Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 556: Tương Lai Tươi Sáng

Chương 556: Tương Lai Tươi Sáng

Nhà máy dệt may Hằng Sướng là một nhà máy kéo sợi, dệt may và nhuộm lớn nhất ở thị trấn Đại Minh, chuyên môn xuất khẩu vải dệt kim, vải in nhuộm, khăn tắm, sợi nhuộm,... vào thời huy hoàng của nhà máy, giá trị tài sản ban đầu có thể lên đến 100 vạn đồng.

Ông ấy đã từng là giám đốc nhà máy có tinh thần hăng hái nhất ở thị trấn Đại Minh, bây giờ lại rơi vào hoàn cảnh như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng khiến ông ấy cảm thấy bực bối muốn chết rồi.

Khương Chi liếc nhìn ông ấy một cái, cũng không nói gì.

Các nhà máy quốc doanh dần đi vào hướng bế tắc, tất yếu sẽ trở nên cô đơn, trong tương lai sẽ còn có càng nhiều nhà máy phá sản vì nợ nần, trong những năm 1990, ngay cả vài trăm đồng cũng có thể mua được một nhà máy to.

Lý Đại Phúc cảm thán một lúc, cười nói: “Giám đốc Khương là một người có lòng tốt, công việc làm ăn sau này nhất định sẽ phát đạt.”

Khương Chi gật đầu: “Vậy thì mượn lời chúc này của giám đốc Lý.”

“Tôi đã dọn dẹp hết tất cả các thứ trong nhà máy rồi, những thứ còn lại tôi cũng không quản lý được.” Lý Đại Phúc nhìn về phía nhà máy lần cuối, sau đó chấp hai tay sau lưng, dáng người hơi gù chậm rãi rời đi.

Khương Chi nhìn theo bóng lưng của ông ấy, ánh mắt không chút dao động.

Cô đã nghĩ ra tên cho nhà máy may của bọn họ rồi, cực kỳ thông thường và rõ ràng - ‘Nhà máy may Hoa Hạ’.

Trong nhà máy có đầy đủ mọi thứ, hiện giờ cô chỉ cần mua thêm mấy cái máy may, mua một lon thuốc nhuộm màu quần áo rực rỡ từ trung tâm thương mại hệ thống, thêm những bản vẽ thiết kế quần áo do cô đã vẽ sẵn, vậy thì không cần lo lắng nhà máy Hoa Hạ sẽ không phát triển rồi.

Ánh mắt của Khương Chi cực kỳ chuẩn, cho dù là mắt nhìn đàn ông hay là cấp dưới đều rất tốt.

Quá trình đảm nhiệm chức vụ phó giám đốc của Vân Tường cực kỳ suôn sẻ, trong quá trình tuyển chọn công nhân cũng rất kiên quyết, cuối cùng chọn ra 10 người làm công nhân ban đầu của nhà máy Hoa Hạ, năm nữ công nhân chịu trách nhiệm may và hai nhân viên nam phụ trách vận hành máy dệt vải, một nhân viên phụ trách vận hành máy in nhuộm, thêm hai công nhân, một người phụ trách quy trình nhuộm màu, người còn lại phụ trách quy trình ráo nước và hong khô.

Với lựa chọn như vậy, đội ngũ của nhà máy may đã được thành lập.

Vân Tường ngồi ở phía dưới nhìn về phía Khương Chi nói: “Nhà máy may của chúng ta chủ yếu kinh doanh cái gì? Quần áo phụ nữ, quần áo đàn ông hay là quần áo trẻ em?”

Khương Chi dùng ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn, không chút do dự nói: “Quần áo phụ nữ.”

Cô lấy ra bản vẽ thiết kế của bộ vest nữ mà lúc trước cô đã vẽ khi còn ở bệnh viện huyện Thấm, cùng với bộ quần áo mà Trương Anh Tử đã làm xong, đưa cho Vân Tường nói: “Cô trước tiên xem cái này, chất liệu vải được làm từ chất liệu cao cấp.”

Vân Tường hơi kinh ngạc: “Cao cấp?”

Khương Chi mỉm cười nói: “Trong nước vẫn chưa có, nhưng quần áo đặt may cao cấp đã xuất hiện ở nước ngoài, nhà máy may Hoa Hạ của chúng ta không tập trung vào doanh số bán hàng mà tập trung vào thương hiệu, cho nên vấn đề chất lượng phải được kiểm soát chặt chẽ, cô đã hiểu chưa?”

Trong lòng Vân Tường trở nên kích động, bà ấy mơ hồ cảm giác được nguyên mẫu như vậy sẽ có một tương lai tươi sáng.

Bà ấy trịnh trọng nói: “Bà chủ cứ tin ở tôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận