắt nhìn anh ta.
"Cậu điên rồi!"
"Không được, tuyệt đối không được!"
Nhân viên nói chuyện ngây ra: "Tổng giám đốc Trương, tuy số liệu của Từ Huyền này rất sáng mắt."
"Nhưng cách với streamer cao nhất thì còn thiếu một chút nội tình nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận