Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 998: Kết Cục Buồn

Chương 998: Kết Cục Buồn

Sau khi Thi Nam Châu ly hôn với Lê Sơ thì cô ấy đi xa xứ đến nước Mỹ, Hoắc Cẩm Thịnh đi cùng, cậu ta vẫn chăm sóc tiểu bạch hoa Thi Nam Châu, cậu ta từng kể cho Thi Nam Châu nghe câu chuyện về cuộc đời mình rằng cậu ta sống sót được đều là nhờ vào em trai cứu cậu ta .

Hoắc Cẩm Thịnh là đứa nhỏ nhỏ nhất trong nhà họ Hoắc, người em trai duy nhất của anh ta là Tiểu Tông, người từng được nhà họ Hoắc nhận nuôi.

Không còn nghi ngờ gì nữa, trong sách, Tiểu Tông thực sự đã chết, nếu không thì Thi Liên Chu không thể nào không tìm được chút tin tức gì.

Nếu Hoắc Cẩm Thịnh có tâm cơ thâm trầm đến như vậy thì liệu Hoắc Thế Quang có thể đạt được điều mình mong muốn sau khi trở về Hồng Kông hay không, chuyện này vẫn chưa biết được.

Nhưng mà, Khương Chi không có thời gian quan tâm đến chuyện bây giờ Hoắc Thế Quang thế nào, cô phải suy nghĩ thật kỹ, làm thế nào để thay đổi, làm thế nào để tránh né, chuyện này liên quan đến những người cô yêu thương, không thể có bất kỳ sơ suất hay lơ là nào.

Nếu Tiểu Tông là đứa nhỏ chết đầu tiên trong mấy anh em Tiểu Qua, cũng là người có số mệnh đơn giản nhất, vậy thì không thể nghi ngờ gì, Tiểu Diệu chính là người có số phận nhiều chông gai nhất, cũng có kết cục bi thương nhất.

Trong quyển sách này, dù là nhân vật chính hai nhân vật phụ, kể cả bia đỡ đạn thì tất cả đều có kết thúc BE, không ai có kết thúc tốt đẹp cả.

Khương Nam Diệu, đứa trẻ có khuôn mặt bị hủy dung do bị bỏng khi còn nhỏ, cực kỳ tự ti.

Sau khi cậu bé được Thi Liên Chu đón về thì suốt ngày nhốt mình trong phòng tối không thấy ánh sáng, khóa chặt cửa phòng, ngày này qua ngày khác chỉ ngồi xổm bên cửa sổ, dõi theo tia sáng xuyên qua khe hở của bức rèm, giống như một con quái vật sống trong bóng đêm.

Tiểu Diệu là đứa trẻ sống sót cuối cùng trong số mấy đứa trẻ.

Kể từ lúc cậu bé được đón về thì chưa bao giờ bức chân ra khỏi cửa phòng, cho dù là ba, anh trai và em trai đều chết rồi thì cậu bé cũng chỉ nhìn xuyên qua khe hở trên tấm rèm, đưa mấy người họ một đoạn cuối cùng chứ không bao giờ có thể dũng cảm bước ra khỏi căn phòng đó.

Điều này cũng khiến cho cậu bé không có bất kỳ cảm giác tồn tại nào, sau khi Tiểu Qua mất, trên thế giới này không còn ai nhớ rõ sự tồn tại của cậu bé nữa.

Cậu bé bị bỏ đói đến chết, mà người chủ mưu của tất cả chuyện này không ai khác chính là Tưởng Nguyên Trinh.

Sau khi Thi Liên Chu chết, Tưởng Nguyên Trinh càng ngày càng thêm đa nghi, khuôn mặt lúc nào cũng âm khủng bố, sau này thì trực tiếp phát điên, nói đến cùng, cô ta thật sự rất yêu Thi Liên Chu, dù sao không có ai sau khi chồng mình chết cũng không thèm muốn tài sản, mà lại tự hành hạ mình đến phát điên như vậy.

Tuy nhiên, trước khi cô ta phát điên cũng không quên diệt trừ toàn bộ mấy đứa con của Thi Liên Chu để lại.

Sau khi Tiểu Ngự chết, Tưởng Nguyên Trinh bắt đầu quay sang đối phó Tiểu Qua.

Khương Nam Qua, có thể xem như là người sống một cuộc sống bình thường nhất trong số mấy đứa trẻ.

Bởi vì cậu bé được nữ chính Thi Nam Châu coi trọng và có mối quan hệ bạn chơi thuở nhỏ với nữ chính, cho nên luôn được nữ chính quan tâm chăm sóc, cuộc sống cũng khá tốt, dù sao thì cậu bé cũng được coi như là nam phụ có địa vị cao nhất trong tiểu thuyết, là ngôi sao nam hàng đầu thời đại.

Tiếc là, thành cũng Tiêu Hà mà bại cũng Tiêu Hà [1]

[1] 成也萧何败萧何: được sử dụng như một phép ẩn dụ rằng tốt hay xấu, thành công hay thất bại của mọi thứ đều do cùng một người gây ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận