Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 155: Tới trước tới sau

Chương 155: Đến trước đến sau
Hàn Nha hiệu neo đậu ở bến cảng ròng rã ba ngày, trong khoảng thời gian đó không ít người đến xin Trương Hằng, người thuyền trưởng, cho xuống thuyền đều bị bác bỏ. Nếu như trước đây gặp phải chuyện này, đám thủy thủ phần lớn sẽ liên hợp lại tạo áp lực lên thuyền trưởng, nhưng sau khi quan tiếp liệu kiêm ký sổ viên Dufresne tính toán ra lợi nhuận chuyến đi biển lần này, mọi người lại lần nữa im lặng trở lại.
Đặc biệt là những người mới vừa gia nhập đều đang may mắn vì vận may của mình, lên được Hàn Nha hiệu, lúc này cũng không muốn vì chuyện nhỏ nhặt này mà mất đi tư cách tiếp tục ở trên thuyền.
Tuy nhiên, tình hình này chỉ miễn cưỡng duy trì được ba ngày. Ba ngày sau, cho dù bị người dùng súng chỉ vào đầu, bọn hải tặc vốn thừa năng lượng cũng không muốn tiếp tục ngoan ngoãn ở trên thuyền nữa. Cả thuyền trưởng Trương Hằng lẫn tay lái Billy đều không ai nghe theo. Thấy thuyền nhỏ bị khống chế, thậm chí có người định nhảy xuống nước bơi lên bờ. Dù sao nơi này cách bến tàu cũng không quá xa.
Sau khi tính toán, Trương Hằng thấy thuyền Gió Nhẹ cũng coi như đã an toàn, liền không ngăn cản nữa. Thế là đám hải tặc tranh nhau chen lấn tràn vào thuyền nhỏ, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía bến tàu. Những người xem náo nhiệt trên bờ thấy vậy cũng phấn chấn hẳn lên. Mấy ngày nay ai nấy đều tò mò về thu hoạch chuyến đi biển lần này của Hàn Nha hiệu, chờ lâu như vậy cuối cùng cũng có kết quả.
Nhưng sau đó mọi người thấy đám hải tặc vừa lên bờ đã không dừng lại, như ong vỡ tổ lao về phía chỗ ở của Kaz, thương nhân cho vay thế chấp trên đảo. May mà Kaz đã sớm chuẩn bị, từ xa thấy động tĩnh ở bến tàu liền sai hộ vệ khiêng ra một cái bàn đặt trước cửa, bên cạnh còn xách một bao tải.
Dufresne đưa tờ giấy có chữ ký của Karina và Trương Hằng đến, Kaz nhận lấy cẩn thận kiểm tra đủ ba lần mới bỏ vào trong túi. Sau đó liền đến khâu phát tiền mà đám hải tặc mong chờ vô cùng.
Lần này đi biển mỗi hải tặc ít nhất cũng kiếm được 40 đồng Tây Ban Nha, tương đương 320 ngân tác so, vượt xa dự kiến lạc quan nhất trước đó. Những người có chức vụ như pháo thủ hay đầu bếp thì còn được thêm 160 ngân tác so nữa.
Bản thân Trương Hằng thì nhận được số tiền lớn 120 đồng Tây Ban Nha, ngoài hai phần chiến lợi phẩm của thuyền trưởng, còn có một phần là tiền chia cho thành viên cũ. Đây là đặc quyền chỉ dành cho 17 người đầu tiên giành lại Hàn Nha hiệu.
Theo lý thuyết, chiếc chiến hạm này vốn là chiến lợi phẩm đầu tiên của đoàn hải tặc, nhưng vì không thể trực tiếp quy đổi thành tiền mặt, cuối cùng chỉ có thể dùng hình thức như vậy, chia dần cho mọi người. Theo quy định, khoản tiền chia cho thành viên cũ sẽ kéo dài ba năm và không thay đổi theo việc thay thuyền trưởng. Nếu ai xuống thuyền hoặc chết thì tự động bị hủy bỏ.
Annie, với vai trò thuyền phó và là người dũng cảm nhất trong trận chiến, cũng nhận được 80 đồng vàng. Cô gái tóc đỏ chỉ sau một đêm đã thoát khỏi cảnh nghèo khó, từ chỗ ăn nhờ ở đậu, hai bàn tay trắng bỗng trở thành một bà chủ nhỏ có chút tài sản trên đảo.
Tuy nhiên, ngay sau đó nàng hào phóng giao 40 đồng vàng trong đó cho một người, "Theo giao kèo của chúng ta trước đây, ta chia cho ngươi một nửa chiến lợi phẩm trong chuyến đi biển đầu tiên."
Đây là lời hứa mà Annie đã đưa ra ngay lần đầu gặp mặt, nhưng vì quá lâu Trương Hằng đã sớm quên mất, không ngờ cô gái tóc đỏ vẫn còn nhớ.
Mà trong khoảng thời gian này, thực tế Annie cũng không tiêu tốn bao nhiêu tiền khi ở nhà của hắn. Tiền thuê nhà Trương Hằng đã trả rồi, nên thực ra chỉ tốn thêm một suất ăn. Nếu tính chi tiêu thì khoảng hai đồng vàng là cùng, đối với Trương Hằng đó chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng khi nhìn vào mắt cô gái, hắn biết Annie nghiêm túc với chuyện này hơn hắn nghĩ.
Trương Hằng không thể từ chối khoản tiền đó, nên chỉ đành nhận lấy nửa túi vàng.
...
Rất nhanh, cả Nassau đều biết tin Hàn Nha hiệu thắng lợi trở về, kết quả này làm không ít người mở mang tầm mắt.
Chỉ chưa đầy hai tháng trước, phần lớn mọi người đều xem thường đoàn hải tặc mới thành lập này, cho rằng thuyền trưởng còn quá trẻ, thiếu kinh nghiệm. Ngay cả những người có hứng thú muốn gia nhập cũng đều đứng ngoài quan sát, đợi Hàn Nha hiệu chuyến đi biển đầu tiên kết thúc mới tính. Nhưng bây giờ những người đó không ngoại lệ đều hối hận.
Nhất là khi có một thủy thủ trên Hàn Nha hiệu, trong một đêm ở sòng bạc trên đảo thua mất 20 đồng vàng, một lần nữa lại gây nên một làn sóng thành lập đoàn hải tặc đi biển ở Nassau.
Tuy nhiên, những người này không có chiến hạm, lại không có người đáng tin cậy. Thuyền trưởng cũng chỉ vội vàng chọn ra, dựa vào sự bốc đồng mà ra khơi theo đuổi tiền tài, phần lớn đều có kết cục cực kỳ thảm, tay không trở về đã là may mắn, số ít có thu hoạch sau khi trở về còn phải đối mặt với việc bị liên minh chợ đen ép giá. Bọn họ lúc này mới phát hiện ra kiếm tiền không phải chuyện dễ dàng.
Mặt khác, Trương Hằng thì cho thuyền viên Hàn Nha hiệu nghỉ một tháng.
Đây cũng là di chứng của thắng lợi lớn, chuyến đi biển đầu tiên của Hàn Nha hiệu có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung. Mỗi thuyền viên đều nhận được một số tiền lớn, túi đầy ắp. Nhưng đổi lại, ham muốn đi cướp bóc lần nữa cũng giảm xuống mức thấp nhất, bây giờ tất cả mọi người đều đang nghĩ cách tiêu số tiền đó như thế nào.
Giờ đây, kỹ viện, sòng bạc và quán rượu ở Nassau dường như đều bị thuyền viên Hàn Nha hiệu bao trọn. Mọi nơi đều tràn ngập không khí vui vẻ như ngày hội.
Rõ ràng là không thực tế nếu trông cậy vào việc bọn người này có thể ngay lập tức phấn chấn lên ngay lúc này, tuy nhiên tranh thủ thời gian này, ngược lại Trương Hằng có thể xử lý một số việc.
Trương Hằng, Annie và Billy cùng nhau đến một quán rượu tên là "Nàng tiên cá" vào lúc hoàng hôn. Ở cửa vừa vặn gặp một đám thuyền viên Hàn Nha hiệu đang đi ra, phần lớn đều đã say khướt, bên cạnh còn có mấy cô nàng xinh đẹp đi cùng. Thấy ba người, đám người kia không khỏi sáng mắt, ồn ào đòi quay lại uống thêm một chén, nhưng cuối cùng vẫn bị Billy khuyên ngăn.
Sau màn khúc nhạc dạo ngắn, ba người chia làm hai ngả theo kế hoạch đã định. Annie và Billy đi vào quán "Nàng tiên cá", còn Trương Hằng thì đi vòng ra sau quán vào con hẻm nhỏ. Trương Hằng lấy ra chiếc đồng hồ vừa mua hôm qua, liếc nhìn thời gian. Hai phút sau, trong quán rượu đột nhiên có tiếng hỗn loạn, một gã đàn ông râu mép gầy gò thô bạo đẩy những người đang uống rượu và cả cô chiêu đãi viên, chạy thẳng về phía cửa sau của quán rượu.
Hắn không nghĩ nhiều mà xô cửa ra. Vừa chạy hắn vừa lo lắng nhìn ra phía sau, không ngờ ngay sau đó lại bị người ta đạp vào chân, mất thăng bằng lao về phía trước, ngã nhào vào đống nôn mửa bên tường.
Khi hắn nghiêng đầu nhìn lại, thì thấy họng súng đen ngòm.
Nhưng cũng không lâu sau trong quán rượu một gã đàn ông lực lưỡng tức giận đùng đùng xông ra, hắn trong lúc uống rượu bị tên râu mép làm đổ chén rượu trong tay, đuổi theo định dạy dỗ tên kia một bài học. Không ngờ tên râu mép khi thấy mặt hắn lại lộ ra vẻ kích động, như vừa thấy người thân.
Nhưng vẻ kích động của hắn không duy trì được bao lâu, bởi vì Trương Hằng đã rút ra khẩu súng lục ngắn thứ hai, chĩa vào gã đàn ông lực lưỡng vừa xông ra, "Xin lỗi, đến trước đến sau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận