Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 585 - Tình tiết này phát triển cứ sai sai...

“Sở Sở, hai tiểu loli đó bác sĩ Từ nhặt ở chỗ nào vậy?”
“Nhìn dễ thương thật đó, muốn xoa xoa quá đi thui ~”
“Chết cười, cái mắt khói kia là cô vẽ cho con bé hả? Nhìn mắc cười quá đi mất ~”
“Tui cũng muốn có một đứa em gái đáng yêu như vậy.”
Tống Sở Sở học bộ dạng của Từ Huyền, dùng ngón tay gõ trên bàn.
Sau đó nghiêm mặt nói: “Mọi người đừng nói bậy nữa ha ha, đây không phải là em gái tôi đâu, là sư thúc của tôi đó...”
“Cũng là đệ tử của ông chủ tôi.”
Cô vừa nói như thế, trên màn hình phòng live xuất hiện vô số dấu hỏi chấm.
Rất nhiều khán giả xem live, đều còn tưởng rằng cô đang nói đùa.
Tống Sở Sở nhún vai: “Tôi thật sự không có nói đùa, đó thật sự là sư thúc của tôi đó...”
“A, các anh hỏi người khác đó hả? Đó là sư phụ tôi đó...”
“Mọi người chưa từng nghe qua một câu nói à?”
“Học không có trước sau, người thành đạt là thầy...”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều ngạc nhiên.
Bọn họ vốn còn tưởng rằng, Tống Sở Sở là đệ tử của bác sĩ Từ cơ.
Hiện tại mới hiểu rõ, thì ra đến cả đồ đệ cũng không tính, chỉ có thể coi là đồ tôn. Chẳng biết tại sao tự dưng lại có cảm giác buồn cười khó hiểu không biết...
Tống Sở Sở ho một tiếng.
Cô mặt dày, tự chém gió bản thân: “Mọi người đừng thấy tôi bối phận thấp, nhưng thực lực của tôi mạnh lắm đó!”
“Tôi nói với mọi người nhá, bây giờ tôi ít nhất có được sáu phần mười, không đúng không đúng, ít nhất là bảy phần mười công lực của bác sĩ Từ đó.”
Đúng lúc này.
Một cô gái trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi đi tới từ bên ngoài phòng cố vấn.
“Xin hỏi bác sĩ Từ có ở đây không?”
Cô gái trẻ tuổi nhìn lướt qua bên trong phòng cố vấn, mang trên mặt vẻ lo âu kinh khủng không gì sánh được.
Tống Sở Sở đứng dậy: “Bây giờ ông chủ của tôi không có ở đây.”
“Cô có chuyện gì thì nói với tôi cũng được.”
Cô gái trẻ tuổi rõ ràng cũng đã từng xem livestream của Từ Huyền, có biết Tống Sở Sở. Cô do dự một chút, gật đầu: “Được rồi.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live của Tống Sở Sở cũng có chút tò mò. Bọn họ nhìn thấy Từ Huyền tiếp đãi bệnh nhân nhiều lần rồi.
Nhưng mà bây giờ bác sĩ chữa bệnh đổi thành Tống Sở Sở, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ xem.
Trên mặt cô gái trẻ tuổi là biểu cảm chưa tỉnh hồn lại: “Hình như tôi... gặp phải ma.”
“Đại khái khoảng mấy tiếng trước.”
“Tôi đi ăn với bạn tôi xong, trên đường về nhà thì đột nhiên phát hiện trên cột điện ven đường có một người tí hon.”
“Bề ngoài của tên nọ âm u lạnh lẽo, lại còn mỉm cười với tôi nữa.”
“Tôi chỉ nhìn một lần thôi rồi không nhìn nữa.”
“Ngay từ đầu tôi còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, nhìn thấy ảo giác.”
“Sau đó khi đi thang máy để về nhà, tôi lại phát hiện ra một tên khác...”
“Đáng sợ nhất là, tên đó vẫn còn đi theo tôi nữa!”
“Tôi thật sự rất sợ, có thể giúp tôi đánh đuổi thứ bẩn thỉu lung tung rối loạn ấy đi được không!”
Cô gái này nói rồi suýt chút nữa thì bật khóc.
Sau khi nghe cô ấy kể xong, hai mắt Tống Sở Sở nhất thời sáng lên! Triệu chứng này trùng hợp là sở trường của cô.
Cô lập tức trấn an: “Cô đừng vội, vấn đề này rất đơn giản.”
“Để tôi giải quyết nó giúp cô.”
Tống Sở Sở nói xong, trên mặt đã lộ ra nụ cười đắc ý. Ngày hôm nay đến lượt cô làm màu trước mặt các fan của mình đây!
Sau đó khiến đám người đó biết, Tống Sở Sở cô cũng không phải chỉ biết ăn không thôi. Tống Sở Sở học bộ dạng của Từ Huyền, nghiêm túc nói: “Vị bệnh hữu này, tình huống của cô tôi đã hiểu rồi.”
“Tình trạng của cô điển hình áp lực tinh thần quá lớn, từ đó sinh ra ảo giác.”
“Để tôi bốc cho cô thuốc đặc hiệu, tăng cảm giác an toàn, giảm bớt áp lực cho cô.”
“Cô mang theo thuốc ấy bên người là sẽ không có vấn đề gì.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có sắc mặt kỳ lạ. Sao kịch bản này nghe thấy quen thuộc vậy cà.
Những thứ khác thì không nói.
Chỉ xem bản lĩnh trợn mắt nói lời bịa đặt này thôi, đúng là có được sáu bảy phần công lực của bác sĩ Từ rồi...
Rõ ràng cô gái trẻ tuổi cũng là fan cũ của Từ Huyền, biết cái gọi là “áp lực tinh thần quá lớn” là chuyện gì xảy ra. Cô không chậm trễ chút nào, gật đầu đáp ứng.
Lúc này Tống Sở Sở cầm tờ giấy ghi chép, tìm một tờ “thuốc giải áp” của Ultraman đưa cho cô gái này.
Cô mỉm cười nói: “Đây, bây giờ cô không có vấn đề gì nữa đâu nhỉ?”
Cô gái trẻ tuổi cầm thuốc mà Tống Sở Sở cho cô, biểu cảm trên mặt thoải mái hơn không ít. Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt cô lại lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Còn có, hắn ta còn ở đó! Tôi lại thấy hắn ta!”
Nụ cười trên mặt Tống Sở Sở nhất thời cứng lại.
Tình tiết này triển khai không đúng cho lắm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận