Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 649 - Tôi vì cha mẹ nên mới không muốn ăn bám mà chạy đến làm trong câu lạc bộ (2)

“Ban đầu, trách nhiệm của vụ tai nạn giao thông hẳn là rơi lên đầu tài xế.”
“Bệnh hữu này là hành khách, không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì.”
“Hơn nữa còn nhận được ba tháng tiền lương bồi thường từ công ty, tổng cộng hai vạn.”
“Có điều, hoàn cảnh gia đình người tài xế kia khá đáng thương. Vả lại bởi vì cô ấy không ngừng thúc giục mới khiến tài xế cuống cuồng tông trúng người ta.”
“Bệnh hữu này áy náy trong lòng nên giúp tài xế bồi thường ba vạn tệ...”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe vậy đều ngây ngẩn cả người!
“Tôi nhớ ra rồi! Chuyện bác sĩ Từ kể là vụ của công ty Ant mấy năm trước đúng không? Chậc, không ngờ là do bệnh hữu gây nên.”
“Cừ thế nhờ! Một mình bệnh hữu ảnh hưởng đến việc định tuyến của gã khổng lồ internet trong nước. Đảm bảo sau khi cô tèo rồi vẫn có thể ghi danh muôn thuở trong lịch sử ngành internet luôn đó...[Cười ẻ.jpg]”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe đến đây đều mơ hồ có dự cảm. Trải nghiệm của bệnh hữu này quả thật hơi dọa người...
Chỉ đi làm thôi mà khiến công ty người ta sập tiệm, vậy cũng được luôn?
Từ Huyền nói tiếp: “Về sau, bệnh hữu lại làm thêm vài công ty nữa, hầu hết đều lặp lại tình huống này.”
“Ngắn thì một hai ngày, dài thì vài tháng, cô ấy làm ở công ty nào thì nơi đó chắc chắn sẽ đóng cửa.”
“Không chỉ vậy.”
“Mỗi lần cô ấy đi làm, đã không kiếm được tiền thì thôi đi, ngược lại còn phải bồi thường không ít tiền...”
“Tiền cô ấy tiết kiệm được đã sớm lấy ra bồi thường hết, chỉ đành vay mượn ít tiền bên ngoài để duy trì cuộc sống.”
Nghe Từ Huyền nói đến đây, [Số 088] không nhịn được thở dài. Cô ấy bất đắc dĩ nói: “Bây giờ mọi người biết hết rồi đấy.”
“Tôi cũng là bị tình thế ép buộc, đành chịu thôi, thật sự không còn cách nào khác...”
“Bác sĩ Từ, anh nói tiếp đi.”
“Nếu anh không nói, bọn họ lại tưởng tôi muốn làm việc này thật nữa...”
Từ Huyền mỉm cười, nói tiếp: “Lúc này, bệnh hữu cũng phát hiện chính mình có gì đó không bình thường.”
“Thế là rơi vào đường cùng, cô vì kiếm tiền còn nghĩ đến việc đi nhặt ve chai...”
Rất nhiều khán giả xem live nghe thế cũng không nhịn được bật cười hô hố.
Một sinh viên trường 985, đã vậy còn là cô gái trẻ mới hai mươi mấy tuổi lại bị bức tới nước phải đi nhặt ve chai, đúng là khá thảm...
Không ít khán giả xem live có đầu óc nhanh nhạy đã đoán được hậu quả.
Quả nhiên, họ nghe Từ Huyền nói: “Đáng tiếc, cô ấy nhặt không được mấy ngày, vựa ve chai cô ấy thường bán đồ cho cũng dẹp tiệm...”
Đông đảo khán giả xem live đều kinh ngạc.
Nhặt ve chai thôi mà cũng có thể khiến vựa ve chai dẹp tiệm luôn hả?
Từ Huyền mỉm cười: “Có điều, lần này trách nhiệm của bệnh hữu không lớn lắm.”
“Chủ yếu là vấn đề của ông chủ vựa ve chai kia.”
“Bệnh hữu lượm được một chiếc hộp có mật mã nên không mở khóa được, thế là cô ấy bán toàn bộ cho vựa ve chai.”
“Sau khi ông chủ vựa ve chai mạnh bạo mở cái hộp ra, phát hiện trong đó là một đống tiền giả.”
“Khoảng hơn mấy trăm vạn!”
“Ông chủ nổi lòng tham, chẳng những không giao nộp tiền giả, còn lén lút mang đi tiêu xài.”
“Sau đó, ông chủ kia dùng quá nhiều tiền giả nên bị cảnh sát phát hiện.”
“Cảnh sát địa phương tịch thu mấy chục vạn của ông chủ kia, còn tìm một công việc được bao ăn, bao ở cho ông ta...”
“Do đó, vựa ve chai mới dẹp tiệm...”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe đến cuối cùng, đầu tiên là sửng sốt, kế đến mới phản ứng được, ào ào cười một trận.
“Hay ghê, vừa phạt tiền vừa cho đi đạp máy may, vậy mà qua miệng bác sĩ Từ lại nghe có vẻ thoải mái đến vậy luôn...”
Lúc này, [Số 088] cũng bất lực kêu than.
“Giờ mọi người biết rõ rồi chứ?”
“Nếu tôi về nhà để cha mẹ nuôi tôi, nói không chừng lại gây ra rắc rối gì đó nữa...”
“Tôi thà để mình chịu khổ một chút còn hơn liên lụy đến họ.”
Đến lúc này, mọi người đã hoàn toàn hiểu rõ mọi chuyện. Màn hình bị vô số màn đạn trêu chọc che lấp.
“Bệnh hữu, cầu cô nhất định phải đến công ty chúng tôi, làm ông chủ ngu xuẩn của tôi phá sản đi!”
“Đến công ty chúng tôi nè, tôi có thể nộp đơn kín giúp cô luôn...”
“Tôi mở công ty, có thể giúp bệnh hữu tạo lập thành tích đây. Cô thử đến phỏng vấn ở công ty đối thủ cạnh tranh của tôi được không...”
“Tuyệt nhỉ! Bàn tính của lầu trên kêu lách cách đến chỗ tôi còn nghe đấy...”
Lúc này, có bệnh hữu tò mò phát màn đạn.
“Chờ chút, bác sĩ Từ, trong này có vấn đề nha...”
“Tại sao cô ấy đi làm trong câu lạc bộ lại không có chuyện gì hết vậy?”
[Số 088] nhún vai, nói: “Tôi nghĩ được một cách.”
“Trước khi vào làm, tôi có một cuộc nói chuyện đặc biệt với ông chủ chỗ này.”
“Tôi không cần ông ta phát tiền lương, cũng không tính là nhân viên chính thức ở đây.”
“Tôi chỉ nhận tiền boa của khách.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận