Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 233: Nhà mới cùng khách tới thăm

"Oa, đây là nhà mới của chúng ta sao?" Tiểu nữ nô tràn đầy phấn khởi, lập tức xông thẳng vào bên trong căn phòng mới.
"Không, là nhà mới của ta, ngươi chỉ là ở tạm." Trương Hằng nói.
"Hừ, keo kiệt."
"..."
Commodus tặng cho Trương Hằng Domus không ở khu nhà như Dakius đã ở, nhưng nó lại nằm trong khu nhà giàu nức tiếng của thành Rome, và đúng như lời Commodus, nơi này gần hoàng cung hơn, thuận tiện cho việc đi lại giữa hoàng cung và chỗ ở của Trương Hằng.
Có lẽ vì Trương Hằng chỉ ở một mình nên Commodus không cấp cho hắn một căn nhà quá lớn. Tuy nhiên, dù vậy, diện tích căn nhà mới cũng xấp xỉ Domus của Marcus, đặc biệt là tiền sảnh rất rộng, tràn ngập ánh sáng tự nhiên, còn có một cái hồ nước dài hứng nước mưa. Đồ đạc bên trong cũng được trang bị đầy đủ. Commodus còn đặc biệt cho Trương Hằng thêm hai người hầu để giúp hắn quản lý nhà cửa.
Tiểu nữ nô đang đắm chìm trong niềm vui dọn đến nhà mới, chạy loanh quanh khắp sân, sờ chỗ này mó chỗ kia, còn Trương Hằng thì để hai người hầu kéo hành lý vào phòng, sau đó xoay người vào thư phòng, lật trong tủ lấy ra hai bình rượu nho rồi tự rót cho mình một ly.
Sau khi giải quyết xong rắc rối ở mỏ khoáng, dạo gần đây hắn khá thảnh thơi, có Dakius ở đó, hắn cũng không cần phải ngày nào cũng đến hiện trường giám sát tiến độ công trình. Ngoài việc phải đi xem biểu diễn giác đấu định kỳ hàng tháng, thì chỉ có thi thoảng ghé khu Đông Thành xử lý chuyện liên quan đến Soap, và cả mấy vấn đề Marcus không giải quyết được. Thế nên, hầu hết thời gian của hắn đều được dùng để tiêu hóa những kỹ xảo ám sát mà lão huấn luyện viên người Ba Tư đã dạy hắn.
Hiện tại, kỹ năng ám sát của hắn đã tăng lên cấp 2, đồng nghĩa với việc hắn đã gần chạm tới ngưỡng cửa của một sát thủ hạng nhất. Thêm vào đó, hắn còn sở hữu trang bị được xưng tụng là thần trang của giới sát thủ – "Trái tim của Kreuz", thực lực của Trương Hằng trong phương diện ám sát trên thực tế đã tiến gần đến đỉnh cao của giới sát thủ. Bất quá, một khi hắn đã tiêu hóa hết những gì lão huấn luyện viên người Ba Tư đã dạy, nếu muốn tiếp tục nâng cao năng lực trong lĩnh vực này thì hắn cần phải giống như các sát thủ khác, tích lũy thêm kinh nghiệm ám sát và tiếp tục mài giũa kỹ xảo của mình.
Nhưng ngoài con đường đó ra, vẫn còn một con đường tắt khác.
Đó chính là Thư viện của Cân Bằng Chi Nhận. Bên trong lưu trữ vô vàn điển tịch của giới sát thủ từ khi Cân Bằng Chi Nhận thành lập đến nay. Nếu có thể ở đó một thời gian, Trương Hằng đoán rằng bản thân hẳn sẽ có bước tiến không nhỏ. Hắn cũng đã đạt được thỏa thuận với nữ tư tế, sau khi xử lý xong Orderlus thì hắn có thể tiến vào thư viện.
Đó chính là mục tiêu chủ yếu của Trương Hằng trong khoảng thời gian gần đây.
Mặt khác, việc đến gần Commodus cũng đồng nghĩa với việc hắn có thể tiếp xúc được những người trong cấm vệ quân, nhờ đó mà bắt đầu điều tra xem rốt cuộc ai là người đã thuê sát thủ ám sát hắn.
Đây cũng là một vấn đề mà Trương Hằng vô cùng để ý. Không biết rõ địch nhân mới là nguy hiểm nhất. Hắn thăng tiến quá nhanh, có kẻ ghen ghét là chuyện bình thường, hơn nữa, trên đường đi, hắn cũng từng đắc tội với không ít người. Nhưng nếu thật sự tính toán kỹ càng, thì ngoài mấy lão đại thế lực nhỏ đã bị hắn đoạt đi trước đó ra, không một ai đủ tầm để có ý định ám sát hắn.
Nhưng chính vì những người như vậy lại rất khó tiếp xúc được cấm vệ quân. Điều này đồng nghĩa với việc trong danh sách tình nghi của hắn hiện tại không có đối tượng nào.
Càng tìm hiểu thì Trương Hằng lại càng không tìm ra lý do ai muốn g·iết mình. Tuy nhiên, hắn biết đôi khi việc g·iết người không nhất thiết phải dựa trên một lý do nào đó, ví như những tên sát nhân hàng loạt có vấn đề về tâm lý, hay những vụ m·ưu s·át mang tính bộc phát. Nhưng nếu vậy thì việc điều tra sẽ vô cùng phiền phức.
Manh mối duy nhất của Trương Hằng hiện tại là bức họa chân dung kia. Xem ra sắp tới hắn sẽ cần phải gặp gỡ những người trong cấm vệ quân…
…Trương Hằng không ngờ vị khách đầu tiên đến thăm nhà mới sau khi hắn thăng quan lại chính là Lucilla.
Ngay từ lần đầu gặp mặt, Trương Hằng đã không muốn có quan hệ quá gần với người phụ nữ cuồng em trai này. Mặc dù theo ghi chép lịch sử, vụ ám sát em trai của nàng còn phải hai năm nữa mới diễn ra, và lúc đó Trương Hằng cũng đã rời khỏi phó bản này, nhưng ở người phụ nữ này luôn toát ra một sự điên rồ khó đoán, nàng không thích đi theo lẽ thường, và Trương Hằng cũng không đoán được nàng sẽ làm gì tiếp theo, thế nên hắn cũng không muốn tiếp xúc quá gần với nàng.
Nếu là người khác thì có lẽ Trương Hằng đã cảnh cáo rồi, nhưng Lucilla lại có thân phận vô cùng đặc biệt, ngay cả trượng phu của nàng cũng phải hết mực tôn kính nàng, ngoài Commodus ra, đế quốc này không ai có thể ép được nàng. Bởi vậy, cho dù có đôi lúc nàng làm ra những chuyện tương đối khác người thì đại đa số mọi người cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở làm ngơ. Trương Hằng cũng vậy, không thể công khai từ chối nàng.
Do đó, sau khi nhận được chuỗi vòng tay đáp lễ, Trương Hằng cũng theo lời hứa gửi vé xem giác đấu cho nàng và hoàng hậu Christina. Christina từ chối khéo, điều này không nằm ngoài dự liệu của Trương Hằng, vì Christina từ nhỏ đã lớn lên trong một gia tộc danh giá, đặc biệt chú ý đến cử chỉ và tu dưỡng của bản thân. Hiện tại nàng lại gả cho Commodus và trở thành hoàng hậu, tự nhiên càng mong muốn thể hiện được phong thái của hoàng hậu, không thể chỉ ham vui được.
Còn Lucilla, trước đây nàng đã thể hiện sự hứng thú với buổi biểu diễn giác đấu của Trương Hằng và cũng đã nhận vé. Nhưng trong khu vực ghế ngồi riêng của nàng lại không hề có ai xuất hiện, khiến cho Marcus, người đã chuẩn bị sẵn lời chào đón, cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Sau chuyện này, Trương Hằng vốn cho rằng Lucilla đã nguội bớt nhiệt tình với hắn, không ngờ hai tháng sau người phụ nữ này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Lúc Lucilla đến, nàng không thông báo trước mà cứ thế xông thẳng đến. Thế là nàng cũng gặp phải cản trở giống như em trai mình trước đó. Tiểu nữ nô với sức phấn khích vẫn chưa vơi đã chặn nàng lại ở tiền sảnh. Nhưng Lucilla lại không dễ nói chuyện như vậy, nàng trực tiếp ra hiệu cho tên hộ vệ sau lưng. Gã kỵ sĩ cao lớn, mặt mày nghiêm nghị liền tiến về phía tiểu nữ nô.
Tiểu nữ nô lập tức trở nên căng thẳng. Chênh lệch về chiều cao và thể hình giữa hai bên là quá lớn. Trong mắt nàng, tên hộ vệ của Lucilla chẳng khác nào một ngọn núi nhỏ. Tuy nhiên, đây là nhà của nàng. Với tư cách là nửa chủ nhân của ngôi nhà, lúc này nàng không thể lùi bước được.
Tiểu nữ nô nghĩ vậy, không ngờ thân thể nàng vẫn cứ lùi về sau.
Cổ áo của nàng bị người xách lên. Trương Hằng từ trong thư phòng đi ra đã trực tiếp xách nàng ra phía sau mình, sau đó gật đầu nhẹ với Lucilla, "Augusta."
"Gọi ta là Lucilla là được rồi." Lucilla cười với Trương Hằng, vẫy tay gọi hộ vệ của mình về, cứ như không có chuyện gì xảy ra.
Trương Hằng đương nhiên không cho rằng đối phương sẽ nhầm lẫn. Hắn để tiểu nữ nô đang ấm ức lên lầu hai trước rồi mới lên tiếng, "Không biết Augusta tìm ta có việc gì không?"
"Gọi ta là Lucilla, ta không muốn lặp lại lần thứ ba." Nụ cười của Lucilla không hề giảm bớt, "Đàn ông các ngươi thật sự là loài động vật vô tình. Đã lâu như vậy không gặp, ngươi không nói nhớ ta thì thôi, lại còn hỏi ta đến tìm ngươi làm gì."
"..." Trương Hằng không biết phải trả lời sao cho phải, thế nên chỉ có thể lựa chọn im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận