Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 113 - Streamer này, đã gà mà còn thích chơi (2)

“Vả lại, rất nhiều fan của tôi đều có tính tình không được dễ chịu cho lắm.”
“Động một tí là thích ân cần hỏi thăm người thân họ hàng của người khác á.”
* tức là hay chửi bậy người ta á =)))
“Còn hay thường xuyên chạy tới chỗ người ta đang livestream để quậy phá gì gì đó.”
“Tôi rất lo sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của bác sĩ Từ.”
Cô vừa nói vừa chớp mắt ám chỉ với Từ Huyền.
Còn bày ra biểu cảm “cầu xin” ở nơi mà góc độ điện thoại không quay được,
Trên màn hình điện thoại của


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


.
Toàn bộ đều thống nhất một màn đạn là—— ? ??
“Từ bao giờ mà tính tình tui không dễ chịu thế? Sao tui không biết nhở?”
“Cô vu khống tui, cô đang vui khống tui đó!”
“Tui cảm thấy cái cô nàng Sở Sở này trông như đang chuẩn bị lừa gạt chúng ta đó, có cái tui không có chứng cứ!”
Từ Huyền vẫn mỉm cười: “Tôi không ngại đâu.”


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


không khỏi cạn lời.
Bác sĩ Từ này cũng dễ nói chuyện quá nhỉ?
Tôi thật sự không có mong anh rộng lượng như thế đâu mà......
Trong phòng live của cô, cả đám khán giả xem live đều suýt nữa đã cười chớt rồi.
“Vui chết tui rồi, bác sĩ Từ thật nhanh gọn lẹ.”
“Bác sĩ Từ: Tôi liếc mắt một phát là biết cô đang tính làm gì ngay rồi, đóng live cô sẽ tức tốc chuồn đi, tôi tới chỗ nào để thu phí tư vấn đây?”
“Cảm thấy lầu trên chuẩn không cần chỉnh nha......”
“Lầu trên chuẩn không cần chỉnh + 1!”


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


thấy Từ Huyền không phối hợp, đành bất đắc dĩ từ bỏ ý nghĩ trong lòng.
“Ngồi xuống đi.”
Từ Huyền chỉ vào ghế, trên mặt chất chứa ý cười: “Cô không thoải mái chỗ nào, nói một chút xem.”
“Chỗ nào không thoải mái hả? Cái này..... Có! Có một chỗ!”
Ánh mắt


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


xoay chuyển, làm bộ ra vẻ đáng thương.
“Từ trước tới giờ tôi chưa từng nổi mụn lần nào.”
“Nhưng mà mấy bữa nay tôi bị nổi mụn trong khóe miệng rồi này.”
“Tôi nghe nói có rất nhiều người nổi mụn, một khi nặn ra sẽ hẹo ngay.”
“Bác sĩ Từ, mụn này của tôi sẽ không có việc gì chứ?”
“Tôi rất là sợ nha!”
Cô xuất ra bản lĩnh đặc biệt của mình, giả dạng thành dáng vẻ yếu không ra gió nổi, còn nhát gan sợ phiền phức nữa.
Phối hợp với dáng dấp giả làm thiếu nữ đáng thương này của cô, còn làm tăng tính lừa dối thêm mười phần!
Mỗi một khán giả xem live trong phòng live của


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


đều hạn hán lời.
“Quá đáng, quá đáng quá mà! Lại bắt đầu rồi, mỗi lần vừa đến giây phút mấu chốt là cô lại dùng kỹ năng thiên phú!”
“Sở Sở à, lần này kỹ năng diễn xuất của cô quá lố rồi đó! Cho điểm kém!”
“Bác sĩ Từ, anh đừng có bị cổ lừa bịp nha! Bình thường cô nàng này không có như vậy đâu, tùy tùy tiện tiện để tảng đá lớn trên ngực đập còn nát nữa đó.”
Fan của


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


đã sớm quen thuộc với chiêu trò của cô.
Có vài người chưa từng xem qua livestream của Từ Huyền, bắt đầu phổ cập kiến thức khoa học cho Từ Huyền, phòng hờ hắn bị gạt.
Trên mặt Từ Huyền vẫn là nụ cười nhàn nhạt.
Hắn gật đầu, bình thản nói: “Hiểu rồi.”
“Cô đây là...... Tâm thần phân liệt nha!”


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


tức khắc trợn mắt ngoác mồm.
.............................................................


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


đã vắt óc suy nghĩ, cô sẽ cố gắng hết sức không cho Từ Huyền cơ hội thi triển.
Theo như kịch bản của cô, là cô nổi mụn gì đó.
Nhưng phàm là một vị bác sĩ, không phải nên bảo cô ít ăn cay lại, không thức khuya, uống nhiều nước à.
Sau đó cô sẽ kích động cảm ơn bác sĩ Từ đã giúp mặt của cô khỏi bị xấu đi.
Sau đó mau chóng quét mã trả tiền, dứt khoát đứng dậy lượn đi.


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


ngàn vạn lần không ngờ tới nha!
Nổi mụn thì liên quan qué gì tới tâm thần phân liệt chớ!
Cái tên Từ Huyền này, hắn, hắn...... Hắn không đi theo kịch bản gì hết!
Cả đám khán giả xem live trong phòng live của Sở Sở cũng cảm thấy có chuyện không ổn.
Vốn dĩ chỉ muốn để cho Sở Sở mạo hiểm tí thôi.
Ai mà dè, thực sự là mạo ra cmn hiểm luôn rồi!


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


nói một cách bất lực: “Bác sĩ Từ, anh đừng có dọa tôi mà.”
“Tôi nhát gan, dễ bị dọa lắm đó!”
Từ Huyền bình tĩnh lắc đầu: “Tôi không có dọa cô, những gì tôi nói đều là thật.”
“Tôi hỏi cô.”
“Mấy ngày nay, có phải cô cảm thấy mình thường xuyên mất tập trung, quên mất chuyện này chuyện kia.”
“Có lúc ngẩn ngơ một chút thì phát hiện thời gian đã trôi qua rất lâu.”
“Thậm chí còn nhận ra mình không phải đang ở chỗ mới lúc nãy?”
“Còn hay cảm thấy rất lạnh, muốn mặc thêm nhiều quần áo?”


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


nghe được lời này thì không khỏi giật mình, vô ý thức gật đầu.
Trong lòng cô không hiểu sao bỗng dưng lại trở nên căng thẳng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận