Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 260 - Đây là nơi mà ngươi có thể gây gổ với bác sĩ à? (1)

[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nóng nảy: “Bà xã, em nghe anh giải thích đã!”
[Kiếm Tiền Nuôi Gia Đình] thất vọng lắc đầu: “Đừng gọi tôi là bà xã nữa! Tôi không phải bà xã của anh.”
“Mấy năm này vì cái nhà này mà tôi phải vất vả như vậy. Anh đã không hiểu thì thôi chưa tính, lại còn đi hoài nghi tôi ngoại tình nữa chứ?”
“Anh vẫn luôn tương đối lười nhác, không kiếm được nhiều tiền lắm, tôi cũng không để ý.”
“Tôi thì nghĩ rằng trong nhà có một người kiếm tiền là được rồi, người đó là tôi hay là anh đều không sao cả, có tiền là được.”
“Mỗi lần khi a tìm tôi lấy tiền, tuy tôi từng có hoài nghi nhưng lại không suy nghĩ nhiều gì.”
“Dù sao cảm tình nhiều năm như vậy, tôi cảm thấy mình cần phải tin tưởng anh.”
“Không ngờ rằng, anh thế mà thực sự đi tìm bồ nhí ở bên ngoài.”
“Sau khi trở về rồi chúng ta ly hôn đi.”
“Đứa nhỏ này dù sao cũng không phải con anh, anh đừng đòi nuôi nó, sau này cứ để tôi mang nó đi.”
“Cứ như vậy đi...”
[Kiếm Tiền Nuôi Gia Đình] chuyển hướng Từ Huyền, hai mắt đỏ bừng mang theo ý xin lỗi nói: “Ngại quá bác sĩ Từ, bởi vì một chút việc tư mà làm lỡ buổi livestream của anh rồi.”
Nói xong, cô lại thưởng cho Từ Huyền một tên lửa.
Từ Huyền lắc đầu: “Không sao.”
Sau khi [Kiếm Tiền Nuôi Gia Đình] nói xong thì ngừng kết nối thoát livestream.
“Bà xã! Bà xã! Em chờ một chút, đừng không để ý đến anh như vậy mà!”
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nóng nảy, anh ta đột nhiên nổi giận.
“Đều tại anh hết, anh làm bác sĩ cái kiểu gì thế, không biết bảo vệ sự riêng tư của bệnh nhân à?”
Từ Huyền lạnh lùng cười: “Tôi nhớ rằng ban nãy, rõ ràng tôi đã từng nhắc nhở anh rồi.”
“Vừa nãy là do chính anh cứ muốn hỏi sâu thêm đấy chứ.”
“Bây giờ lại quay sang trách tôi à?”
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nhất thời cứng lại, cũng hơi đuối lý.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Vị bệnh hữu này, vấn đề của anh, tôi đã giúp anh giải quyết xong.”
“Bây giờ anh thanh toán phí cố vấn đi, sau đó có thể ngừng kết nối.”
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] càng thêm tức giận nói: “Anh làm bà xã của tôi chạy mất rồi! Bây giờ cô ấy muốn ly hôn với tôi, lại còn đòi tôi phải trả tiền nữa?”
“Tôi không đòi anh tiền bồi thường là tốt lắm rồi đấy!”
Bạn xem live trong phòng live đều nghe mà ngây cả người.
“Hay lắm, sợ không phải đây là muốn gây sự với bác sĩ đấy chứ?”
“Quao, lần đầu tiên nhìn thấy việc này ở phòng live của bác sĩ Từ đấy, đáng giá kỷ niệm! Sau này hẳn là sẽ rất khó thấy được kẻ ngu si không sợ chết như thế này.”
“Bản thân mình đi ngoại tình bị bà xã phát hiện, bây giờ thế mà vẫn còn có mặt mũi đi trách bác sĩ Từ nữa chứ?”
“Có ít người là như vậy đấy, lỗi của mình nhưng cứ không chịu nhận, đổ trách nhiệm lên trên đầu của người khác.”
“Xem người này vô năng cuồng nộ, khôi hài quá đi mất.”
“Thật ra tôi ngược lại muốn nhìn xem hậu quả khi anh ta không trả tiền cho Từ Huyền, các anh em, có phải tâm hồn tôi quá âm u rồi không...”
“Không đâu, người này chưa từng nghe qua danh tiếng của bác sĩ Từ à? Sao anh ta lại dám làm thế chứ?”
Vẻ mặt Từ Huyền vẫn thản nhiên.
Đến cả lông mày cũng không nhíu lại lấy một cái.
Bây giờ trên người hắn đã tích góp được một đống công đức.
Ai dám công kích hắn, ngoại trừ bị thiên đạo phản phệ ra thì không còn khả năng nào khác nữa...
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nhìn phòng live châm chọc khiêu khích bản thân mình, nhất thời càng thêm nổi giận. Đúng lúc này, điện thoại di động của anh ta đột nhiên vang lên.
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nháy mắt, ấn nút nghe nói: “Alo, ông chủ ạ?”
Trong điện thoại di động truyền đến tiếng quở trách đầy giận dữ của một người đàn ông trung niên.
“Anh làm ăn kiểu gì thế hả?”
“Sao ngày hôm qua anh lại xài hư máy vi tính trong phòng làm việc rồi hả?”
“Bên trong đó có tài liệu quan trọng của khách hàng đấy! Bây giờ đều bị mất hết dữ liệu rồi!”
“Hiện tại khách hàng tổn thất nghiêm trọng, muốn khởi tố chúng ta.”
“Bên kia hay là chính phủ bảo mật bộ môn, việc này phải bị pháp luật trách nhiệm!”
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] nhất thời ngẩn ngơ: “Không phải, ông chủ, ngày hôm qua tôi căn bản là đâu có đi làm đâu?”
Người đàn ông trung niên căn bản là mặc kệ anh ta: “Anh xin nghỉ mà không viết đơn xin nghỉ, đó chính là không có xin!”
“Không có xin nghỉ, thì đó chính là anh làm!”
“Bây giờ anh chính là người có trách nhiệm đầu tiên.”
“Đừng có dài dòng nữa, chuẩn bị ngồi tù đi!”
Nói xong rồi ông ta cúp điện thoại.
[Vượt Qua Cơn Nghiện Tình] triệt để choáng váng, như vậy mà cũng có thể rũ bỏ trách nhiệm quăng nồi lên đầu anh ta được à? Vô số bạn xem live trong phòng live đều suýt chút nữa thì cười điên.
“Hay lắm, vừa nãy còn đang vứt nồi, bây giờ thì đã phải đội nồi rồi. Như này mà nói không phải báo ứng, tôi không thèm tin ~”
Bạn cần đăng nhập để bình luận