Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 55: Ngươi tốt nhất vẫn là không muốn khẳng định tương đối tốt

Chương 55: Ngươi tốt nhất vẫn là không nên khẳng định như vậy thì tốt hơn Một Trương Hằng khác tò mò nhìn con dao găm cắm vào bắp đùi mình, trên mặt nhưng không lộ ra vẻ đau đớn, chỉ chậm rãi nói: "Xem ra ta phải rút lại lời nói lúc trước, ngươi cũng không thông minh hơn đồng loại của ngươi bao nhiêu, nếu đã biết thân phận của ta, thì nên biết chút đau đớn này chẳng ảnh hưởng gì đến ta cả, nếu ngươi muốn dùng thủ đoạn này để hỏi dò gì từ miệng ta, ta khuyên ngươi đừng phí công vô ích."
"Không, đừng hiểu lầm, ta làm vậy đơn giản chỉ là vì ta muốn thế thôi, không có mục đích nào khác." Trương Hằng ngừng lại một chút, "Được rồi, tiếp theo chúng ta có thể vào đề chính, bắt đầu bằng một vấn đề khởi động nho nhỏ đã nhé."
"Vấn đề gì?" Một Trương Hằng khác đảo mắt nhìn quanh.
"Ta muốn biết giữa ngươi và tộc nhân của ngươi có loại liên hệ đặc thù gì?"
"Thế nào là loại liên hệ đặc thù?" Một Trương Hằng khác dùng cằm cọ lên vai.
"Kiểu như sóng âm của loài dơi ấy."
"À, ngươi lo rằng ta đã truyền tin tức cho đồng bọn rồi đúng không," Một Trương Hằng khác nhếch miệng, "Nhưng chẳng phải ngươi đã biết đáp án rồi sao? Cố ý bắt ta, rồi đi loanh quanh ở tiệm net, ngoài việc cứu bạn gái nhỏ của ngươi, cũng muốn xem có đồng bọn nào của ta ở tiệm net phát hiện ra không, rất thông minh, tuy cũng không tác dụng gì, các ngươi thực sự vẫn còn chút thời gian để chạy trốn, nhưng kết cục của các ngươi vẫn sẽ không thay đổi."
"Thật sao?" Trương Hằng nghe vậy, không tỏ ý kiến gì, lại hỏi câu thứ hai, cũng là câu quan trọng nhất, "Những người bị thay thế đó bị các ngươi giam ở đâu?"
"Thú vị đấy, dựa vào đâu mà ngươi nghĩ bọn họ còn sống?"
"Tốt nhất ngươi nên trả lời thẳng vào vấn đề của ta." Trương Hằng nhấn mạnh.
"Không phải chứ?" Một Trương Hằng khác nghe xong bật cười, "Thừa nhận đi, ngươi chẳng có cách nào uy hiếp được ta, ta đồng ý nói chuyện phiếm với ngươi, chỉ vì khoảng thời gian từ bây giờ đến khi các ngươi hết đường chạy đối với ta khá là nhàm chán mà thôi."
"Ngươi tốt nhất vẫn là không nên khẳng định như vậy thì tốt hơn." Trương Hằng vừa nói vừa kéo túi sách ra, lấy một lọ thủy tinh cường lực.
Trong lọ có bốn thứ vô cùng xấu xí, hình dạng giống như quái thai lai giữa tôm ba mắt và bảy mang, đang men theo thành thủy tinh bò lên miệng lọ, muốn đẩy nắp ra, nhưng Trương Hằng đã dùng băng dính bịt kín lại, Bách Thanh chỉ nhìn lướt qua thôi mà suýt chút nữa thì phun cả đồ ăn ra ngoài, nàng không biết tại sao Trương Hằng lại có thể bình thản cầm cái lọ đó như thế.
"Nào, chào hỏi đồng bạn của ngươi đi." Trương Hằng nói.
Đây là những thứ hắn lấy được sau khi xử lý bốn tên ở phòng giáo vụ.
Sắc mặt của một Trương Hằng khác tuy kiểm soát rất tốt, không hề biến đổi, nhưng từ việc hắn cuối cùng cũng đã khép miệng lại có thể thấy rõ, việc này có sức công kích với hắn rõ là không nhỏ.
"Thật tình mà nói, các ngươi yếu hơn ta tưởng tượng nhiều." Trương Hằng nói, "ta chỉ hơi dùng chút lực, một trong số chúng còn bị gãy cả bắp chân kìa."
"Sinh vật cấp cao luôn chú trọng phát triển trí lực," Một Trương Hằng khác cuối cùng cũng lên tiếng, lạnh lùng nói, "chúng ta không cần thể phách cường tráng mà vẫn đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn được, những sinh vật mà các ngươi gọi là khủng long ấy, có chức năng thân thể phát triển vượt bậc, nhưng cũng chỉ là con mồi của chúng ta thôi."
"Cãi không lại nhỉ." Trương Hằng nói, "có điều lúc các ngươi bị nhét vào bình thủy tinh rồi, không biết còn có thể mạnh miệng như thế này không."
"Nếu ngươi định dùng chúng để khống chế ta thì thôi đi, quan hệ đồng bạn giữa chúng ta không hề giống cách loài người các ngươi coi trọng." Một Trương Hằng khác như đã bình ổn được cảm xúc, thản nhiên nói.
"Thật sao, vậy sao đồng bọn ngươi trước đó lại vội vã mang xác ngươi đi như vậy?" Trương Hằng quay đầu nói với Bách Thanh, "giúp ta cầm bình khí hóa lỏng đơn giản hóa lại đây."
Cô nàng bịt miệng, lục trong túi ra một bình khí hóa lỏng đơn giản hóa, cắm lên đầu đốt và đưa cho Trương Hằng, đây thường là đồ mà Lư Hữu dùng khi đi dã ngoại, không có bếp mà vẫn có thể kéo dài nguồn lửa.
Trương Hằng đặt bình thủy tinh cường lực lên, dùng bật lửa đốt bình khí, trong nháy mắt nhiệt độ tăng nhanh khiến bốn sinh vật xấu xí trong bình bắt đầu nháo nhào, càng lúc càng ra sức công kích vào miệng bình, có điều giống như chính bọn chúng đã nói, có lẽ bọn chúng tiến hóa chú trọng về trí lực, tố chất thân thể không ra gì, thân thể bọn chúng không hề cứng cáp như thủy tinh cường lực.
Chỉ chốc lát sau thấy bọn chúng đều bất động nữa, lần lượt rớt xuống đáy bình, chân tay co rút lại, hệt như những con gián bị nướng chín, có điều Trương Hằng lại không cho là những thứ này dễ dàng ngủm củ tỏi vậy, dựa vào tình huống cái xác trong phòng đông lạnh trước đó, khi nhiệt độ vượt quá phạm vi bọn chúng thích ứng, bọn chúng sẽ đi vào trạng thái ngủ đông hoặc gần như c.h.ế.t.
"Đủ rồi." Một Trương Hằng khác đột nhiên mở miệng, trên mặt hắn lần đầu xuất hiện vẻ tức giận, cảnh cáo ai kia rằng, "chọc giận bọn ta sẽ không tốt cho ngươi đâu."
"Việc này còn tùy thuộc vào thái độ hợp tác của ngươi, nói cho chúng ta biết chỗ ở của những người bị các ngươi thay thế đi, ta sẽ tắt khí hóa lỏng."
Một Trương Hằng khác cúi đầu suy nghĩ một lúc, dường như đang cân nhắc thiệt hơn, sau đó mở miệng nói, "được thôi."
"Còn cả kế hoạch đối phó ta của các ngươi lần này nữa." Trương Hằng bổ sung thêm, vừa dứt lời thì điện thoại trên người của một Trương Hằng khác vang lên.
Chắc chắn là ông chủ tiệm net gọi, hỏi chuyện hắn đưa Bách Thanh đi khi nãy, Trương Hằng đặt điện thoại ở bên tai của một "chính mình" khác, "ngươi biết phải nói thế nào rồi chứ."… Mười phút sau, Trương Hằng không những biết được nơi ở của những người bị thay thế, mà còn hiểu đại khái cấu tạo của cái tổ chức kia cũng như một vài kiến thức cơ bản, nhưng phần lớn đều không liên quan gì đến cốt lõi, Trương Hằng biết bọn này sẽ không hé lộ bí mật của xưởng số 3 cho hắn, bởi vì đó là gốc rễ cho sự sinh tồn và phát triển của bọn chúng.
Dù cho Trương Hằng có xử lý hết tên này và bốn đồng bọn của nó trong lọ, nó cũng không nhả ra đâu, về điểm này Trương Hằng rất rõ ràng, thực tế nếu nó biết Trương Hằng đã đến xưởng số 3 rồi, e là ngay cả những thông tin lặt vặt này nó cũng chẳng hé răng nửa lời.
Có điều Trương Hằng từ đầu đến cuối không nhắc đến chuyện nhà máy thủy tinh và lam tảo, điều này phần nào đã đánh lừa hắn, khiến hắn nghĩ hai người vẫn chưa chạm tới bí mật cốt lõi nhất, trong tình huống đó nó sẽ bằng lòng hy sinh chút thông tin để đổi lấy cơ hội sống sót cho mình và đồng bọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận