Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 331: Đây mới là tiêu đáp

"Chương 331: Đây mới là tiêu chuẩn trả lời"
"Vị công tử này, xin hỏi ngươi mẹ nó chính là lão tử master sao?"
"... ..."
Trần Hoa Đống gần đây có chút nhàm chán, từ khi hắn cùng Từ Tĩnh sau khi chia tay, liền một lần nữa trở về thế giới ảo hai chiều, lấy tên đẹp chữa lành vết thương lòng, ngày ngày cày game FGO, game chiến hạm thiếu nữ R và game xanh lam đường thuyền, có thể nói độ trâu bò kinh người, mặt khác còn xem liền tù tì bốn bộ phim hoạt hình hậu cung và hai bộ phim hoạt hình bách hợp.
Nhưng mà cho dù một ngày đều được sắp xếp kín lịch, hắn cũng vẫn như cũ không quên tranh thủ chút thời gian ở trong ký túc xá đi khắp nơi lung tung, bắt được người nào liền ép hỏi đối phương có phải là master của hắn hay không, khiến cho Mã Nguy hiện tại cũng không dám ở ký túc xá lộ mặt.
Một buổi chiều nọ, Trần Hoa Đống lại bắt đầu cuộc tuần tra thường lệ, bất quá đi được một nửa thì đột nhiên dừng bước, nhìn chằm chằm Ngụy Giang Dương đang xem giày bóng rổ trên máy tính mà trầm tư.
"Sao... Sao vậy, ngươi mê mẩn vẻ đẹp của ta đến không thể thoát ra được rồi à?" Ngụy Giang Dương bị nhìn chằm chằm có chút hoảng hốt.
Nhưng mà Trần Hoa Đống nghe vậy lại thở dài một tiếng, "Lão Ngụy à, ngươi nói thế giới này tại sao lại bất công như thế, so về độ đẹp trai ngươi không sánh bằng ta, so về gia thế ngươi lại không sánh bằng Trương công tử, so về sự ổn trọng thì giữa ngươi với lão Mã chênh lệch đến mấy vạn năm ánh sáng, nhưng tại sao kết quả là trong ký túc xá chúng ta chỉ có mình ngươi có bạn gái chứ?"
"... ... Bởi vì ta không có ba cái game điện thoại phải cày à?" Ngụy Giang Dương nhướn mày.
"Trương công tử cũng có chơi game điện thoại đâu, mà cái đó cũng không phải là trò chơi hút máu dựa vào vận may." Trần Hoa Đống lắc đầu nói.
"Trương công tử đó là không tìm, chứ không phải là như ngươi, tìm cũng không ra vẫn có sự khác biệt bản chất." Ngụy Giang Dương hảo ý nhắc nhở, "Hai hôm trước còn có nữ sinh lớp bên cạnh thông qua cười cười tìm ta dò la nick Wechat của Trương công tử, bị Trương công tử uyển chuyển từ chối."
"... ... Lão Ngụy à, ngươi có nhất thiết phải ở trên đầu một kẻ đang hấp hối lại đâm cho một nhát dao chí mạng vậy không?" Trần Hoa Đống oán hận nói.
"Kỳ thật ngươi cũng không tệ nha..." Ngụy Giang Dương cũng biết gần đây Trần Hoa Đống bị đả kích không ít, không tiếp tục kích thích đối phương, ngược lại an ủi.
"Vậy ngươi bây giờ nói ra năm ưu điểm của ta đi, nhanh lên, giới hạn trong một phút." Trần Hoa Đống lại là một chút không khách khí, thuận thế đòi thêm, vừa nói vừa bấm đồng hồ, vẻ mặt nghiêm túc, "Không nói được thì chứng tỏ ngươi không yêu ta."
"... ..." Ngụy Giang Dương nhức hết cả trứng, "Sao ngươi cứ y như bạn gái của ta vậy, cứ động một tí lại chơi trò chơi vấn đáp tàn khốc thế."
"Ngươi thật sự không kém, tuy không tính là soái ca nhưng mà giá trị nhan sắc cũng ở trên mức trung bình, con người rất cẩn thận, giữ mình trong sạch, mà lại hài hước, LoL cũng có thể gánh team kéo người lên hạng." Trương Hằng buông quyển «Ngữ pháp tiếng Phần Lan» trong tay xuống rồi lên tiếng nói.
"Thấy không, đây mới là tiêu chuẩn trả lời." Trần Hoa Đống nghe vậy liền vui vẻ trở lại, lập tức mặt mày hớn hở.
"Bất quá..." Trương Hằng lời nói chuyển hướng, "Ngươi cứ mãi ru rú ở trong ký túc xá thì cho dù là vàng cũng chẳng ai đào ra được, ta nhớ hồi đại nhất khai giảng chẳng phải ngươi tự xây một câu lạc bộ sao? Mặt khác hình như ngươi còn tham gia câu lạc bộ điện ảnh, sao dạo này cũng không đi?"
"Câu lạc bộ cá mập Hổ Văn vốn dĩ là câu lạc bộ trực tuyến, các hoạt động của câu lạc bộ đều là giao lưu trực tuyến, chia sẻ tài nguyên game anime các kiểu, cũng không có bạn nữ nào tham gia, trông cậy vào việc thông qua câu lạc bộ cá mập Hổ Văn mà tìm được bạn gái thì chẳng khác nào trông cậy vào việc hải quân mông Cổ thu phục Hawaii, về phần câu lạc bộ điện ảnh..." Trần Hoa Đống thở dài, "Thì càng không có ý nghĩa, toàn là mấy sư huynh khóa trước đang giả nai, từng người như cẩu, chẳng phải là vì cua mấy em học muội sao, đợi thêm nữa ta sợ tương lai mình cũng thành cái dạng người như thế."
Ngụy Giang Dương nghe vậy kỳ quái nói, "mỗi ngày ngươi lên mạng xin link, tìm anime chưa kiểm duyệt, hóa ra tư tưởng giác ngộ vậy mà lại cao như thế?"
"Đây vốn dĩ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau được không," Trần Hoa Đống tức giận nói, "Tìm link thì cứ tìm link, còn ỷ vào chút quyền hành trong tay mà đắc ý, nhòm ngó đến cả học muội có bạn trai, lại còn muốn chia rẽ các cặp yêu xa là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."
"Nha, kẻ cháu trai nào mà thất đức đến thế, đi phá nhân duyên người khác?"
"Được rồi, đừng nhắc đến mấy chuyện không có ý nghĩa đó nữa." Trần Hoa Đống không có hứng thú phẩy tay nói.
"Được, vậy ngươi hết thuốc chữa rồi, bắt ngươi đi giao tiếp với người khác ngươi lại không đi, chỉ có thể tiếp tục một mình ở trong ký túc xá tự than tự trách." Ngụy Giang Dương dang tay ra nói.
Trần Hoa Đống dường như cũng cảm nhận được một cỗ nhân sinh chính đạo là sự tang thương hiu quạnh, chắp tay sau lưng đứng ở ban công giá treo quần áo thở dài.
Trương Hằng suy nghĩ một chút rồi nói, "Hayai Tori hai hôm trước nói với ta nàng có một học muội rất thích anime vừa đến Trung Quốc, muốn tìm bạn bè Trung Quốc có cùng sở thích để luyện tập tiếng Hán, một người tử tế như ngươi có muốn thử không?"
"Ta đi!" Trần Hoa Đống cả người run rẩy một trận, "Sao mà ác thế, ta chỉ muốn tìm một bạn gái thôi, chứ có phải muốn phát triển một đoạn tình yêu khác quốc gia khắc cốt ghi tâm gì đâu, chỉ là muốn đóng góp một viên gạch cho tình hữu nghị hai nước thôi mà."
"Vậy ta đi hỏi thử Tiểu Ngô phòng đối diện nhé, cậu ta có vẻ cũng là một người thích ACG, vẫn là phó hội trưởng câu lạc bộ cá mập Hổ Văn của các ngươi, cũng rất phù hợp."
"Đừng đừng đừng," Trần Hoa Đống nghe vậy lập tức căng thẳng, "Tiểu Ngô cậu ta... Cậu ta, cái đó... Có người thích rồi, nên vẫn là để mình đi đi, mình đến là tốt rồi, coi như là làm quen bạn bè, vừa vặn ta cũng muốn tiếp xúc gần gũi với sinh viên Nhật Bản xem sao."
"Tiểu Ngô chẳng phải cũng là vạn năm độc thân sao, bao giờ thì đã có đối tượng thầm mến... Với lại lời ngươi nói sao mà nghe khó chịu thế nhỉ." Ngụy Giang Dương ngẩng đầu hiếu kỳ nói.
"Vậy ta sẽ nói với Hayai Tori," Trương Hằng nói, "Ngươi đừng có thất hẹn đấy."
"Sẽ không sẽ không, từ nay về sau ta cam nguyện hóa thân thành một chiếc cầu nối nhân dân hai nước." Trần Hoa Đống ưỡn ngực ngẩng đầu nói.
Có chuyện này, cuối cùng hắn đã lại lần nữa khôi phục tinh thần, hơn nữa sau đó cày game cũng không còn hứng thú, đầy ắp năng lượng chạy tới thư viện học tiếng Nhật, còn để Trương Hằng đề cử cho hai cuốn tài liệu giảng dạy nhập môn.
"Gã này cuối cùng cũng có chút chuyện chính để làm, hắn tuy rằng không nói ra nhưng có thể thấy được chuyện chia tay với Từ Tĩnh đã đả kích hắn không nhỏ, có thể nhân cơ hội này để đi lên cũng không tệ, còn có thể tiện thể học tiếng Nhật." Ngụy Giang Dương nhìn bóng lưng Trần Hoa Đống biến mất ở ngoài cửa, cuối cùng vẫn không quên châm chọc một câu, "Bất quá bọn ta không có giống ngươi, thiên phú ngôn ngữ như vậy, chẳng những thi tiếng Anh được gần 700 điểm, lại còn học lỏm tiếng Nhật trong âm thầm, giờ thì lại bắt đầu học tiếng Phần Lan, quả thật không cho bọn ta đường sống."
Trương Hằng thuận miệng ừ một tiếng, hắn vừa nhắn tin cho Hayai Tori, kể cho nàng nghe chuyện này, quay đầu nhìn thấy trong danh sách tin nhắn có một người đã thật lâu không có bất cứ động tĩnh gì, đó là Phiền Mỹ Nam, do dự một chút, vẫn là không có gửi tin nhắn nào, bởi vì cách đây một thời gian ngắn hắn đã hỏi đối phương một lần rồi, Phiền Mỹ Nam nói với hắn là không có chuyện gì, vì thế vấn đề trước đó hắn cũng không hỏi lần thứ hai.
Sau đó Trương Hằng lại cất điện thoại về, lần nữa cầm lên quyển «Ngữ pháp tiếng Phần Lan».
Bạn cần đăng nhập để bình luận