Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 893 - Tại sao cô ấy muốn xăm hàng công thức lên người?

Phần lớn mọi người đều không cảm thấy bốn chữ ‘tri hành hợp nhất’ lợi hại ở đâu cả. Không phải đạo lý rõ ràng đó à...
Nếu đại lão nói lợi hại, vậy thì lợi hại đi. Cụ thể ấy mà, chúng ta cũng không biết, cũng không dám hỏi. Từ Huyền mỉm cười lắc đầu.
Hắn mở miệng nói: "Thật ra tất cả mọi người từ khi sinh ra chính là tri hành hợp nhất."
Tất cả mọi người trong phòng live đều ngây ra.
Từ Huyền nói tiếp: "Nhận thức của cậu có thể khống chế hành vi của cậu."
"Hành vi của cậu cũng có thể rèn luyện nhận thức của cậu."
"Vốn trên miệng cậu luôn nói muốn làm rapper."
"Thật ra trong lòng cậu vẫn có tí mâu thuẫn."
"Trong lòng cậu muốn làm một rapper, làm một ngôi sao nở mày nở mặt."
"Nhưng cũng biết, muốn nổi danh là có xác suất."
"Sâu trong nội tâm của cậu không phải là chưa từng nghĩ đến nghe lời cha mẹ, đi thi nhân viên công chức, bình an sống hết đời."
"Nhưng từ sau hành vi xăm hình lúc nhỏ."
"Suy nghĩ của cậu đã lập tức thay đổi."
"Đương nhiên là không có khả năng làm nhân viên công chức nữa, vậy cũng chỉ có thể đi con đường này đến cuối thôi."
"Đây chính là hành động ảnh hưởng đến nhận thức của cậu."
"Mấy năm sau, cậu phát hiện bản thân không còn đường lùi."
"Mỗi lần hối hận, vừa nghĩ đến hình xăm sau lưng thì lại do dự."
"Vì để chứng minh cho cha mẹ lựa chọn của bản thân là chính xác."
"Sẽ dần trở nên cố chấp, thậm chí càng ngày càng điên cuồng!"
"Hận đời, khư khư cố chấp, không còn nghe bất kỳ lời khuyên nhủ nào nữa."
"Lăn lộn trong giới này lâu như vậy, những thói quen đồng hành khác cũng dính hết lên người."
"Bao gồm quan niệm, rượu thuốc, còn có cuối cùng, sẽ có xác suất nhiễm phải bột..."
"Nhưng vẫn may."
"Ngay lúc cậu quyết định đi xóa hình xăm, suy nghĩ của cậu lại thay đổi."
"Đây chính là nhận thức của cậu ảnh hưởng đến hành động của cậu."
"Những thứ này chính là tri hành hợp nhất."
[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] bị những lời này của Từ Huyền làm cho ngây ra. Ngơ ngác đứng ở đó, không nhúc nhích, trong ánh mắt tràn ngập mê man.
Khán giả xem live khác trong phòng live cũng như có điều suy nghĩ.
"Tôi hiểu rồi, con ma bài bạc cũng là tri hành hợp nhất mới khó sửa đổi đúng không?"
"Cho nên tôi có một người bạn càng ngày càng hèn mọn, ngày ngày xem ảnh trẻ nhỏ, khen hành vi của mình dẫn đến à? [Che mặt. JPG]."
...
“Người anh em lầu trên, tôi khuyên anh đừng nói chuyện giật gân! [Móc mũi. JPG].”
“Lầu trên, người bạn đó của anh có phải là bản thân anh không [Mắc cười. JPG]” Lúc này, [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Anh Đào Đâu] cũng lấy lại tinh thần.
Cậu ta thở dài.
"Cảm ơn bác sĩ Từ, tôi biết nên làm như thế nào rồi."
"Bây giờ tôi sẽ đi xóa hình xăm..."
Nói xong, cậu ta thưởng hỏa tiễn siêu cấp cho Từ Huyền làm phí tư vấn. Sau đó lặng lẽ thoát ra ngoài.
Trên màn hình trong phòng live vẫn còn rất nhiều khán giả xem live thảo luận.
"Thật ra tôi cảm thấy hình xăm cũng không xấu như bác sĩ Từ nói. Trên người tôi cũng có một hình xăm. Tôi cũng không thấy bản thân mình đen..."
"Đúng vậy, trên cánh tay của bạn gái tôi cũng có hình xăm, ngoại trừ tính cách hơi tùy tiện ra thì cái khác đều rất tốt."
Từ Huyền mỉm cười: "Tôi chưa từng nói người xăm hình nhất định không tốt."
"Chỉ cần trong lòng các người hiểu rõ mục đích các người xăm hình rốt cuộc là gì thì được."
"Nhưng bệnh hữu vừa nói có bạn gái xăm hình, tôi vẫn là nhắc nhở anh đôi chút."
"Thật ra trên người bạn gái anh không chỉ có một hình xăm. Mà là hai cái."
Cậu nhóc vừa phát màn đạn vội vàng hỏi: "Vậy sao? Bác sĩ Từ, tôi không biết."
"Bởi vì bạn gái tôi khá bảo thủ, với tôi là lần đầu tiên yêu đương."
"Hai chúng tôi đã nói trước, trước khi kết hôn sẽ duy trì khắc chế, có một số chuyện sẽ để đến lúc động phòng làm, ha ha."
"Đúng rồi, bác sĩ Từ, anh nói hình xăm của bạn gái tôi ở đâu vậy? Xăm cái gì?"
Sắc mặt của Từ Huyền hơi vi diệu: "Cái này à, nói cho anh biết cũng không sao..."
"Vị trí là ở trên mông."
"Xăm một hàng công thức - x = [-b±


[b^2-4ac]] / [2a]."
Bệnh hữu đó ngây ra.
"Trò gì vậy, cô ấy xăm cái này để làm gì?"
Mấy khán giả xem live còn nhớ kiến thức cấp hai trong phòng live đều có sắc mặt cổ quái.
Một giáo viên dạy số học không nhịn được nhắc nhở: “Bệnh hữu, tôi là giáo viên dạy số học cấp 2 đây.”
“Chắc là anh đã tốt nghiệp nhiều năm rồi nên quên mất kiến thức cấp 2.”
“Nhắc nhở anh một chút, đây là công thức bậc hai tìm nghiệm của phương trình bậc hai.”
“Có điều công thức ấy có một cái tên thông tục dễ hiểu hơn.”
“Là... Khụ khụ, anh nghe xong đừng tức giận nhé.”
“Là công thức cầu căn...”
Một ít khán giả xem live trong phòng nghe thấy cái tên ấy thì đều sững sờ trong chốc lại, sau đó mới phản ứng lại, cả đám cười ra tiếng heo kêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận