Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 868 - Ha ha, biểu cảm nghi ngờ cuộc đời đó sinh động quá đi! (2)

Mấy chú cảnh sát nhìn thấy bệnh nhân mặc áo quần bệnh, trên người toàn là gã đàn ông vạm vỡ, chỉ ló ra cái đầu ở bên ngoài, cũng không nhịn được cười. Sau khi đeo còng cho anh ta thì nhanh chóng kéo đi.
Lúc bệnh nhân cầm dao đó bị dẫn ra khỏi phòng bệnh, trên mặt vẫn còn biểu cảm mê mang. Thậm chí còn có chút nghi ngờ cuộc đời...
Từ lúc anh ta cầm dao, đến khi cảnh sát xuất hiện, tổng cộng cũng chỉ có mấy phút. Anh ta cảm giác mấy phút này quá chân thực rồi...
Muốn anh ta nói cụ thể chỗ nào không chân thật, anh ta cũng không nói được.
Anh ta chỉ cầm dao vung một cái thì có một đám phục vụ đến… Cảm giác này quá mượt rồi!
Mượt đến mức cứ như mọi thứ đều đã được tập luyện qua... Vô số khán giả trong phòng live đã sớm cười đau hông rồi.
"Ha ha, biểu cảm nghi ngờ cuộc đời này sinh động quá đi!"
"Tôi cảm thấy chú cảnh sát diễn không tồi, đạo diễn thêm đùi gà trong hộp cơm của mấy người đó đi!"
"Mấy anh trai sinh viên thực tập cũng rất ra sức! Đạo diễn thêm đùi gà thêm đùi gà!"
"Tôi cảm thấy lọ thuốc đó diễn có hình tượng nhất, đùi gà..."
Đám quần chúng ăn dưa không rõ chân tướng sự việc cũng ngây ra.
"Đù! Sao các người biết có người gây náo ở bệnh viện?"
"Chậc, sao tôi lại thấy hơi giả nhỉ, điều này cũng trùng hợp quá, không phải là tìm diễn viên đó chứ?"
...
"Tốc độ của cảnh sát, rất thái quá… [Che mặt. JPG]."
"Khụ khụ, mấy anh em lầu trên, không lẽ thời buổi này còn có người không xem livestream của bác sĩ Từ đó chứ... [Đầu chó. JPG]."
"Chậc, streamer này hot như vậy, đương nhiên là tôi có nghe qua... Nhưng người đàn ông như tôi xem Ma âm. một người đàn ông thì có gì để xem chứ..."
“Lý do hợp lý ghê, tôi không phản bác được…”
Sau khi mấy chủ cảnh sát dẫn người đi.
Khán giả xem live trong phòng cũng dần tản đi.
Chỉ là đoạn quay màn hình của livestream này, được vô số khán giả xem live ghi lại, đăng lên các web lớn. Hơn nữa nhiệt độ còn tăng nhanh, leo lên bảng nhiệt độ của trang web ngày hôm sau.
Không chỉ như vậy.
Mấy hình ảnh kinh điển trong video quay màn hình đó.
Ví dụ như mười mấy sinh viên thực tập cao lớn thô kệch mặc áo blouse trắng phá cửa xông vào.
Còn có hình ảnh bệnh nhân cầm dao trên người toàn là đàn ông, có vẻ mặt nghi ngờ cuộc đời khi bị cảnh sát dẫn đi. Những hình ảnh này đều bị chụp lại, làm thành gói biểu cảm, lưu truyền trên các trang web lớn…
"Bây giờ tôi đã phát hiện toàn bộ mạng internet, bác sĩ Từ chính là thần tạo ra!
[Cười khóc. JPG]."
"Đúng vậy, bác sĩ Từ yyds!"
Bên trong phòng tư vấn.
Tống Sở Sở cầm điện thoại xem video livestream của bệnh viện, nhìn đến mức nhếch miệng cười không ngừng. Tiểu Si ở bên cạnh lại u oán nhìn chằm chằm sư điệt vô liêm sỉ này.
Sư môn bất hạnh!
Không thấy sư thúc cô đang làm bài tập ở bên cạnh à. Còn chơi điện thoại vui vẻ như vậy.
Cũng không biết hiếu kính sư thúc nhà mình chút nào cả... Bất hiếu!
Đúng lúc này, Từ Huyền đã trở về. Trên người còn mang theo mấy tia khí tức âm trầm nhàn nhạt.
Từ Huyền vươn ngón tay ra, búng nhẹ lên áo quần của mình. Khí tức này như bài xích, tản ra khỏi người Từ Huyền. Luồng khí tức âm trầm này là hắn mang từ trong Quỷ thành ra ngoài.
Nếu như là con ma ngửi thấy sẽ không sao cả, thậm chí còn cảm thấy rất thoải mái. Nhưng nếu cho người trần gian hít vào trong cơ thể sẽ có chút tổn hại đến sức khỏe.
Cơ thể kém còn sinh ra bệnh nhẹ...
Hiện tại Từ Huyền phí nhiều tâm tư như vậy, hiện tại âm khí trong Quỷ thành cũng bộc phát nồng nặc. Vượt qua gấn mấy lần vừa nãy!
Hơn nữa còn phát ra khí tượng chính thống.
Mấy con ma mới đến, không chút nghi ngờ mình tới địa phủ. Sau khi Từ Huyền đi vào.
Tiểu Si vội vàng cúi đầu, giả vờ nghiêm túc làm bài tập...
Sau đó lại giả vờ mới phát hiện, ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói: "Sư phụ người về rồi!"
Từ Huyền mỉm cười gật đầu.
Lúc này, điện thoại của hắn vang lên.
Từ Huyền cầm lên xem, là Số 9 gửi tin nhắn đến.
"Bác sĩ Từ, hành động lớn lần trước tôi nói với anh sắp bắt đầu rồi."
"Gần đây anh có thời gian không?"
Từ Huyền nhìn tin nhắn này, sắc mặt không khỏi vi diệu.
Từ Huyền ấn điện thoại mấy cái rồi trả lời: "Tôi không đi đâu."
Số 9 vội vàng nói: "Không phải, tại sao vậy bác sĩ Từ?"
"Nếu như anh có nghi ngờ gì về phần trăm lợi nhuận."
"Vậy lợi nhuận thu được của hành động lần này để cho anh chọn..."
Từ Huyền mỉm cười: "Không phải là vấn đề lợi nhuận."
"Nếu tôi đi cùng, đến lúc đó chỉ sợ các người cũng không nghe lời tôi."
Số 9 lập tức ngây ra: "Sao có thể chứ?"
"Lãnh đạo của chúng tôi đã nói."
"Chỉ cần anh đồng ý thì hành động lần này sẽ nghe theo anh hết."
"Cho dù để anh đến chỉ huy hết cũng không thành vấn đề."
"Chỉ cần anh nói, chắc chắn tôi sẽ tin."
Bạn cần đăng nhập để bình luận