Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 17: Bắn không trúng bia (chúc mừng năm mới a ~)

Chương 17: Bắn không trúng đích (chúc mừng năm mới nha ~) Trương Hằng một mạch chạy vào lầu ký túc xá, liếc mắt nhìn thang máy, nghỉ một lát, thấy hai cái thang máy trong lâu chỉ có một cái còn dùng được, nhưng nó đang ở tầng chín, chờ nó xuống cũng mất không ít thời gian, hơn nữa không biết giữa chừng có dừng ở tầng khác hay không, nên Trương Hằng quyết định chọn đường thoát hiểm bên cạnh, không biết Thẩm Hi Hi và giả Mã Nguy còn cầm cự được bao lâu, hắn phải tranh thủ từng giây, Trương Hằng chỉ mất 47 giây để leo lên tầng mười một của ký túc xá.
Đẩy cửa ra, thấy Mã Nguy đầu đầy mồ hôi, hắn đang ngồi ngơ ngác trước bàn học, cầm ví tiền trên bàn lẩm bẩm, "Sao lại thế được? Rõ ràng lúc ra ngoài ta mang theo mà, trưa còn mua hai cái bánh bao, sao nó lại về trước ta rồi?"
Mã Nguy từ nhỏ tới lớn chưa từng gặp chuyện khó tin như hôm nay, hắn xong buổi dạy kèm tối, định về ký túc xá, thì phát hiện ví tiền và xe đạp điện đều biến mất, Mã Nguy tìm khắp xung quanh cũng không thấy tăm hơi của chúng, cả người chỉ thấy trời đất quay cuồng.
Trong ví của hắn không chỉ có chứng minh thư, thẻ ngân hàng mà còn hơn bốn ngàn tiền mặt, là tiền làm gia sư một tháng của hắn, giờ tất cả đều không cánh mà bay, hắn dùng Wechat chuyển tiền cho tiệm tạp hóa gần đó đổi bốn đồng tiền lẻ, đi tàu điện ngầm về trường, nhưng suốt đường đi cứ ngơ ngác như người mất hồn.
Ai ngờ vừa đến dưới ký túc xá lại thấy chiếc xe đạp điện cũ của mình, sau đó lại tìm thấy chiếc ví bị mất trên bàn, không những không mất đồng nào mà còn thêm bốn trăm, tâm trạng Mã Nguy như đi tàu lượn siêu tốc, vừa mừng vừa sợ, nhưng đồng thời lại rối bời không thể giải thích được, ngay cả việc Trương Hằng xông vào ký túc xá cũng không để ý.
Khi hắn ngẩng đầu lên, Trương Hằng đã chạy ra khỏi cửa, hắn chỉ thoáng thấy bóng lưng Trương Hằng, thấy người sau đeo sf phản khúc cung, ngơ ngác, "Luyện bắn cung? Muộn thế rồi còn."
Trương Hằng cầm lấy cung tên, còn mang theo cả kính viễn vọng vừa mua trong tủ, không kịp chào Mã Nguy, vội chạy vào phòng vệ sinh cạnh ký túc xá, hắn dùng kính viễn vọng tìm Thẩm Hi Hi và giả Mã Nguy, thấy hai người từ bờ hồ chạy ra, đang hướng về phía bãi đậu xe.
Trương Hằng chọn một tiệm photocopy nhỏ nằm giữa bãi đỗ xe và hồ nhân tạo, đó cũng là nơi gần ký túc xá nam nhất, sau khi nhanh chóng đến nơi, leo lên cây ngô đồng bên cạnh, hắn vừa chọn chỗ mai phục, thì thấy Thẩm Hi Hi và giả Mã Nguy ở gần đó.
Nhưng lúc này cả hai đều không để ý đến hắn, toàn bộ sự chú ý của các nàng dồn vào đống chất lỏng đen sau lưng, đang liều mạng chạy trốn, Trương Hằng hít sâu một hơi, rút mũi tên 【 Paris chi tiễn 】 từ ống tên ra.
Giả Mã Nguy từng đối diện với tuyệt đại đa số quái vật siêu nhiên đều có thứ gọi là chủng của Achilles, chỉ cần tìm ra chủng của Achilles của chúng, dù là những con quái vật mạnh đến không ai bì kịp cũng có thể dễ dàng giải quyết.
Mà 【 Paris chi tiễn 】 lại là đạo cụ truyền thuyết có liên quan tới chủng của Achilles, trước khi chạy về ký túc xá, Trương Hằng chính là để lấy nó, đây không phải lần đầu tiên Trương Hằng dùng đạo cụ này, nhưng trước đó hắn chỉ coi nó là phiên bản nâng cấp của mũi tên thông thường có thêm tính năng tự động điều chỉnh góc độ.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng 【 Paris chi tiễn 】 đối phó với sinh vật siêu nhiên, hắn cũng không biết hiệu quả sẽ thế nào.
Trương Hằng đặt 【 Paris chi tiễn 】 lên dây cung của sf phản khúc cung, dưới kỹ năng tiễn thuật lv2, Trương Hằng dễ dàng khóa mục tiêu, hắn không vội, chờ Thẩm Hi Hi và giả Mã Nguy đi ngang qua, mới thả tay.
Nhưng giây tiếp theo, một chuyện ngoài dự đoán của hắn xảy ra, 【 Paris chi tiễn 】 chẳng những không tìm thấy điểm yếu của đống chất lỏng đen kia, ngược lại hiếm thấy bắn trật mục tiêu.
Trương Hằng luyện xạ thuật đã lâu, trong phạm vi mười mét, dù mục tiêu di động cũng có thể đạt trên tám điểm, cơ bản không thể có chuyện bắn trật, mà bản thân đống chất lỏng đen kia thể tích cũng lớn hơn mục tiêu dùng để luyện tập ở quán bắn cung, về lý thuyết càng không thể bắn trật được.
Lúc cung tên rời dây, dựa theo kinh nghiệm của hắn trước đây, đây cũng là một "mũi tên tốt", nhưng dường như có một sức mạnh vô hình ép buộc thay đổi quỹ đạo bay của mũi tên, Trương Hằng tận mắt thấy 【 Paris chi tiễn 】 lệch đi, bay qua đống chất lỏng đen kia, rồi biến mất trong bóng tối.
Ngoại trừ Trương Hằng người vừa bắn mũi tên ra, hai người một quái vật ở dưới thậm chí không cảm giác được sự tồn tại của mũi tên này.
Trương Hằng nhíu mày, đầu tiên là nhìn Thẩm Hi Hi và giả Mã Nguy đang chạy trốn ở đằng xa, nhưng hiện tại coi như hắn đuổi kịp, chắc cũng không có cách nào xử lý được vật kia, đặc tính của nó khiến nó gần như miễn dịch mọi tổn thương vật lý, vì vậy Trương Hằng chỉ hơi do dự, vẫn quyết định đi xem mũi tên 【 Paris chi tiễn 】 vừa bắn trật kia trước.
Hắn nhớ mũi tên bay về hướng tây nam, Trương Hằng nhảy xuống cây, chạy theo hướng đó, chạy khoảng hơn trăm mét, thì lại thấy mũi tên 【 Paris chi tiễn 】 trước đó bị hắn bắn ra.
Nó đang cắm trong bùn ở bồn hoa, mà lại cắm khá sâu.
Trương Hằng thấy hơi khó hiểu, dù điểm yếu của vật kia thế nào cũng không thể là đất bùn được, huống chi ngay dưới cây đã có không ít đất, 【 Paris chi tiễn 】 kia không nhất thiết phải bay đến đây.
Chuyện này xảy ra, chỉ có một lời giải thích, là 【 Paris chi tiễn 】 mất hết động năng trước khi trúng điểm yếu của con quái vật kia.
Nhưng Trương Hằng cũng xem như là dân chuyên bắn cung, hắn rất rõ về lực của mình, bình thường mà nói hắn dùng cung phản khúc trên tay bắn một mũi tên chí ít có thể bay hai trăm mét, dù có ảnh hưởng của gió cản cũng không thể nào chỉ bay có hơn trăm mét.
Mặt khác, góc cắm xuống của mũi tên cũng rất kỳ lạ, trong lòng Trương Hằng chợt động, hắn nghĩ ra gì đó, ngẩng đầu nhìn tòa nhà phía trước.
Đó là thư viện của trường, cao bảy tầng, nếu mục tiêu của mũi tên là ở trên tầng lầu, thì mọi chuyện có thể giải thích được, phần động năng mất đi là do chuyển hóa thành thế năng, nhưng thế vẫn không đủ để mũi tên đến mục tiêu, cho nên cuối cùng nó lại rơi xuống từ giữa không trung, cắm vào bùn đất.
Nhưng nó cũng coi như đã hoàn thành sứ mệnh của mình, chỉ ra phương hướng cho Trương Hằng.
Dù Trương Hằng cũng không biết tại sao điểm yếu của vật kia lại ở thư viện trường, nhưng hắn biết đáp án để giải quyết nguy cơ đêm nay có lẽ ở ngay trong đó.
Trương Hằng rút 【 Paris chi tiễn 】 trên đất ra, đặt lại lên dây cung, sau đó cẩn thận tiến vào thư viện tối đen trước mắt. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận