Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 448 - Chúng ta… không tốn tiền mời thủy quân chứ?

Trên thị trường Hải Tiên, giá cả của một lọ [rượu gạo Thất Tuệ] đã qua sử dụng tăng vọt, từ ba nghìn tăng tới năm nghìn, rồi lại tăng tới mười nghìn!
Sau đó giá cả đang sắp tăng lên tiếp thì đột nhiên lại giảm xuống cực nhanh!
Không phải bán cho quá nhiều người, cung không đủ cầu mà là tất cả người mua hoàn thành giao dịch rồi thì đều phát hiện.
Con mịa nó toàn bộ [rượu gạo Thất Tuệ] được bán ra trên thị trường Hải Tiên đều là giả cả! Trình tự của Ma Âm là rút thăm ngẫu nhiên.
Thế nhưng dưới sự ảnh hưởng của cóc vàng ba chân, loại ngẫu nhiên ấy tất nhiên sẽ sản sinh kết quả có lợi nhất cho Từ Huyền. Hầu như là ngăn chặn hoàn toàn khả năng những người không nhịn được mê hoặc bán rượu kiếm tiền bị rút trúng.
Vô số giang cư mận khắp toàn bộ mạng đều đang xắn tay áo lên, chờ mong Từ Huyền bán rượu tiếp. Mà những người muốn nhìn Từ Huyền mất fan đều triệt để há hốc mồm.

Bên trong nhà máy rượu đổi tên thành Thất Tuệ.
Giám đốc Ngô Quân đeo một bộ kính lão, lật xem đánh giá của các bạn trên mạng mà vẻ mặt có chút hoài nghi nhân sinh.
Ông ngớ người ra nhìn trợ lý bên cạnh.
“Loại rượu mà bọn họ khen lấy khen để ấy thật sự là rượu do nhà máy chúng ta làm ra ư?”
“Bên bộ tuyên truyền không tiêu tiền thuê thủy quân đấy chứ?”
Trợ lý cũng có chút chột dạ: “Hẳn là... hẳn là không có đi.”
Hai người đưa mắt nhìn nhau.

Trên núi Tiểu Cô.
Từ Huyền cảm nhận được công đức Thiên Đạo phủ xuống, khóe miệng hơi cong lên. Hai ngày này lục tục có công đức phủ xuống trên người hắn. Có điều mỗi một lần đều cực kỳ ít ỏi.
Cộng tất cả lại chỉ là tăng thêm cho hắn xấp xỉ 400 năm khổ tu mà thôi! Số lượng này không thể nói là nhiều.
Nếu như so sánh với công sức mà Từ Huyền đã bỏ ra thì nó thậm chí là ít đến đáng thương.
Nếu như tiêu tốn thời gian đó cho việc livestream thì sợ rằng đều có thể kiếm được càng nhiều hơn. Nhưng mà Từ Huyền lại không hề lo nghĩ chút nào.
Mấy thứ trước mắt này vẫn còn thuộc về món ăn khai vị thôi.
Đợi đến đợt tiếp theo mới là bữa tiệc chính!
Từ Huyền bảo Tống Sở Sở đưa thêm mười cân lúa Thất Tuệ đến nhà máy rượu, để Ngô Quân lại sản xuất thêm hai lăm vạn bình [rượu gạo Thất Tuệ].
Đồng thời căn dặn sau khi sản xuất xong thì lấy tỉ lệ 1:100 để mở rút thăm bán rượu.
Vài ngày sau, lại là một đợt công đức phủ xuống.
Số lượng công đức phủ xuống lúc này tăng mạnh!
Số lượng công đức tích lũy trên người Từ Huyền tương đương với hơn năm vạn năm khổ tu! Một đợt phất nhanh!
Hơi tính toán một chút là biết.
Cứ vạn người bán ra một trăm bình rượu gạo Thất Tuệ thu được nhiều công đức hơn là bán đi một nghìn bình! Bán thêm chín trăm bình nữa, công đức thu hoạch được hầu như là không.
Nhiều công đức trong người như vậy.
Nếu như bây giờ Từ Huyền không phải là Luyện Khí Hóa Thần mà là ở đại cảnh giới tiếp theo Luyện Thần Hoàn Hư, đồng thời không có gông xiềng Thiên Đạo áp chế tu vi thì sợ rằng đều có thể một phát tăng tu vi của hắn từ Luyện Thần Hoàn Hư sơ kỳ lên đến tiếp cận đại viên mãn luôn rồi!
Trên núi Tiểu Cô.
Từ Huyền đi tới cạnh cửa sổ biệt thự, ánh mắt sâu kín nhìn bầu trời.
Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi đến lúc xuất thân giàu có, có thể bắt đầu gây sự rồi.
Tu vi của Từ Huyền đã mắc kẹt tại Luyện Khí Hóa Thần viên mãn đã có một đoạn thời gian.
Số công đức lấy được trong khoảng thời gian này tới nay cũng đã sớm đủ cho hắn tiếp tục đẩy tu vi lên.
Đáng tiếc, thứ hạn chế hắn đột phá không phải công đức mà là gông xiềng Thiên Đạo mạnh mẽ áp chế trần nhà của thế giới.
Lần này, Từ Huyền chuẩn bị lấy sức một mình khôi phục một bộ phận trật tự Thiên Đạo. Nhờ vào đó thu được một bộ phận đặc quyền của vùng đất trời này, cho hắn cơ hội tiếp tục đột phá!
Lúc này, Từ Huyền lấy hạt giống quả Xích Linh thu thập được từ trước tới giờ.
Hắn bắt đầu gieo trồng lượng lớn cây Xích Linh ở trên núi Tiểu Cô, đồng thời dùng công đức để đề cao.
Mười cây… Năm mươi cây... Một trăm cây…
Đến khi trồng đến hơn hai trăm cây Xính Linh thì hắn mới dừng lại.
Hơn nữa còn không phải là cây Xính Linh “dinh dưỡng không đầy đủ” giống như lúc đầu.
Trên mỗi một cây Xính Linh, ít thì mấy chục quả nhiều thì có hơn trăm quả. Cộng tất cả quả lại, thình lình có hơn vạn quả Xích Linh!
Vì những quả Xích Linh này, năm chục ngàn công đức vừa tới tay đã sắp tiêu hao sạch sẽ! Chu Yếm nhìn hơn vạn quả Xích Linh bên ngoài biệt thự, tròng mắt đều đỏ bừng!
Ánh mắt nó nhìn chằm chằm vào động tác của Từ Huyền, trong miệng không ngừng nuốt nước bọt.
Bỗng dưng, hai mắt của con khỉ này trừng tròn vo!
Chỉ thấy Từ Huyền tạm thời đóng trận pháp, chỉ huy Tống Sở Sở và Tử Nam bắt đầu ngắt quả Xích Linh. Hơn vạn quả Xích Linh vừa mới được trồng ra hầu như bị hái xuống toàn bộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận