Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 623: Vẫn Bình Tĩnh Như Không

Chương 623: Vẫn Bình Tĩnh Như Không

Đan Uyển nhìn Khương Chi, người đang tỏ vẻ thản nhiên, cô ấy khẽ cau mày, rồi nói: “Đồng chí Khương, lẽ nào cô không hề xấu hổ chút nào sao?”

Cô ấy thực sự không thể hiểu nổi, một người lừa dối gia đình bạn trai để leo lên cành cây cao, sao lại có thể bình tĩnh đến như vậy khi bí mật bị chọc thủng, người phụ nữ như vậy thật sự sinh ra ở một gia đình bình thường ở thôn Khương gia.

Khương Chi khẽ cười một tiếng, giọng nói có mấy phần thờ ơ: “Tại sao tôi phải xấu hổ?”

Cho dù cô thật sự lừa dối người nhà họ Thi để gả cho Thi Liên Chu, cô cũng sẽ không xấu hổ.

Mặc kệ đứa nhỏ có phải là của Thi Liên Chu hay không, cho dù không phải, thì chuyện cô có từng kết hôn sinh con hay chưa cũng là chuyện riêng của cô, chỉ cần Thi Liên Chu không có ý kiến, thì người khác dựa vào đâu để nói này nói nọ?

Với tính cách của Thi Liên Chu, chỉ cần anh muốn cưới, sợ rằng ai phản đối cũng vô ích.

Đan Uyển hoàn toàn thất vọng.

Cô ấy nhìn Khương Chi rồi lắc đầu, nếu Khương Chi giấu chuyện này vì yêu Thi Liên Chu thì có thể hiểu được, nhưng đến lúc này, Khương Chi vẫn có thể cứng miệng như vậy, cũng đủ thể hiện nhân phẩm của cô rồi.

Khương Chi tuyệt đối muốn dựa vào tình yêu của Thi Liên Chu, hoàn toàn không xem bọn họ ra gì.

Đan Uyển cau mày nhìn Ôn Hoa Anh, rồi nói tất cả những gì cô chưa nói lúc nãy: “Mẹ à, Khương Chi không chỉ sinh một đứa con mà còn sinh bốn đứa con, là thai tư. Hơn nữa. . .” Cô ấy hơi ngừng lại, giống như cảm thấy mình không nên nói ra chuyện làm tổn hại đến danh tiếng của người khác, nhưng khi cô ấy nhìn thấy vẻ mặt ung dung của Khương Chi, cô ấy cũng không do dự nữa mà nói thẳng: “Hơn nữa, cô ấy còn sinh con khi chưa lập gia đình.”

“Cái gì? Sinh tư? Mang thai trước khi kết hôn?” Cho dù với sự hiểu biết của Ôn Hoa Anh, bà ấy cũng không nhịn được mà ngạc nhiên thốt thành tiếng.

Tất cả những chuyện này đã phá vỡ tam quan của bà ấy.

Bà ấy cảm thấy không nên chỉ nhìn người khác qua vẻ bề ngoài, ai có thể ngờ rằng một cô gái xinh đẹp như vậy lại sinh ra bốn đứa con khi chưa kết hôn chứ?

Ôn Hoa Anh nhìn Khương Chi với vẻ mặt phức tạp, không biết nên nói gì.

Trong thời đại này, dân phong quan trọng hơn tất cả.

Nếu như Khương Chi đến với Thi Liên Chu sau khi cô ly hôn, bà ấy sẽ cảm thấy người phụ nữ này có khuyết điểm, không xứng đáng với con trai mình, nhưng nếu như cô sinh con trước khi kết hôn, vậy thì bản chất chuyện này hoàn toàn khác biệt.

Điều đó có nghĩa là có gì đó không ổn với phong cách của người phụ nữ này!

Chuyện này nói rõ người phụ nữ này, tác phong của cô có vấn đề!

Có một sự im lặng ngột ngạt trong phòng.

Một lúc sau, một tiếng cười khinh bỉ vang lên.

Thi Liên Chu vòng tay ôm lấy bờ vai gầy gò của Khương Chi, kéo cô dựa vào người anh, giọng nói đã nhuộm một chút lạnh lùng, nhưng khóe miệng lại tràn ngập nụ cười bất cần: “Nói xong chưa?”

Thái độ của anh đã nói lên rất nhiều điều.

Đan Uyển mím môi không nói nữa, cô ấy không có quyền quản chuyện của Thi Liên Chu, cô ấy chỉ nói ra những chuyện mình biết sớm hơn mà thôi.

Ôn Hoa Anh cau mày, bà ấy nói với giọng điệu kiên quyết: “Lão ngũ, lần này mẹ không thể đứng về phía con được.”

Bà ấy hy vọng con trai út của mình có thể hạnh phúc, nhưng sự hạnh phúc đó không thể được xây dựng ở trên người một người phụ nữ có danh tiếng xấu như vậy.

Thi Liên Chu nhún vai, đôi mắt hẹp dài nheo lại, cao quý sang trọng, sự tùy hứng xen lẫn lười biếng lộ ra trong giọng nói của anh: “Vậy sao? Dù mẹ có đứng về phía con hay không cũng không sao, nhưng Thi Nam Châu, chị đúng là nên quản giáo con bé rồi đấy, có lẽ con bé ở chỗ địa phương nhỏ trong thời gian dài, cho nên đã học được hết những thói quen xấu của mấy người phụ nữ nông thôn hoang dã kia, cũng biết nói xấu sau lưng người khác rồi.”

Nói đến cuối cùng, giọng nói của anh trở nên lạnh lùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận