Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 406 - Nhân vật chính văn học mạng già nua (1)

[Bình Thường Là Chân Lý] không khỏi ngây ra: "Cái này... còn có giới hạn tuổi tác à?"
Từ Huyền ung dung nói: "Đương nhiên là có, nếu anh nói có đọc qua văn học mạng."
"Vậy có lẽ cũng biết nhân vật chính trong văn học mạng lúc mới bắt đầu, đa phần đều rất thảm đúng không."
"Thậm chí rất nhiều nhân vật chính còn bị ức hiếp ngay cả người bình thường đều không bằng."
"Đợi sau khi tình tiết mở ra, mới bắt đầu bước từng bước lên đỉnh của đời người."
"Anh cũng không khác là mấy, đến lúc đó anh sẽ nhanh chóng giàu lên."
"Cụ thể thì tôi sẽ không miêu tả."
"Cũng gần giống với mấy văn học mạng đô thị khác mà anh xem."
"Tiền, phụ nữ gì đó, nên có thì anh sẽ có hết."
Từ Huyền vừa nói như vậy, lập tức khiến rất nhiều khán giả xem live trong phòng live gật đầu. Lời này... có đạo lý!
Rất nhiều nhân vật chính của tiểu thuyết, lúc bắt đầu đều vô cùng thê thảm.
Dáng vẻ của [Bình Thường Là Chân Lý] đúng là có tí mùi của nhân vật chính văn học mạng.
[Bình Thường Là Chân Lý] nghe vậy cũng kích động.
Hai mắt của anh tỏa sáng, âm thanh run rẩy: "Vậy... bác sĩ Từ, khi nào thì tình tiết của tôi mở ra?"
Từ Huyền mỉm cười: "Sắp rồi."
"Đại khái là... sáu mươi năm sau."
"Cái gì?"
[Bình Thường Là Chân Lý] đều mơ màng.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live, ai nấy đều cười phá lên.
"Bệnh hữu, thì ra anh là nhân vật chính văn học mạng chủ đề người lớn tuổi!"
"Ha ha ha, đến lúc đó bệnh hữu và một nhóm bà cụ có tình yêu tuổi xế chiều, sợ không phải là bảy tám bà cụ tranh giành ghen tuông, hậu cung đại loạn!"
"Nữ chính tiểu thuyết của người ta đều là con gái của tổng giám đốc tập đoàn xuyên quốc gia, công chúa nước nhỏ nào đó. Nữ chính của bệnh hữu không phải là nữ vương trăm tuổi, thì chính là bà nội của tổng giám đốc, trực tiếp cao hơn người ta ba vai vế rồi!"
"Ha ha!"
"Hình ảnh mà lầu trên miêu tả quá đẹp rồi, thật sự không dám tưởng tượng!"
"Bệnh hữu, đừng chán nản, chẳng phải có châm ngôn à? Sáu mươi năm Hà Đông, sáu mươi năm Hà Tây! Đừng để đến khi già mà còn nghèo!"
[Bình Thường Là Chân Lý] suýt chút nữa thì bật khóc.
"Những ngày tháng hiện giờ của tôi, tôi còn phải trải qua sáu mươi năm nữa à?"
"Bác sĩ Từ, sáu mươi năm sau, tôi còn có thể sống bao lâu."
"Tôi cũng thảm quá rồi đúng không?"
Từ Huyền không khỏi mỉm cười: "Vốn anh không thảm như vậy đâu."
"Sáu mươi năm này, chính là sống cuộc sống như người bình thường."
"Còn vì bản thân cố gắng, mà cuộc sống không tồi."
"Nhưng hết cách, ai bảo bản thân anh quá vội chứ?"
[Bình Thường Là Chân Lý] không khỏi choáng váng: "Bác sĩ Từ, tôi không hề làm gì cả?"
"Sao có thể trách tôi được?"
Từ Huyền cười như không cười nói: "Chậu cá phía sau anh nuôi cái gì vậy?"
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live nghe thấy Từ Huyền nói những lời này, đều chuyển ánh mắt về phía sau căn phòng.
Trong căn phòng nhỏ cũ kỹ của [Bình Thường Là Chân Lý] đúng là có một chậu cá nhỏ.
Không phải là kiểu cao cấp gì.
Chỉ là một chậu tròn thủy tinh nhỏ như chậu rửa mặt, cũng là loại mua mấy chục tệ trên thị trường chim cá hoa kiểng. Trên app màu cam thì càng rẻ hơn, có thể mua với chín tệ chín.
Chậu cá nhỏ này thoạt nhìn bẩn bẩn, bên trong thả mấy viên đá cuội nhặt được ven đường. Ngay cả nước cũng chỉ đổ một tầng nhẹ.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live mơ hồ có thể nhìn thấy thứ gì đó dưới đáy chậu cá, nhưng cụ thể là cái gì thì không thể nhìn rõ.
[Bình Thường Là Chân Lý] nói: "Bác sĩ Từ, đây là cóc mà tôi nuôi."
"Lúc tôi còn nhỏ thấy nó ở bên bờ sông chỉ có hai chân, trông rất đáng thương."
"Nên nhặt về nuôi trong nhà, nuôi đến bây giờ đã nhiều năm rồi."
"Bác sĩ Từ, lẽ nào nó... có liên quan đến tôi?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Anh lật lại bụng nó, xem dưới bụng của nó đi."
[Bình Thường Là Chân Lý] đi qua nắm con cóc lên lật qua xem như dặn dò của Từ Huyền.
"Ộp!"
Con cóc bị [Bình Thường Là Chân Lý] cầm trên tay, phát ra tiếng kêu bất đắc dĩ. Anh có vẻ mặt nghi ngờ nhìn về camera điện thoại: "Bác sĩ Từ, không có cái gì cả?"
Nói xong, anh còn đưa bụng của con cóc vào camera điện thoại, để đông đảo khán giả xem live trong phòng live nhìn.
Vô số khán giả xem live cẩn thận xem xét một lúc lâu, không hề phát hiện ra gì cả.
Từ Huyền cạn lời nói: "Các người nhìn kỹ đi, trên mông có cục bướu nhỏ, bên trên cục bướu còn có mấy nhánh nhỏ."
Nghe thấy hắn nhắc nhở như vậy.
Rất nhiều người lại nhìn kỹ, quả nhiên phát hiện cục bướu mà Từ Huyền nói. Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều chấn động tinh thần!
Từ Huyền đã nhắc nhở cặn kẽ như vậy, đương nhiên bọn họ cũng hiểu ra. Nhìn qua, giống như là một cái chân vậy!
Chỉ là nhỏ có chút xíu, giống như không mọc. Mọi người đều từng đọc văn học mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận