Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 214 - Tôi từng xem qua tập phim về cảnh sát vô dụng không phá được án và người bạn thám tử tư của anh ấy rồi (1)

“Anh bị cách nói của hai người đó lừa rồi, nên vô thức cảm thấy có hung thủ giết người nhỉ?”
“Thật ra, vụ án này vốn không có người bị hại nào hết.”
“Cái gọi là người bị hại kia, hiện giờ vẫn đang sống rất tốt.”
Cảnh sát Vương triệt để ngây ngốc: “Sao có thể thế được?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tại sao lại không thể?”
“Mấy tháng trước, nữ sinh cấp ba này đã cãi nhau với người trong nhà.”
“Trong cơn tức giận, cô ta định bỏ học để ra ngoài làm công.”
“Kết quả bị môi giới đen gạt đi làm gái bao.”
“Sau đó, cô ta phát hiện công việc này kiếm tiền nhanh lại còn thoải mái nên không hề bỏ đi.”
“Vừa làm là làm hơn mấy tháng, tới tận bây giờ.”
“Bởi vì cô ta sợ bị phát hiện khiến bản thân mất mặt nên cũng đổi số điện thoại luôn.”
“Nếu không tin, anh có thể gọi vào số điện thoại này.”
Nói rồi, Từ Huyền đọc ra một chuỗi số điện thoại.
Cảnh sát Vương nửa tin nửa ngờ bấm số gọi đi.
Lúc này, đầu dây bên kia điện thoại truyền tới giọng nói của một cô gái trẻ tuổi: “Alo? Ai đấy?”
Cảnh sát Vương liếc nhìn Từ Huyền một chút, kế đó trả lời điện thoại: “Cô có phải là Vương Tiểu Linh không? Tôi tìm cô có chút việc.”
Cô gái trẻ tuổi bình tĩnh đáp lại với giọng nói bình tĩnh: “Đúng là tôi.”
“Có điều, anh trai à, ban ngày tôi không mở cửa, muốn ngủ bù xíu.”
“Anh muốn qua tìm tôi cũng được, nhưng phải trả thêm tiền.”
“Một lần 500, bao đêm 2000. Anh chỉ cần trả thêm 300 nữa là được.”
Khóe miệng cảnh sát Vương khẽ co giật: “Tôi không tìm cô làm loại chuyện đó. Là người nhà cô nhờ tôi tìm cô giúp họ.”
“Mẹ kiếp! Tôi mẹ nó phục mấy người luôn!”
“Đã vậy rồi mà cũng có thể tìm tới bà đây nữa à!”
“Bảo tôi trở về xem mắt hả, không có cửa đâu! Đi ăn cứt đi! Đồ ngu!”
Cô gái trẻ tuổi có thái độ dịu dàng lúc đầu thoắt cái trở nên gắt gỏng. Cô ta cúp điện thoại cái bụp.
Cảnh sát Vương nhìn điện thoại bị cúp mà cảm thấy nhức hết cả trứng. Đây mẹ nó chứ thật sự chính là bản thân người bị hại.
Nói cách khác, hai người kia quả thực không phải hung thủ của vụ án này. Hoặc là nói, cái gọi là vụ án giết người này vốn không hề tồn tại.
Chính vì vậy lại càng làm anh ấy thêm bối rối và nghi ngờ.
“Không phải, tôi không hiểu lắm......”
Vẻ mặt cảnh sát Vương vô cùng hoang mang: “Lúc đầu, hai người kia được xếp vào tội ngộ sát, xác suất cao chỉ bị kết án tù chung thân.”
“Nhưng nếu họ làm thế này thì chắc chắn là sẽ phải ăn đậu phộng.”
“Bác sĩ Từ, anh nói xem hai người họ có ý đồ gì đây?”
“Thật sự muốn ăn đậu phộng như vậy ư?”
Từ Huyền nói một cách ý vị thâm trường: “Thực chất, chuyện này chủ yếu vẫn phải trách cảnh sát các anh.”
“Ai bảo các anh làm việc không cẩn thận, xử oan người ta.”
Cảnh sát Vương trợn mắt nói: “Chuyện này thì liên quan gì đến bọn tôi? Là bọn họ tự thừa nhận mà!”
“Thậm chí bọn tôi còn không biết tới vụ này trước khi bọn họ nói ra nữa!”
Từ Huyền cười nhạt: “Không phải cứ nói không có xử oan người ta là sẽ không xử oan thật.”
Vãi đạn!
Cảnh sát Vương hết sức cạn lời.
Từ Huyền thế này là kiên quyết chụp nồi lên đầu họ đấy à! Bây giờ anh ta thực sự rất oan uổng đây này.
Từ Huyền lắc đầu: “Nếu tôi không nói có sách mách có chứng thì anh sẽ không tin.”
“Đi thôi, đi đến cục của các anh.”
“Tôi chỉ thẳng chứng cứ cho các anh xem.”
Tống Sở Sở đầy hưng phấn: “Ông chủ, tôi có thể đi chung được không? Có thể mở livestream luôn không?”
Từ Huyền gật đầu: “Có thể, cô đi chung luôn đi.”
Lúc này, Tống Sở Sở mở tài khoản livestream ra.
Tuy rằng cô cũng có hơn mấy chục vạn fans. Nhưng mức độ theo dõi của fans không cao như của Từ Huyền.
Nếu cô không thông báo mở livestream trước từ sớm sẽ chỉ có vài chục người ít ỏi tiến vào xem.
“Ồ, bồ câu Sở lặn mất tăm lâu vậy, thế mà nay mở livestream rồi?”
“Chà, sao đổi luôn ID thế, [Người Làm Công Tiểu Sở] là cái qué gì?”
“Vãi chưởng, không hiểu sao hoàn cảnh này quen thuộc quá đi!”
“Khụ khụ.”
Tống Sở Sở giả vờ ho khan: “Các vị fan cứng, các bạn đoán xem giờ tôi đang ở đâu nè?”
“Bingo! Ngay lúc này đây tôi đang đứng trong phòng tư vấn tâm lý của bác sĩ Từ đây!”
“Với lại, thân phận hiện giờ của tôi đã là nhân viên của bác sĩ Từ rồi, giờ anh ta chính là ông chủ của tôi!”
“Không ngờ đúng không?”
Bình luận từ khán giả xem live trong phòng live của cô toàn là 666 (trâu bò).
“Được lắm, cuối cùng Sở Sở đã hiểu được bác sĩ Từ is the best và là chìa khóa lưu lượng, giờ mới ngẫm ra phải ôm đùi hắn à!”
“May ghê! Tôi vốn còn thấy hơi tiếc nuối vì lần trước Sở Sở tự dựng lại chạy đi cọ nhiệt bác sĩ Từ, làm chuyện mất mặt tới vậy luôn đó.”
“Đã hiểu, là thợ quay phim đúng không? Người công cụ Sở Sở nha~”
“Mau đi gọi người đi! Bác sĩ Từ mở livestream rồi! Còn thuê luôn thợ quay phim chuyên nghiệp ghi hình cả quá trình lại nữa kìa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận