Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 574 - Bác sĩ Từ, để tôi thoát ra ngoài đi, không kết nối nữa được không?

Vô số khán giả xem live trong phòng cũng nghe đến mức vui vẻ tràn trề.
"Cừ thật! Ván này, thì ra còn là ván cấp cao!"
"Bạn gái: Tuy ngoài mặt em là người tham ăn, thực tế lại rất cơ trí!"
"Không chém được ý trung nhân, bản thân lại bị chém đúng không [Cười khóc. JPG]."
"Vừa nãy tôi vẫn thấy kỳ lạ, khó trách sợ bạn gái đến đơn vị ầm ĩ, thì ra là có tài liệu đen!"
"Chỉ có thể nói một câu đáng đời."
"Sao tôi lại cảm giác cô bạn gái này với bệnh hữu rất xứng đôi vậy [Cười khóc. JPG]."
Đúng lúc này, điện thoại của [Trời Không Phụ Lòng Người] đột nhiên nhận được tin nhắn.
Anh cầm lên nhìn thì thay đổi sắc mặt.
Bên trên chính là thông báo dự thi đơn vị gửi cho anh… Sau khi [Trời Không Phụ Lòng Người] xem xong thì sắc mặt hoàn toàn xám xịt. Anh nhìn Từ Huyền rồi lặng lẽ đưa phí tư vấn.
Sau đó đột nhiên ngắt kết nối.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có tí tiếc nuối.
"Sao bệnh hữu này lại chạy rồi? Có phải là không chơi nổi không?"
"Người này cơ trí đó, vậy mà còn trả phí tư vấn, tôi còn tưởng người mới này sẽ chạy trong cơn tức giận mà không trả tiền..."
"Bác sĩ Từ bác sĩ Từ, sau đó anh ta và bạn gái sẽ thế nào? Ầm ĩ thành như vậy, nên kết thúc như thế nào chứ [Cười khóc. JPG]."
Khán giả xem live khác cũng tò mò, cho màn đạn sau cùng một like.
Từ Huyền mỉm cười: "Không có gì khó kết thúc cả, bệnh hữu này làm người tương đối… tương đối thiết thực."
"Điều kiện bản thân gia đình của anh ta tương đối kém, lại vì cuộc thi mà lãng phí mấy năm."
"Dưới tình hình này, anh ta muốn tìm người bạn gái có điều kiện không tồi sẽ rất khó."
"Vì vậy dưới tình hình không còn lựa chọn, sẽ tha thứ cho bạn gái, lựa chọn kết hôn với cô ấy."
Rất nhiều khán giả xem live đều kinh ngạc.
Vậy mà còn có thể kết hôn à? Cũng quá đặc biệt thiết thực rồi đó?
Chỉ là suy nghĩ kỹ tính cách người vừa nãy biểu hiện, hình như thật sự có khả năng này...
Từ Huyền gõ bàn rồi mỉm cười nói: "Được rồi, hiện tại chúng ta hãy đến với bệnh hữu tiếp theo."
"ID là [Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã]."
Sau khi kết nối, một cô gái có tướng mạo thanh tú đáng yêu xuất hiện bên trong phòng live.
Nói chung, cô gái có tướng mạo không tồi xuất hiện bên trong kết nối sẽ khiến rất nhiều khán giả xem live mê vẻ đẹp vui vẻ.
Trên màn hình đã sớm hiện lên màn đạn kêu là “Vợ ơi vợ ơi”.
Chỉ là lần này, sau khi [Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] xuất hiện, trên màn hình chỉ thỉnh thoảng xuất hiện mấy màn đạn tương tự, sau đó không còn xuất hiện nữa, không phải là mấy kẻ mê vẻ đẹp này đổi tính đó chứ.
Chủ yếu là, đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có thể nhìn ra trên mặt cô gái này mang theo vẻ bi thương. Trên tay áo của cô vẫn còn một vòng đen.
Trong lòng của rất nhiều khán giả xem live đều hiểu, có lẽ trong nhà cô gái này có người thân qua đời.
Nên đương nhiên không có ai đùa vào lúc không thích hợp.
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] dường như hơi hoảng hốt.
Đã kết nối thành công mấy giây, cứ như mới phục hồi lại tinh thần.
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] cố nặn ra một nụ cười, chào hỏi Từ Huyền: "Bác sĩ Từ, chào anh."
Từ Huyền mỉm cười: "Chào bệnh hữu, nói về vấn đề của cô đi."
"Bác sĩ Từ, mẹ… mẹ tôi, gần đây đã qua đời."
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] mới nói hai chữ, ánh mắt cô đột nhiên ửng đỏ. Hốc mắt cũng trở nên ẩm ướt.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều an ủi.
"Bà xã... Phụt! Em gái, nén bi thương."
"Đừng buồn nữa bệnh hữu, sinh lão bệnh tử chính là chuyện thường tình của con người."
"Xin lỗi."
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] gắng cười, lúc này mới tiếp tục nói.
"Bác sĩ Từ, là như thế này."
"Mấy ngày nay tôi nằm mơ, đều mơ về mẹ tôi."
"Giấc mơ này rõ ràng khác với ngày thường, tôi đoán có lẽ là mẹ đang báo mộng cho tôi."
"Mẹ của tôi ở trong mơ..."
Lúc cô nói đến đây, đột nhiên sắc mặt có gì đó không đúng.
Đông đảo khán giả trong phòng live đều chả hiểu mô tê gì.
Vị bệnh hữu này vừa nhìn đã biết không phải người mới theo dõi Từ Huyền ngày một ngày hai. Sao tự dưng nói nửa chừng đã bỏ lửng rồi?
Từ Huyền mỉm cười: “Có thể, vị bệnh hữu này, cô còn chưa bắt đầu buổi tư vấn, không trả phí tư vấn cũng được.”
“Nhưng mà tôi nhắc nhở cô một chút.”
“Nếu cô lựa chọn rời đi, có lẽ cô sẽ khó chịu và khổ sở trong lòng cả đời.”
“Hơn nữa, mẹ cô cũng sẽ... có chút không vui.”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] nghe được chữ mẹ, cả người bỗng chốc xụi lơ.
Cô không thể làm gì khác ngoài thở dài: “Được rồi, bác sĩ Từ. Vậy cứ tiếp tục đi.”
“Năm nay mẹ tôi mới hơn năm mươi tuổi thôi, thân thể vẫn rất khỏe mạnh.”
“Nhưng khoảng thời gian trước, mẹ đột ngột qua đời.”
“Tôi hỏi cha tôi rằng mẹ tôi chết thế nào, ông chỉ ấp a ấp úng, không muốn nói cho tôi biết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận