Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 499 - Bệnh hữu này, anh đúng là thu hoạch công đức! (1)

[Lãng Tử Quay Đầu] nghe thấy câu nói này, cả người đều ngây ra như phỗng.
"Tôi tôi tôi… sinh nhật của cha tôi?"
Tay anh run rẩy nhập mật mã, thậm chí bởi vì quá run mà nhiều lần nhập sai.
Giây phút mở album ảnh ra, [Lãng Tử Quay Đầu] suýt chút nữa thì phát điên!
Bên trong là ảnh chụp chung một nam một nữ.
Nữ chính là bạn gái cũ của anh.
Mà nam chính là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi.
Không phải là cha anh thì là ai!
Bên trong bức ảnh, hai người họ vô cùng ngọt ngào.
Thậm chí nhìn qua, còn ngọt ngào thân thiết hơn hot boy học đường vừa nãy.
Ánh mắt của cha anh cũng cực kỳ dịu dàng, như đang nhìn người yêu mình vậy.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều cực kỳ vui vẻ.
"Khá lắm! Tôi phải nói là khá lắm! Xem tình tiết này khiến da đầu của lão phu đều tê dại!!!"
“Con mẹ nó! Triển khai cái quỷ gì vậy! [Ông cố nội tàu điện ngầm xem di động. JPG].”
“Bạn gái cũ: Sau này chúng ta mỗi người mỗi khác, tôi gọi anh tiếng ‘anh trai’, anh gọi tôi tiếng ‘mẹ’ [Mắc cười. JPG].”
"Xin lỗi bệnh hữu, tôi biết có thể là tâm trạng của anh không tốt cho lắm, nhưng tôi vẫn muốn cười [Cười khóc. JPG]."
"A di đà phật, công đức hôm nay lại hết rồi..."
[Lãng Tử Quay Đầu] có biểu cảm phức tạp, cả người đều im lặng, không biết nói gì.
Rất nhiều khán giả xem live cũng hiểu rõ.
Người bình thường gặp phải đả kích này, tam quan không sụp đổ đã được xem là tốt rồi.
Một lúc sau, anh thở dài một hơi.
"Bác sĩ Từ, tôi cũng không ngờ cha tôi là người như thế…"
Từ Huyền lắc đầu: "Điều này thật ra cũng không thể hoàn toàn trách cha anh được."
"Giống như vừa rồi anh nói."
"Ban đầu cha anh nhìn thấy bạn gái cũ của anh cũng cảm giác không đúng."
"Với mắt nhìn người của ông ấy, liếc mắt là có thể nhìn ra cô gái này có vấn đề."
"Nhưng cha anh cũng hiểu anh, biết rằng dù nói thế nào, anh cũng sẽ không tin."
"Vì vậy ngay từ đầu ông ấy đã dự định dạy dỗ cô gái này một trận."
"Tiện dùng sự thật tàn khốc dạy cho anh một bài học."
"Không ngờ…"
"Đẳng cấp bạn gái cũ của anh quá cao, ngay cả bản thân cha anh cũng bị chìm vào… cho rằng bản thân đã gặp phải chân ái."
Vô số khán giả xem live trong phòng live đều có sắc mặt cổ quái.
Cừ lắm!
Bọn họ biết cô em gái này có đẳng cấp cao, không ngờ lại cao đến mức độ này...
Cũng thái quá rồi đó!
Anh bất đắc dĩ: "Bác sĩ Từ, tôi cảm giác hôm nay không nên đến phòng live của anh rút thưởng."
"Hiện tại tôi thật sự rất buồn..."
Từ Huyền mỉm cười nói: "Bây giờ anh khoan ấm ức, vì ấm ức vẫn còn ở phía sau."
Vô số bệnh hữu trong phòng live đều vui vẻ không gì sánh được.
"Hay lắm! Nghe lời này của bác sĩ Từ, vậy là vẫn còn có dưa?"
"Lòng tò mò nổ tung, tôi không nghĩ ra còn có dưa gì kích thích hơn điều này..."
"Ha ha, bệnh hữu này thảm thật... Anh hãy thành thật nói đi, có phải anh đến làm tổn hại công đức của tôi không?"
"Trên mặt: Phú nhị đại xui xẻo, thực tế: Vô tình thu hoạch được công đức..."
Khóe miệng của [Lãng Tử Quay Đầu] co giật.
Anh đã thảm như vậy rồi, còn phải ấm ức hơn nữa à?
Anh dứt khoát, có thái độ thờ ơ: "Thôi được, bác sĩ Từ, anh nói đi."
"Tôi có thể chịu được."
Từ Huyền ung dung nói: "Anh còn nhớ, lúc anh với bạn gái cũ ở cùng nhau, cô ta còn có bạn trai cũ không?"
[Lãng Tử Quay Đầu] mờ mịt gật đầu: "Nhớ."
"Hình như người anh em đó cũng rất đáng thương."
"Chỉ là anh ta không liên quan đến tôi?"
"Trước đây tôi không biết bạn gái cũ của tôi là loại người đó..."
Từ Huyền ung dung nói: "Ở góc độ của anh đúng là oan uổng."
"Nhưng đổi thành góc độ của anh ta thì lại khác."
"Trong mắt anh ta, thấy là cô bạn gái đơn thuần đáng yêu này của anh ta bị phú nhị đại đa tình anh ỷ bản thân có tiền, cướp đi."
"Anh cảm thấy anh ta hận anh, cũng rất hợp lý đúng không?"
[Lãng Tử Quay Đầu] suy nghĩ một lúc, rồi thành thực nói: "Rất hợp lý."
"Nhưng hình như người anh em này cũng không tìm đến tôi trả thù?"
"Đến bây giờ, tôi cũng chưa từng gặp anh ta…"
Từ Huyền mỉm cười,
"Không."
"Anh ta đã trả thù, hơn nữa trả thù rất hung ác."
"Chỉ là anh không biết mà thôi."
[Lãng Tử Quay Đầu] mê man: "Anh ta trả thù tôi thế nào?"
Từ Huyền cười như không cười, nói: "Bạn trai cũ của bạn gái cũ của anh."
"Bản thân rất được nữ sinh yêu thích."
"Nếu không, trà xanh vô cùng thực dụng như bạn gái cũ của anh cũng sẽ không quen anh ta."
"Đây cũng là ưu thế ra tay tốt nhất mà anh ta đối xử với anh."
Từ Huyền nói đến đây thì ngậm miệng không nói gì nữa, vẻ mặt đồng tình nhìn [Lãng Tử Quay Đầu].
[Lãng Tử Quay Đầu] mơ màng: "Không phải, bác sĩ Từ, anh nhìn tôi như vậy làm gì?"
"Anh nhìn cái, khiến trong lòng tôi rất hoảng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận