Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 677 - Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi hít đất tại chỗ! (1)

"Anh không nói, bọn tôi cũng biết là có chuyện gì!"
"Bệnh hữu anh không cần nói đâu, bọn tôi đều hiểu hết, nén bi thương, nén bi thương [Cười khóc, JPG]."
"Bệnh hữu đừng sợ! Kiên cường chút, bị cắm sừng thì có là gì? Có tay đua xe chúng tôi đứng cùng anh trong câu lạc bộ xe lần sau, chúng tôi nhất định sẽ sắp xếp cho anh!"
[Tay Đua Xe A Kiệt] dở khóc dở cười: "Cho dù các người muốn trêu chọc tôi, ít nhất cũng phải đợi tôi nói xong chứ?"
"Không phải như các người nghĩ đâu..."
Ông cười bất đắc dĩ, mở miệng giải thích: "Là như vậy."
"Gần đây vợ tôi luôn gặp ác mộng."
"Tôi chỉ muốn hỏi bác sĩ Từ, có phải cơ thể của cô ấy có gì khó chịu hay không."
"Tiện thể muốn mua một chai rượu giả hoặc là thuốc gì đó từ chỗ của bác sĩ Từ, điều trị cho cô ấy."
"Các người lại nói đi đâu vậy..."
"Còn cắm sừng gì nữa... đúng là biết nói..."
Đông đảo khán giả xem live trong phòng nghe thấy ông nói như vậy, cả đám đều có tí thất vọng.
"Tôi còn chờ đặc sắc đó? Kết quả chỉ vậy thôi sao?"
"Tản đi tản đi, không có cái các người muốn xem đâu..."
Sắc mặt của Từ Huyền hơi cổ quái.
Hắn mở miệng nói: "Bệnh hữu."
"Tình hình này của anh là chứng trầm cảm điển hình..."
Hắn vừa nói lời này, [Tay Đua Xe A Kiệt] đã lập tức luống cuống: "Bác sĩ Từ, vợ tôi bị làm sao vậy?"
"Cô ấy đã mắc phải bệnh gì rồi? Có phải vấn đề rất nghiêm trọng hay không?"
Từ Huyền lắc đầu: "Vấn đề của cô ấy cũng không nghiêm trọng cho lắm."
"Chủ yếu là anh có tí vấn đề..."
[Tay Đua Xe A Kiệt] lập tức ngây ra: "Bác sĩ Từ, vợ tôi gặp ác mộng, sao tôi lại trầm cảm được?"
Từ Huyền ho khan: "Nguyên nhân rất đơn giản."
"Gần giống với khán giả xem live vừa nãy nói..."
Vô số khán giả trong phòng live đều ngây ra.
Chậc!
Vừa nãy bọn họ chỉ thuận miệng nói. Thậm chí là đùa nhiều hơn. Vậy mà thật sự đoán trúng?
Người này thật sự bị cắm sừng rồi?
[Tay Đua Xe A Kiệt] cũng hơi lờ mờ.
Một lát sau, ông mới lấy lại tinh thần, trừng mắt: "Bác sĩ Từ, ý của cậu là tôi... tôi, tôi bị vợ cắm sừng rồi?"
Từ Huyền lắc đầu: "Cũng không tính là cắm sừng."
"Chỉ có thể nói là có nguy cơ bị cắm sừng..."
Rất nhiều khán giả xem live đều hiểu ra.
Tình hình này là vẫn chưa cắm sừng.
Nhưng đã liếc mắt đưa tình, đến giai đoạn cám dỗ nhau.
[Tay Đua Xe A Kiệt] cắn răng nói: "Mỗi ngày tôi đều vất vả lái xe kiếm tiền nuôi gia đình. Hình như mấy tháng nay chưa được nghỉ ngơi."
"Mỗi ngày đều mệt như chó vậy!"
"Cô ấy lại đối xử với tôi như vậy, như vậy xứng đáng với tôi ư!"
Từ Huyền thở dài: "Đây chính là vấn đề."
"Tôi có thể trực tiếp nói cho anh biết."
“Sở dĩ anh có nguy cơ bị cắm sừng, cũng không thể trách vợ anh được.”
"Đa phần, vẫn là trách mỗi ngày anh đều lái xe kiếm sống quá liều mạng…"
"Nếu anh không liều mạng như vậy thì vợ anh cũng sẽ không xảy ra chuyện này."
Đông đảo khán giả xem live trong phòng lập tức hiểu ngay.
"Hiểu rồi, là do cô đơn quá!"
“Hây, ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi hít đất tại chỗ! Bệnh hữu, có lẽ vợ anh trạc tuổi anh đúng không. Mỗi ngày anh đều không có nhà, chắc chắn là không chịu nổi…”
"Mẹ nó, tôi quá hiểu tình hình của bệnh hữu này rồi. Đàn ông đến độ tuổi này khổ lắm, vốn trên có già dưới có trẻ, còn phải liều mạng kiếm tiền vất vả, cơ thể không bằng lúc còn trẻ, về đến nhà chỉ muốn nghỉ ngơi, hoàn toàn không muốn làm chuyện đó, mà ngày nào vợ cũng giục trả bài, đâu cử động nổi chứ..."
"Bệnh hữu, tôi đứng về phía anh! Vợ anh đúng là quá đáng rồi."
Biểu cảm trên mặt [Tay Đua Xe A Kiệt] bất định.
Đầu tiên là căm phẫn, sau đó là thất vọng, sau đó nữa là hối hận, đau buồn.
Cuối cùng ông hít sâu một hơi.
"Tôi biết rồi bác sĩ Từ."
"Bây giờ tôi đã hiểu ý của cậu rồi."
"Tôi quả thật có trách nhiệm, không nên vì kiếm tiền mà phớt lờ cảm nhận của vợ tôi."
"Nếu bác sĩ Từ nói vợ tôi vẫn chưa thật sự làm chuyện có lỗi với tôi, vậy cứ cho qua những gì trước đây đi."
"Sau này tôi biết rồi, dành chút thời gian ở bên cạnh vợ vậy..."
Vô số khán giả trong phòng live nghe thấy lời này của [Tay Đua Xe A Kiệt], đều là nhíu mày. Cách làm này cũng uất ức quá đúng không?
Bỏ qua chuyện cũ thì không nói, còn chủ động nhận sai?
Trong lúc nhất thời, rất nhiều khán giả xem live tương đối trẻ tuổi đều phát màn đạn biểu đạt sự khó chịu.
Nhưng mấy khán giả xem live hơi lớn tuổi, trong lòng lại hiểu hành vi của [Tay Đua Xe A Kiệt]. Bọn họ đến độ tuổi này, trên có già dưới có trẻ, không thể chuyện nào cũng suy nghĩ cho mình được. Có lúc vì con trẻ, rất nhiều chuyện cũng là mở một mắt, nhắm một mắt…
Lúc này, Từ Huyền lại lắc đầu.
"Không không không, bệnh hữu, anh không hiểu ý của tôi."
"Tôi không nói thời gian anh ở bên cạnh vợ quá ít."
Bạn cần đăng nhập để bình luận