Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 673 - Thì ra chúng ta sợ vô ích rồi? (1)

“Nếu đã gặp tôi, anh không cần sợ nữa.”
“Tôi nói thẳng cho anh biết, bây giờ chẳng những anh không chết.”
“Mà còn có thể nhân cơ hội này kiếm được một khoản tiền.”
Nghe hắn nói câu này.
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] và vô số khán giả trong phòng live đều ngơ ngác.
Đặc biệt là rất nhiều bệnh hữu yêu thích xem phim kinh dị lâu năm. Ai nấy đều không hiểu ra sao. Cái gì cơ...
Họ đã xem khá nhiều phim trong và ngoài nước.
Nhưng có thấy nhân vật chính của bộ phim kinh dị nào có thể phát tài sau khi gặp hồn ma đâu...
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] cười khổ: "Bác sĩ Từ, kiếm tiền hay không, tôi không để ý."
"Chỉ cần có thể để tôi bình an sống tiếp đừng có ngủm, đã là điều vô cùng may mắn rồi…"
"Dù sao thì cha mẹ tôi chỉ có một người con trai là tôi."
"Hai người họ vất vả, cực khổ mới nuôi tôi trưởng thành."
"Nếu tôi không còn nữa thì nhất định bọn họ sẽ rất đau buồn…"
"Chậc, đúng rồi, bác sĩ Từ, tôi có thể hỏi, kiếm một mớ mà anh nói đại khái là bao nhiêu tiền không?"
Đám khán giả xem live trong phòng đều là vui vẻ.
"Đỉnh lắm! Vừa nãy tôi nghe thấy suýt chút nữa thì cảm động rơi nước mắt đó, kết quả anh lại cho tôi bất ngờ này?"
"Cười chết đi được, vừa nãy tôi còn bị dọa sắp chết, đúng là bị anh chọc cười rồi…"
"Bây giờ đã là lúc nào, còn nghĩ đến tiền chứ…"
Từ Huyền cũng mỉm cười, mở miệng nói: "Số tiền đó đối với anh không phải là ít."
"Một triệu tệ cũng đủ để anh mua nhà trả góp rồi."
Ánh mắt của [Còn Trẻ Đã Hói Đầu] sáng ngời: "Nhiều vậy à?"
Vừa thốt ra miệng, anh cũng cảm giác không đúng: "Không phải… ý của tôi là, có phải tôi sẽ rất nguy hiểm không?"
Trên màn hình lại xuất hiện một mảng màn đạn "Ha ha".
Từ Huyền mỉm cười: "Không nguy hiểm."
"Anh cứ trực tiếp gọi điện thoại, sau đó đi tìm lãnh đạo của đơn vị các người thì có thể kiếm được số tiền này."
"Anh cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng ‘ngoài ý muốn’ nữa…"
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] nghe vậy, có chút không dám tin.
Anh kinh ngạc nói: "Cái gì…"
"Bác sĩ Từ, tôi gọi điện thoại thì A Phiêu không đến bóp chết tôi nữa à?"
"Chỉ đơn giản như vậy cũng được sao?"
Từ Huyền cười như không cười, nói: "Tôi nói với anh là có A Phiêu khi nào chứ?"
Nghìn vạn khán giả trong phòng live đều bị câu nói này của Từ Huyền làm cho đờ đẫn. Tình tiết phim kinh dị tiêu chuẩn như vậy, không phải là A Phiêu thì còn có thể là gì?
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] cũng có vẻ mặt lờ mờ: "Không… không phải à?"
"Không phải là A Phiêu thì là gì?"
Từ Huyền ung dung nói: "Bây giờ trong phòng anh có máy tính đúng không."
"Anh hãy mở máy tính ra, tìm trường cấp ba XX, trường cấp ba của đồng nghiệp của anh."
"Đồng thời tìm tên của anh ta."
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] thoáng ngây ra, rồi vội vàng làm theo dặn dò của Từ Huyền.
Một lát sau, anh chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, tôi tìm thấy một danh sách phân lớp lúc nhập học."
"Có lẽ là lần đó của bọn họ."
"Chậc, phía dưới anh ta hai người, theo thứ tự, có tên rất giống với tên của anh ta, chỉ kém một chữ."
Từ Huyền mỉm cười: "Chắc chắn là giống, bọn họ là anh em ruột mà."
"Chính xác mà nói, là anh em sinh đôi."
Mấy chữ “anh em sinh đôi” cứ như là sấm sét giữa trời quang.
Trong nháy mắt, vô số khán giả trong phòng live đều há to miệng không thể tin.
Bên trong có không ít người kết hợp lời [Còn Trẻ Đã Hói Đầu] vừa nói, đều hiểu ra được chân tướng.
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] không phải ngốc, cũng nghe ra ý của Từ Huyền.
Anh cạn lời, nói: "Bác sĩ Từ, ý của anh là… thứ hôm qua tôi nhìn thấy không phải là A Phiêu."
"Là anh em song sinh của anh ta?"
"Thì ra từ hôm qua đến hôm nay, tôi luôn sợ hãi vô ích?"
Từ Huyền mỉm cười: "Nếu không thì sao."
"Tôi đã nói phải tin tưởng khoa học, sao các người cứ suy nghĩ theo hướng thần thần quỷ quỷ nhỉ, trách được ai đây?"
Vô số khán giả xem live đều dở khóc dở cười.
"Hay lắm! Hôm nay tôi đã biết trả đũa là gì… [Cười khóc. JPG]."
"Bác sĩ Từ, có cần tôi giúp anh nhớ lại đôi chút, trước đây lúc livestream, anh giúp bệnh hữu khác giải thích báo mộng thế nào không? [Mắc cười. JPG]."
"Oan uổng chết tôi rồi, thì ra tôi là người theo thuyết vô thần tiêu chuẩn, bây giờ xem bác sĩ Từ livestream, tam quan bị lệch thành như vậy, còn trách tôi. [Anh da đen với dấu chấm hỏi. GIF]."
"Khụ khụ, các bạn lầu trên thông cảm chút đi, dù sao bác sĩ Từ cũng là bác sĩ chuyên nghiệp, tuyên truyền mê tín phong kiến cũng không tốt cho lắm. [Đầu chó. JPG]."
[Còn Trẻ Đã Hói Đầu] cau mày nói: "Nhưng… nhưng không đúng…"
"Bác sĩ Từ, đơn vị của chúng tôi là đơn vị bảo mật, quy định vô cùng nghiêm ngặt."
"Tuyệt đối không cho phép dẫn người ngoài vào!"
“Nếu không, nếu như tạo thành hậu quả nghiêm trọng thì có thể phải vào trong đạp máy may đó!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận